“Tôi cũng không khỏa thân, ồn ào như vậy làm gì?”
Ánh mắt Quý Tuân vui vẻ, vừa vặn chạm phải tầm mắt của cô.
Quý Nịnh vội vàng cúi đầu, có loại cảm giác xấu hổ khi bị bắt được đang nhìn trộm.
Ai biết rằng anh lại vòng tới trước mặt cô, xuống dưới là eo bụng săn chắc của chàng trai, một đường cong tuyệt đẹp.
Dựa vào quá gần, cô gần như ở dưới bóng người cao lớn của anh, ngay cả không khí cũng trở nên nóng bỏng.
“Cô có thể sờ nếu muốn.” Quý Tuân nhìn chằm chằm đôi mắt hơi lấp lánh của cô, khóe môi hơi cong lên, “Học sinh ngoan, cô chưa từng chạm vào đàn ông đúng không?”
Quý Nịnh từ nhỏ đến lớn chưa từng nói qua yêu đương, lúc học lớp 10 có một đàn anh có tình cảm với cô, còn chưa kịp tỏ tình, bởi vì lá gán nhỏ nên cô đã bỏ chạy. Có lẽ tiếp xúc với người khác giới xa lạ khiến cô không có cảm giác an toàn, cho nên Quý Nịnh rất khó giao tiếp với người khác.
“Chị, chị không muốn…..” Môi Quý Nịnh hơi run rẩy, hốc mắt đỏ hoe, giống như anh lại gần thêm một bước cô sẽ bật khóc ngay lập tức.
“Mẹ kiếp.” Dươnv vật giữa háng Quý Tuân cứng, anh nhanh chông xoay người sang chỗ khác, thấp giọng chửi thề một câu.
Quý Nịnh thấy anh có vẻ tức giận, không dám mở miệng trêu chọc anh.
Tiếng chuông điện thoại đột nhiên vang lên đánh vỡ bầu không khí im lặng, Quý Tuân nghe máy, bên kia có việc gấp thúc giục anh, anh nhíu mày đơn giản trả lời vài từ, sau đó lôi quần áo trong tủ mặc vào.
Quý Tuân cất bước đi ra ngoài, thấy cô còn đứng im tại chỗ, anh từ trong túi lấy ra một điếu thuốc lá, ngậm ở trong miệng: “Ngày mai lại tiếp tục, cô giáo Quý.”
Quý Nịnh có chút tuyệt vọng mà suy nghĩ, cái gì? Anh còn muốn ngày mai tiếp tục?!
Không bao lâu, liền nghe thấy động tĩnh dưới lầu.
“Quý Tuân, đã đến giờ này, con còn muốn đi đâu?” Lâm Quế Phân gọi anh vài câu đều bị làm lơ, bà cất cao giọng mắng một câu, “Thằng nhóc thối, anh cùng với cha anh chẳng khác gì nhau!”
Sau đó là tiếng động cơ xe máy gầm rú.
Cô nghe nói qua, Quý Tuân lén thân thiết cùng một số người của Tam Giáo Cửu Lưu*.
*dùng để chỉ đủ mọi hạng người trong xã hội
Những người đó phần lớn ỏ trong xã hội phức tạp, không phải thứ để học sinh cấp ba nên tiếp xúc.
Nhưng Quý Tuân không phải cậu nhóc khi nhỏ vẫn luôn bám dính lấy cô, cho dù Quý Nịnh là chị gái, nhưng cũng không có biện pháp can thiệp vào lựa chọn của anh……
Đêm nay Quý Tuân đi đến rạng sáng mới về.
Quý Nịnh còn chưa ngủ, cứ như vậy nghe tiếng bước chân của anh, từ hành lang cho đến phòng khách, rồi lại vào phòng.
Cô trở người, thử lần nữa tiến vào giấc ngủ, nhưng phát hiện não đang hoạt động một cách tỉnh táo.
Giống như……
Lại mất ngủ……
Quý Nịnh gãi đầu, bực bội từ trên giường ngồi dậy, quyết định đọc một cuốn sách gϊếŧ thời gian, thuận tiện để thôi miên.
Kết quả quyển sách cô mở ra chinh là sách cấm Lâm Tiểu Mẫn đưa cho cô……
Cô nhìn thoáng qua cửa phòng đã đóng, sau khi xác nhận xong, lúc này mới chui vào trong chăn lặng lẽ mở ra.
Lật trang đầu tiên chính là hình ảnh một cặρ √υ' bự làm người ta nghẹn họng, không đúng, là nhũ giao, hình ảnh kia xông thẳng vào mắt cô.
“Khụ khụ khụ……” Quý Nịnh bị nước miếng của mình làm sặc, cô vội vàng che miệng lại, sợ Quý Tuân ở đối diện nghe thấy.
Thật ra không phải lần đầu tiên thấy, chỉ là lần đầu thấy quy mô lớn như vậy!
Khó trách Tiểu Mẫn kiến thức rộng rãi cũng nói nó là thứ tốt, trong cuốn truyện, có rất nhiều hình cảnh cận cảnh côn ŧᏂịŧ thô dài giữa háng của nam chính……
Khi nhìn thấy côn ŧᏂịŧ lớn bị che kín bởi nhiều gân xanh hung hăng xỏ xuyên hoa huyệt cho đến khi nguyên cây hoàn toàn cắm vào, Quý Nịnh hít sâu một hơi, quả nhiên kích cỡ thật lớn!
Chính là cảm giác sẽ rất đau……
Quý Nịnh không có cách nào tưởng tượng, nhưng cô thoáng nhìn qua Quý Tuân, hình như ……
Cũng không có lớn như vậy……
————————————————————————————
Quý Tuân: Chờ chị thử xong lại nói cho em nó có lớn hay không!