Sở Giang Dật tra xét tín dụng điểm trong thẻ của mình, trên thẻ chỉ còn 3 vạn tín dụng điểm, Sở Giang Dật xoa xoa cái trán, từ khi tận thế diễn ra, tiền không còn thông hành, hiện tại mọi người đều sử dụng tín dụng điểm, dịch dinh dưỡng không đắt, dịch dinh dưỡng trị giá 100tín dụng điểm có thể cung cấp năng lượng một ngày cho người bình thường.
Nhưng là nếu muốn ăn rau dưa liền không tiện nghi, một của khoai tây liền tốn 100 tín dụng điểm, tín dụng điểm trên tay hắn, chỉ đủ để mua 300 của khoai tây.
Sở Giang Dật nhíu nhíu mày, mẫu phụ đối xử với hắn rất tốt, vốn dĩ hắn cũng không phải quẫn bách như vậy, chẳng qua, một tháng trước, Sở Giang Dật gạt mẫu phụ dùng 30 vạn tín dụng điểm, mua cho Lâm Thiệu An một bộ áo giáp phòng phóng xạ xa hoa, mà số tín dụng điểm Sở Giang Dật dùng trên người Lâm Thiệu An từ trước đến nay càng là vô pháp tính toán.
Sở Giang Dật nhíu mày, âm thầm tức giận, nếu chính mình có thể trọng sinh tới sớm một chút, 30 vạn kia đã không tiêu tốn vô ích, đáng tiếc, hiện tại hối hận cũng đã vô dụng.
Trên bàn bày một chậu xương rồng bà, từ sau tận thế, muốn nuôi trồng được một cây thực vật là rất không dễ dàng, mà mỗi một gốc cây thực vật giá cả đều rất xa xỉ, xương rồng bà mà loại thực vật dễ nuôi thường thấy trong nhà, cây xương rồng bà trong nhà Sở Giang Dật hiện tại, là mẫu phụ lúc còn sống, thật vất vả tích cóp tín dụng điểm mới mua được, giá trị tám vạn tín dụng điểm.
Sở Giang Dật gắt gao nhìn chằm chằm cây xương rồng bà, xương rồng bà lấy tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy lớn thêm một đoạn, Sở Giang Dật cong khóe môi, đời trước sau 22 tuổi, hắn mới phát hiện mình có dị năng thực vật, dị năng thực vật là dị năng vô cùng trân quý, dị năng giả cấp cao, có thể triệu hồi ra đủ loại thực vật tiến hành chiến đấu, còn có thể thúc đẩy sinh trưởng đủ loại thực vật, luyện chế dược tề.
Sở Giang Dật nở một nụ cười tự giễu, Lâm Thiệu An vẫn luôn đối với mình không nóng không lạnh, sau khi mẫu phụ chết, thái độ với mình ngày càng kém, nếu không phải muốn đào rỗng giá trị ‘thặng dư’ của mình, đại khái Lâm Thiệu An đã sớm lộ ra bộ mặt dữ tợn kia, chỉ là ở thời điểm Lâm Thiệu An sắp bùng nổ, chính mình lại thức tỉnh dị năng thực vật, Lâm Thiệu An lập tức thay đổi thái độ, mà chính mình lại ngây ngốc đắm chìm trong loại ôn nhu giả dối này.
Máy truyền tin trên tay vang lên một tiếng, ngân hàng gửi tới một tin nhắn, nhắc nhở có hai mươi vạn chuyển vào thẻ của hắn, Sở Giang Dật im lặng kinh ngạc một chút, sau một lúc lâu mới chậm rãi thở dài một hơi.
Sở Giang Dật vẫn luôn cho rằng sau khi mẫu phụ chết người gửi tín dụng điểm cho hắn là phụ thân – Sở Hàn, nhưng là đã chết một lần, hắn mới biết được, từ lúc hắn 16 tuổi Sở Hành đã coi như không có đứa con như hắn, vì sau 16 tuổi dù có thể thức tỉnh huyết mạch thú nhân, cũng chú định không thể lợi hại, cho nên ở lúc đó, hắn đã chính thức bị phụ thân mình từ bỏ.
Cho nên, số tín dụng điểm này không phải Sở Hành gửi cho hắn, mà là Sở Tiêu gửi, người kia, cho dù bản thân trọng thương vẫn chỉ một lòng nghĩ đến Sở Giang Dật hắn, Sở Giang Dật trong lòng có cổ cảm giác kích động ê ẩm.
Sở Tiêu, Sở Giang Dật lẩm bẩm mà niệm tên này, đời trước bởi vì mẫu phụ chết, hắn buồn bã bất lực, nhìn thấy Sở Tiêu phong trần mệt mỏi gấp gáp trở về, tức giận đem y đuổi ra ngoài, nhớ tới biểu tình khổ sở khi ấy của y, trong lòng Sở Giang Dật dâng lên cảm giác áy náy!
Phụ thân Sở Giang Dật là Sở Hành, có chính thê là Vương Dao, sinh ra tiểu thiên tài Sở gia là Sở Giang Thiên, mẫu phụ Sở Giang Dật - Đường Vân Ý là trắc thất của Sở Hành, Sở Tiêu là đệ đệ cùng cha khác mẹ của Sở Giang Dật.
Mẫu phụ Sở Tiêu bị thương quá nặng, không thể nuôi nấng y, rơi vào đường cùng đành dẫn hắn lại đây nhận thân, Vương Dao không đồng ý nhận đứa nhỏ này, Sở Hành tỏ thái độ không sao cả, Sở Giang Dật cảm thấy tiểu Sở Tiêu quật cường, tóc đen mắt đen rất đáng yêu, liền cầu mẫu phụ thu lưu Sở Tiêu, Đường Vân Ý cũng cảm thấy hài tử đáng thương, liền nhận nuôi Sở Tiêu.
Kỳ thật, năm đó mẫu phụ từng trộm xét nghiệm huyết mach của Sở Tiêu, Sở Tiêu và Sở Hành cũng không có quan hệ, nhưng mẫu phụ Sở Tiêu cũng không biết chuyện này, lúc trước, Sở Tiêu thật đã sớm chết, bằng hữu của mẫu phụ Sở Tiêu sợ hắn thương tâm quá độ, nhét một đứa trẻ bị vứt bỏ cho hắn, nhưng chuyện này, Sở Giang Dật vĩnh viễn không muốn Sở Tiêu biết.
Từ nhỏ Sở Tiêu chính là tiểu tùy tùng của Sở Giang Dật, Sở Giang Dật truy đuổi Lâm Thiệu An, Sở Tiêu truy đuổi Sở Giang Dật, khi còn nhỏ, Sở Giang Dật vẫn rất thích Sở Tiêu, biến cố phát sinh ở thời điểm Sở Tiêu mười hai tuổi, khi đó Sở Tiêu đột nhiên thức tỉnh huyết mạch thú nhân, biến thành một con rắn khổng lồ, đôi mắt đỏ tươi, đầu lưỡi thật dài, thân rắn thật dài, Sở Giang Dật mở cửa nhìn thấy liền bị dọa tới bất tỉnh, phải nằm một tuần ở bệnh viện.
Sau khi ra viện, Sở Giang Dật vừa thấy Sở Tiêu liền cả người phát run, Đường Vân Ý không còn cách nào, mười ngón tay còn có dài có ngắn, hắn tự nhiên là thiên vị nhi tử của chính mình.
Đường Vân Ý mua cho Sở Tiêu một phòng ở khác, mỗi tháng đều gửi cho Sở Tiêu một hai ngàn tín dụng điểm.