Tống Triệu vẻ mặt hoảng sợ tránh khỏi tay Úc Ninh, “Chết tiệt, cậu chơi mạnh vậy sao? Cái này cũng hỏi trực tiếp luôn sao?”
Nói xong còn ngại chưa đủ loạn hỏi tiếp, “Cậu không phải thiếu nam ngây thơ sao?”
Tống Triệu đau lòng: “Tôi nhìn nhầm cậu rồi.”
Úc Ninh: “…”
Lúc này Úc Ninh không có thời gian nói lý với cậu ta.
Cậu ta trầm mặc nhìn chằm chằm giao diện chat.
Trượt tay gửi sai tin nhắn có chuyện càng kinh khủng hơn?
Là sau khi gửi nhầm phát hiện đã quá thời gian thu hồi.
Úc Ninh không biết những lời này bị gửi đi từ khi nào, hiện tại đã bị khóa thu hồi.
Mặt hắn nửa đỏ nửa trắng.
Một nửa nóng nảy, một nửa là hận không thể đào cái lỗ mà chui vào.
Tống Triệu trơ mắt nhìn sắc mặt Úc Ninh từ hoảng sợ dần chuyển đỏ rồi chuyển trắng, cuối cùng từ từ bình tĩnh trở lại, khóe môi đè xuống, không có một chút độ cong chập trùng.
Tống Triệu nuốt nước miếng, “Không chừng y không nhìn thấy đâu?”
Úc Ninh nắm lấy di động, chậm rãi xoay mặt qua chỗ Tống Triệu, nghiến răng nghiến lợi, “Vậy cả đời y sẽ không xem wechat sao?”
Tống Triệu trầm mặc, “Vậy bây giờ cậu tỏ tình, các cậu ở bên nhau rồi, lời này chẳng phải thuận lý thành chương sao? Ở bên nhau còn không được xác nhận năng lực của bạn trai à?”
Tống Triệu nói xong, phát hiện ánh mắt Úc Ninh nhìn mình càng kinh khủng, vô thức giải thích, “Không liên quan tới tôi! Ai biết cậu vậy mà… Vậy mà mạnh như vậy! Trực tiếp hỏi vấn đề này nha!”
Nói xong, Tống Triệu ôm sách, dáng vẻ tùy thời chuẩn bị co cẳng chạy.
Úc Ninh đứng im, thậm chí có thời gian trong nháy mắt, muốn trực tiếp xóa bạn tốt Lục Quyện.
Hắn nhếch môi nhìn Tống Triệu, còn chưa kịp nói chuyện, di động chấn động.
Tống Triệu cũng thấy, lập tức quay đầu, dáng vẻ xem kịch vui.
Úc Ninh run tay, mi mắt hạ xuống.
Đúng là Lục Quyện hồi âm.
[Cái gì?]
Úc Ninh: "…"
Cái này thì hắn nên trả lời như thế nào? Hắn có thể trực tiếp xem như không nhìn thấy hay không?
Tai Úc Ninh sắp bốc cháy.
Tống Triệu cười hắc hắc, “Cậu liền nói kỹ thuật đi.”
Úc Ninh nhàn nhạt liếc mắt nhìn cậu ta, Úc Ninh bình thường lúc cười đều dịu dàng ngoan ngoãn, nhưng lúc này trong ánh mắt ẩn ẩn mang theo sát khí.
Tống Triệu im lặng.
Cầm di động hồi lâu, Úc Ninh hít sâu mấy hơi, cuối cùng quyết định xem như không nhìn thấy, vội vàng nhét di động vào túi.
Đến buổi tối, lại gửi một câu ‘wechat bị trộm vừa mới tìm về’.
Xem như không phải hắn gửi.
Chỉ cần hắn không thừa nhận, ngón chân đào ra ba phòng ngủ một phòng khách cũng không phải là hắn.
Bởi vì chuyện gửi nhầm tin nhắn, buổi chiều Úc Ninh lên lớp không dám xem di động nữa, sợ Lục Quyện lại gửi tin nhắn gì tới.
Đợi lớp buổi chiều kết thức, Úc Ninh mới lại nhìn di động, nhẹ nhàng thở ra.
Lục Quyện không truy hỏi.
Tan lớp, Úc Ninh tạm biệt Tống Triệu, sau đó đến trường học Dịch Kim lấy bài tập cho cậu.
Trước khi đi, Tống Triệu còn nháy mắt ra hiệu với hắn hồi lâu.
Úc Ninh nhịn xúc động muốn đánh người.
Chờ từ trường Dịch Kim ra, đã đến thời gian học sinh cấp ba ăn cơm chiều.
Chủ nhiệm Dịch Kim nói với hắn rất nhiều, bởi vì năm nay Dịch Kim học mười hai, kết thúc kiểm tra sau khai giảng nhà trường đã mở cuộc họp phù huynh, nhưng phụ huynh Dịch Kim không tới, gọi điện cũng chỉ nói là không có thời gian, thầy giáo mượn cơ hội này nói chuyện với Úc Ninh.
Trên đường về, Úc Ninh lại mua vài món ăn vặt.
Lúc gọi đồ ăn vặt, Úc Ninh nhìn thấy trên hệ hàng những đồ ăn vặt tối qua Lục Quyện cho hắn.
Kỳ thật bình thường Úc Ninh không ăn những cái này, khi còn bé trong nhà nghèo không có đồ ăn, sau khi lớn lên thì không thích ăn.
Hắn nhìn chằm chằm đồ ăn vặt một lát, quỷ thần xui khiến lấy mấy túi bỏ vào giỏ hàng, lại có chút càng giấu càng lộ nhét xuống dưới đáy.
Nhét xong, Úc Ninh lại cảm thấy mình như có bệnh.
Thích một người, sao ngay cả hành vi cũng bắt đầu có bệnh.
Hết một buổi trưa màu đỏ không dễ gì mới nhạt dần, lại nhiễm lên vành tai.
Trở lại dưới lầu, Úc Ninh trong thấy chiếc xe gần giống với xe Lục Quyện, chạy đi từ cổng tiểu khu.
Hắn không khỏi quay đầu nhìn mấy lần.
Cuối cùng thu mắt về.
Nghĩ gì thế.
Rõ ràng trước đó còn không có gì, vừa phát hiện tâm tư mình, sao lại có cảm giác, trông thấy cái gì cũng đều nhớ tới Lục Quyện.
Úc Ninh quay người đi vào tiểu khu, chiếc xe vừa mới lao vụt qua lại quay trở lại.
Đầu ngón tay Lục Quyện kẹp điếu thuốc, nhìn chằm chằm bóng lưng Úc Ninh, và một đống đồ trên tay hắn, mày nhíu lại, rõ ràng là tâm tình không tốt.
Chờ bóng lưng Úc Ninh biến mất trong hành lang, Lục Quyện mới lần nữa nổ máy lái xe rời đi.
Trở lại căn cứ, Lục Quyện ở bên ngoài rút một điếu thuốc, lại tan mùi rồi mới đi vào.
Bình thường Từ Mính không cho y hút thuốc, đừng nói thời kì thi đấu như hiện tại.
Thấy ay đi đến, mấy người ngồi ghế salon xem thi đấu hôm nay lập tức thẳng lưng.
Hôm nay họ phục bàn đến trưa, kết quả vừa phục liền đền thời gian ăn tối, đội trưởng nói có việc muốn ra ngoài một chút.
Hiện tại y về rồi, mấy người hai mặt nhìn nhau.
Vẫn là Giang Lầu nhiều tuổi nhất kịp thời phản ứng, “Có vẻ không vui nhỉ, cậu đi đâu vậy?”
Lục Quyện nâng mí mắt, vẻ mặt lạnh nhạt, “Không đi đâu, vừa rồi phục bàn?”
Dáng vẻ này của Lục Quyện rõ ràng là trạng thái không thích hợp.
Giang Lầu và Lục Quyện quen biết nhiều năm, có thể nói là từ khi Lục Quyện còn chưa đánh chuyên nghiệp đã quen biết, so với Từ Mính còn lâu hơn.
Lục Quyện à, bình thường mặc dù cái miệng không tha ai, nhưng kỳ thật tâm địa không xấu, thậm chí còn có chút giống đứa trẻ bị làm hư, dù sao thì trong nhà Lục Quyện có tiền, trước khi đánh chuyên nghiệp, cậu ấy chính là phú nhị đại đúng tiêu chuẩn, không làm gì thì kế thùa gia sản. Lục Quyện có tâm tình gì đều viết lên mặt.
Tỉ như lúc này, vẻ mặt lạnh hơn bình thường rất nhiều.
Giang Lầu cẩn thận nghĩ, hình như không có chuyện gì đáng để Lục Quyện tức giận?
Hình như từ hôm qua về, Lục Quyện vốn đang cười, sau đó đột nhiên vẻ mặt không được bình thường.
Chẳng lẽ là, liên quan đến Úc Ninh?
Giang Lầu nhíu mày, nếu quả thật liên quan đến Úc Ninh, Giang Lầu liền thấy đau đầu.
Mặc dù anh ta không phản đối Lục Quyện yêu đương, nhưng anh ta không hi vọng yêu đương sẽ ảnh hưởng đến cảm xúc của Lục Quyện.
Đối với tuyển thủ chuyên nghiệp mà nói, là rất trí mạng.
Giang Lầu nhìn đám Nam Bắc, vẫy tay với Lục Quyện.
Lục Quyện cau mày, vẫn đi theo Giang Lầu vào phòng họp.
Cảm xúc của Lục Quyện lúc này thật sự không thích hợp.
Nhưng y cũng chưa nói tới lạ ở chỗ nào.
Lúc này trong đầu y rất loạn, lúc là dáng vẻ Úc Ninh ngồi trên xe trầm mặc tối hôm qua, lúc là nụ cười của Úc Ninh trước khi rời đi, lúc thì là hai năm trước, Úc Ninh đưa cho y cây dù, cho rồi lại không kịp chờ mà rời đi.
Y vẫn cho là tối qua Úc Ninh bị mình ép buộc tiễn y trở về mà tức giận.
Nhưng Úc Ninh cứ luôn phủ nhận.
Hôm nay Lục Quyện nghĩ vậy liền cảm thấy không phải.
Úc Ninh không phải người sẽ nói dối, cậu nói không tức giận thì chắc chắn là không tức giận.
Nhưng vẻ mặt đó của Úc Ninh tối hôm qua, quả thật là không thích hợp.
Lục Quyện thật sự không nghĩ ra được vì sao.
Hơn nữa, Úc Ninh đã một ngày một đêm không trả lời tin nhắn rồi.
Cũng không phải, giữa trưa Úc Ninh có trả lời một câu.
Rất không giải thích được.
Sau đó liền không còn bất cứ động tĩnh nào.
Lục Quyện rất ghét cảm giác này, giống như có gì đó thoát khỏi khống chế của mình.
Thấy Lục Quyện đi vào vẫn là dáng vẻ đó, Giang Lầu chống cằm, “Có thể nói cho tôi biết sao lại có dáng vẻ này không? Còn có vừa nãy ra ngoài làm gì? Tìm Úc Ninh sao?”
Lục Quyện ngồi xuống ghế, khuỷu tay chống đầu gồi, không phản bác.
Giang Lầu không rõ mình là huấn luyện viên chiến đội vì sao còn cần phụ trách khơi thông vấn đề tâm ly đội viên, anh ta trầm mặc hồi lâu, “Lục Quyện, cậu còn nhớ rõ lúc trước vì sao cậu đánh chuyên nghiệp không?”
Anh ta hỏi xong, mí mắt Lục Quyện run rẩy.
Nhưng không ngẩng đầu.
“Nhìn dáng vẻ của cậu bây giờ, có khác gì đám yêu đương không não ngoài kia?” Giang Lầu nói xong, thở dài, “Cho nên, cậu và Úc Ninh cãi nhau?”
Lúc này, rốt cuộc Lục Quyện cũng nâng mắt, nửa ngày mới lắc đầu.
Giang Lầu cảm giác mình bây giờ giống như làm tâm lý khơi thông cho trẻ mẫu giáo, “Vậy cậu làm sao? Chẳng lẽ cha cậu lại tới bức cậu về kế thừa gia nghiệp?”
Lục Quyện cau mày, lên tiếng, “Không có.”
Giang Lầu kiên nhẫn chờ anh nói câu tiếp theo.
Không biết im lặng hết bao lâu, Lục Quyện mới lộ ra vẻ mê mang, “Tôi đang suy nghĩ, có phải tôi dùng sai phương pháp rồi không?”
Giang Lầu đau đầu, “Cái gì?”
“Cậu nói là theo đuổi người ta?”
Lục Quyện thu lại vẻ mặt mê mang, biến thành lãnh đạm giống như bình thường.
Giang Lầu lại suy nghĩ, không chừa chút mặt mũi nào mà trào phúng, “Đó là cậu theo đuổi người sao?”
“Tôi thấy cậu là đuổi người đó.”
“Mời người ta tới, cậu cho cái khuôn mặt tươi cười, sẽ chết sao?”
“Nếu tôi là Úc Ninh, sớm mẹ nó cách xa cậu vạn dặm, tôi thật không hiểu, nào có theo đuổi người như thế?”
“Tôi thấy cậu trước đó gọi bạn nhỏ đến thuận miệng sao, làm sao trước mặt không dám nói một câu? Đυ.ng tới chính là hiện trường đuổi người?”
…
Đừng thấy bình thường Giang Lầu ôn nhu ấm áp, có thể làm huấn luyện viên chiến đội, đều không phải đèn cạn dầu.
Anh ta lốp bốp mắng một đống.
Vẻ mặt Lục Quyện không đổi, nghe mắng.
Tâm lý chịu đừng của Lục Quyện rất mạnh, ngoài trừ chuyện liên quan đến người y thích, có lẽ là còn chưa tìm ra.
Lục Quyện nâng mí mắt, há miệng, Giang Lầu thấy y muốn nói lập tức ngắt lời, “Cậu ngậm miệng.”
Lục Quyện nhăn mặt, rất rõ ràng, lại không vui.
Giang Lầu không sợ y, “Cậu thật sự thích cậu ta, cậu cứ việc nói thẳng, lằng nhằng có ý nghĩa sao?”
Mí mắt Lục Quyện giật giật, “Anh từng yêu đương à? Làm như thánh yêu vậy.”
Giang Lầu: "…"
Xem ra tâm tình khôi phục không tồi, còn có thể trào phúng anh ta.
“Thánh hơn cậu nhiều.” Giang Lầu cười lạnh, “Cậu nói cho tôi biết, cậu chuẩn bị làm thế nào, nói không chừng, tôi còn thực sự nghĩ ra kế cho cậu.”
Trước kia Lục Quyện làm theo ý mình, nghĩ rất nhiều, mặc dù xuất thân hay bản thân anh đều rất ưu việt, tạo thành một con người với thái độ anh kéo người khác đi chứ không phải người khác kéo y đi.
Y quả thực cũng có vốn liếng trào phúng những đối thủ kia.
Nhưng về phương diện yêu đương, y thật sự rất gà.
Lục Quyện nhìn chằm chằm mặt Giang Lầu hồi lâu, lại cúi đầu nhìn wechat không một tin nhắn, lại nhớ tới, vừa nãy Úc Ninh mang theo nhiều đồ như vậy đi vào nhà.
Lục Quyện trầm mặc thời gian dài, lần đầu, chia sẻ với người khác trải nghiệm tình cảm của mình.
Chuyện của Lục Quyện cũng không quá dài.
Giang Lầu nghỉ xong, liếc mắt nhìn mấy cái đầu xô đẩy trước cửa phòng, hắng giọng, khóa cửa lại rồi mới thở dài, “Trước đó lúc cậu và Úc Ninh nói chuyện phiếm đều là ngữ khí không tốt kia sao?”
“Làm người bình thường không được sao?”
“Sao cậu lại giống như ma bảo nam* vậy.
(Người đàn ông được cha mẹ che chở nên không biết nhiều về thế giới.)
Trông thì thành thạo, sao đến trước mặt người, đầu óc liền không dùng được rồi?
Giang Lầu liên miên lải nhải trong chốc lát, “Dù sao cậu muốn ở bên cậu ta, liền buông lỏng một chút, đừng căng thẳng, đừng thẹn thùng, mỗi lần đều giống như gà tiểu học thầm mến người vậy, về sau truyền đi, vô địch thế giới yêu đương lại giống như học sinh thu nhỏ, tôi thật muốn từ chức.”
Lục Quyện cúi đầu, không biết có nghe hay không, chỉ nhìn chằm chằm vào màn hình di động.
Trên giao diện di động, rõ ràng là giao diện tìm kiếm, đề là Giang Lầu đề cử, ‘thánh yêu bảo điển’, ‘dạy bạn theo đuổi nam thần’, ‘một giâybiến thân thành đại vương tâm tình’, ‘nghệ thuật nói chuyện hành vi’ vân vân.
Lục Quyện: "…"
Lục Quyện quay đầu, hợt hợt nhìn anh ta một cái, đỡ lấy khóe môi cong cong, “Vậy anh từ chức đi.”
Giang Lầu:…?
-
“Bình luận thi đấu sao?”
Thi đấu quý vào thứ thai, bắt đầu tiến hành vòng bán kết, hôm nay Úc Ninh học buổi chiều xong liền trở về mở phát trực tiếp.
Dịch Kim an vị tại phía sau hắn vừa làm bài tập vừa ăn gì đó vừa lén lút xem.
Úc Ninh vốn định đánh mấy đợt liền xuống, dù sao Dịch Kim ở đây, hắn cứ trực tiếp mãi sẽ ảnh hưởng đến Dịch Kim học tập.
Thời gian này, đúng lúc vòng bán kết bắt đầu, đoán chừng là bởi vì mấy ngày nay các hoạt náo viên khác đều đang bình luận thi đấu, hôm nay khu bình luận liền đề cập với hắn yêu cầu này.
Từ trước đến nay yêu cầu có thể thỏa mãn Úc Ninh liền thỏa mãn mọi người.
Nhưng sau khi mở quan phương trực tiếp, Úc Ninh mới nhìn rõ đội ngũ thi đấu hôm nay, TVT thình lình xuất hiện.
Kể từ sau hôm đó, Úc Ninh đã không nhắn tin mới Lục Quyện.
Lục Quyện không biết là bận hay vì chuyện gì cũng không tiếp tục gửi tin nhắn cho hắn.
Hai người giống như về lại thời điểm chưa gặp nhau.
Là vì Úc Ninh muốn kịp thời dừng tổn hại.
Nhưng đáy lòng lại có cảm giác không thể nói ra.
Mất mát, nhưng lại hợp tình hợp lý.
Trông thấy tên đội TVT, Úc Ninh liền có ý muốn rút lui.
Hắn đã nhịn không chú ý đến chuyện liên quan đến Lục Quyện, nhưng hết lần này đến lần khác cứ đυ.ng phải.
Lúc này thi đấu còn chưa chính thức bắt đầu, cũng chỉ có mc làm nóng trận.
Còn rất ly kì, mc lần này vậy mà là Hà Tinh, khu bình luận không thể nhìn như thường.
【 Phiền chết đi được, tôi nghe nói nữ mc này bên trên có người, cố ý xin dẫn chương trình buổi diễn của TVT, mấy ngày trước cô ta không đi một trận nào, vừa có TVT liền đến】
【 A a a a bảo bối chớ đóng! Không phải bình luận sao!!】
Úc Ninh cười khẽ, nghe tôi bình luận cũng không có gì hay, dù sao tôi cũng không chuyên nghiệp, lại không hài hước.
Đương nhiên, chủ yếu vẫn là sợ bất công Lục Quyện, bị người ta nhìn ra.
【 Không! Con nói chuyện là đủ rồi! Ma ma muốn nghe con nói chuyện!】
【 Ôi ôi ôi mấy ngày bảo bối phát trực tiếp ít nói hơn nhiều, không camera thì thôi không nói lời nào khiến má rất đau lòng】
【Mẹ chồng à! Con dâu cũng rất đau lòng!】
【 Tôi nghe một thân thích làm việc trong nền tảng nói, có phải Bảo Đinh sắp đánh đôi với Lục Quyện trong lần phát trực tiếp đầu tiên?】
【 Vãi!! Thật hay giả!!】
【 A a a a a a tôi thích hai nam đánh đôi!! Dm!】
【 Đừng chứ? Quyện thần sao lại? Ha ha ha】
【 Lại nói bậy, lần trước còn nói là A Quyết đấy, kết quả A Quyết bị bắt, cười ngất】
Động tác di chuyển chuột của Úc Ninh dừng lại, nhìn chằm chằm mặt Hà Tinh một lát, không trả lời câu hỏi hắn và Lục Quyện sắp đánh đôi trên khu bình luận.
Thiếu chút nữa quên chuyện này.
Úc Ninh lại bắt đầu buồn rầu.
Bây giờ nếu mình tìm Từ Mính đẩy chuyện này, có phải rất có vẻ mình không có tinh thần hiệp ước hay không?
Thôi vậy, đến đâu hay đến đó, hắn cũng không có khả năng không nói một câu với Lục Quyện.
Hắn thiếu Lục Quyện còn chưa trả.
Hắn còn chưa giúp Lục Quyện về nhà ứng phó với cha mẹ anh.
Vì chuyển đề tài, Úc Ninh chỉ có thể lựa chọn bình luận, nhưng thi đấu còn chưa bắt đầu, hắn cũng chỉ có thể chọn thi đấu trước đó mà nói.
Cũng may chưa tới một lát, tuyển thủ đã ngồi vào vị trí.
Giống như trước đó, ống kính quay đến ghế tuyển thủ.
Lúc này đạo diễn không lập tức quay đến TVT, mà sau khi dạo một vòng mới đến thành viên TVT.
Lúc ống kính rơi lên người Lục Quyện, khu bình luận rõ ràng càng điên cuồng.
Úc Ninh không mở trực tiếp giữa khu bình luận, nhưng là khu bình luận bên hắn, lướt đến hoa mắt.
【 A a a a a a chồng tôi quá đẹp trai!】
【Lầu trên vừa mới gọi tôi là mẹ chồng đó】
【Qua mấy phút nữa!!! Bảo bối sẽ bình luận!】
Úc Ninh không nhìn khu bình luận, chỉ có thể nhìn chằm chằm Lục Quyện trong màn hình, vừa rồi xuất hiện một câu, hôm nay trình độ các đội thi đấu đều rất… cao, càng khó khăn hơn rồi.
Tóc Lục Quyện hơi dài, có lẽ là bận rộn chuẩn bị tranh tài không có thời gian đi cắt, cũng vì thuận tiện cho thi đấu, anh liền cột tóc trên đỉnh đầu, lộ ra cái trán trơn bóng, nhìn càng sạch sẽ, đẹp trai hơn bình thường, vẻ mặt vẫn lạnh nhạt giống y như bình thường, nhìn không ra tâm tình gì.
Lần này y không nhìn ống kính, chỉ chú ý tới lúc ống kính quét tới, hơi nghiêng đầu, nói chuyện với Trần Kiết bên cạnh.
Úc Ninh chú ý tới, sau đầu anh còn cột một đoạn tóc.
Chỉ nghiêng mặt nói chuyện, hàm dưới xinh đẹp đều rất hấp dẫn người ta.
Úc Ninh không tự chủ được mà nuốt một ngụm nước miếng.
Nhớ tới lần trước gửi lầm cho Lục Quyện cái biểu tượng cảm xúc kia.
[Chồng ơi cố lên.jpg]
Có lẽ là bị chồng ơi đầy màn hình làm nóng không khí, Úc Ninh lúc này cũng rất muốn hô một câu, chồng ơi cố lên nha!
Nhất định là hắn bị Tống Triệu làm hư rồi!
Chờ ống kính chuyển tới sảnh bình luận, Úc Ninh mới hắng giọng một cái, mu bàn tay dán lên gương mặt mình, “Các chiến đội hôm nay đều tương đối lợi hại… Giống như chiến đội có uy tín lâu năm EVE, còn có TVT”… nói đến TVT, giọng hắn hòa hoãn hơn nhiều.
Hỏng rồi, sao nhịp tim hắn còn chưa chậm lại.
Cũng may khu bình luận không có ai chú ý tới ngữ khí của hắn.
Đều đang đắm chìm trong mỹ nhan của Lục Quyện, còn là lần đầu Lục Quyện vén tóc mái lên, khiến mọi người kích động hồi lâu.
“Quả thật rất khó để nói đội nào có thể vượt qua vòng loại.” Úc Ninh bổ sung.
Vòng bán kết và vòng đấu loại không giống nhau, mỗi đội trong vòng bán kết đều phải tiến hành hai vòng tranh tài.
Hắn nói xong, lại không tự chủ bổ sung, “Nhưng đội TVT nhất định có thể qua được vòng loại, vòng loại trước đó bọn họ đã biểu hiện rất tốt.”
Mặc dù mang theo chút thiên vị, nhưng cũng là sự thật.
Hai năm gần đây TVT biểu hiện quả thực rất mạnh.
Trong trực tiếp của Úc Ninh không quá nhiều anh hùng bàn phím, không ai phản bác.
Rất nhanh, thi đấu lại bắt đầu.
Đây là lần đầu tiên Úc Ninh thử cảm giác bình luận, vẫn có hơi căng thẳng.
Trận đầu tiên, là sa mạc địa đồ.
Thị giác là chiến đội EVE.
Mấy phút đầu tiên, trên cơ bản đều bình an vô sự, dù sao cũng là vòng bán kết, tất cả mọi người đều muốn đảm bảo chút điểm.
Ngẫu nhiên có mấy tiếng súng vang lên, nhưng không có người nào bị đào thải.
“Sấm to mưa nhỏ, tất cả mọi người đều cẩn thận, xem ra không đến co vòng tất cả mọi người đều không dễ dàng xuất thủ.” Úc Ninh lên tiếng, vừa nói xong bên góc phải đột nhiên nhảy ra một cái thông báo công kích.
[TVT-LUJU sử dụng awm bắn trúng đầu BZY-xuanshou1]
[TVT-LUJU sử dụng awm hạ gục BZY-xuanshou1]
TVT công kích bất ngờ không kịp chuẩn bị, ngay cả mc cũng không kịp phản ứng, thị giác lập tức đổi tới trên Lục Quyện, nhưng bên này đánh xong rồi, mc có hơi tiếc muối, “Xem ra chỉ có thể đợi kết thúc xem chiếu lại, vừa rồi bốn người chiến đội BZY ở một bên khác, sao đột nhiên đã đối mặt với TVT? Bên Quyện thần hình như chỉ có một người?”
Úc Ninh nhìn màn hình, tuyển thủ LUJU đã thành công rút lui.
Nhưng mà trận công kích đầu tiên có vẻ giống như xã hội đen.
Trận thi đấu lập tức tiến vào giai đoạn gay cấn.
TVT giống như bắt đầu khai thần, Lục Quyện lấy được cái đầu người này giống như chiến đội bọn họ bắt đầu liên tiếp lấy được đầu người.
Mc cũng không nhịn được mà bắt đầu kích động, “Đấu pháp này của TVT đã rất lâu rồi không xuất hiện, tôi còn nhớ rõ lúc Quyện thần vừa vào TVT, trận đấu đầu tiên, chính là đấu pháp này, kết quả thua.”
Phía sau mc không nói ra, đương nhiên là bị mắng rất thảm.
Úc Ninh sửng sốt, tâm tình kích động vừa rồi bình tĩnh lại một chút, phi thường chủ quan đánh giá, “Đợt đột kích vừa rồi của Quyện thần thật đẹp trai.”
“Đúng không? Em cũng cảm thấy rất đẹp trai nha anh trai!” Không biết Dịch Kim ngồi bên cạnh từ lúc nào, “Không hổ là nam thần của em!!”
Tứ chi Úc Ninh cứng ngắc, đột nhiên sinh ra cảm giác bị bắt tại trận, càng che càng lộ mà sờ tai mình hồi lâu mới đáp.
Mấy ngày nay lúc hắn phát trực tiếp Dịch Kim cũng thỉnh thoảng xuất hiện, mọi người đều biết là em trai hắn, bởi vậy cũng không nói gì.
Trận đầu tiên thi đấu, TVT lấy được điểm tích lũy hạng nhất.
Trận thứ hai, đến cuối cùng chỉ còn lại một mình Lục Quyện.
Dịch Kim bắt đầu liên miên lải nhải, “Oa a a! Lần trước Quyện thần một đánh ba, lần này chắc chắn cũng có thể!!! Em hồi hộp quá anh ơi!
Dịch Kim nói, còn nắm lấy tay Úc Ninh.
Úc Ninh cũng muốn anh cũng rất hồi hộp.
Nhưng đang ở trước mắt em trai, vẫn lựa chọn bảo trì trầm ổn.
Khắp khu bình luận đều là 【 Chồng ơi cố lên nha!!】
Trong game, trên người Lục Quyện còn lại hai quả mình, trước anh là tảng đá, đằng sau là cái câu, có ba người, phần thẳng không phải là rất lớn. Trận này gia đoạn trước TVT không phải rất tốt, vận khí cũng không tốt, dẫn đến lúc co vòng bị thu ba đầu người, trước mắt điểm tích lũy trận này không cao lắm.
Có lẽ Lục Quyện đã hiểu vị trí của đội đối phương, ngay trong nháy mắt đối phương sắp vây lấy y, ném ra sau cây một quả mìn! Sau đó lại lập tức ra sau tảng đá một quả mìn! Thừa dịp đối phương tránh mìn, y không chút do dự nổ súng! Kỹ thuật của Lục Quyện rất chuẩn, mặc dù y lấy bắn tỉa làm ưu thế, nhưng kỹ thuật bắn súng có thể nói là lợi hại số một số hai trong giới điện cạnh, gần như là mỗi phát đều trúng, cho dù mục tiêu đang chuyển động.
Đây không phải là nơi của tân binh, đương nhiên không có khả năng cứ để Lục Quyện đánh như vậy.
Úc Ninh nín thở, thanh máu của Lục Quyện chỉ còn lại một phần ba, một phần tư.
Mắt thấy đã sắp ngã xuống.
Trên màn hình đột nhiên nhảy ra một nhắc nhở đánh bại!
Quả mìn thứ hai của Lục Quyện là trì hoãn lôi! Tức là không phải ném ra là lập tức nổ, mà vừa rồi đối phương sau tảng đá bị tiếng súng của người kia lừa dối, vội vã muốn thu đầu người, đi về phía trước mấy bước, địa thế tảng đá cao, mìn lăn xuống dưới.
Vừa lúc có người cho nổ.
Cùng lúc đó, Lục Quyện lại đối diện với một người khác.
Nhưng vẫn thành công hạ gục đối phương.
Dù vậy, một đấu hai cũng phi thường xinh đẹp.
Ban tổ chức cũng rất gây sự, ống kính lập tức kéo đến Lục Quyện.
Lục Quyện đeo tai nghe, vẻ mặt tỉnh táo, tay trái véo ngón tay phải, một lát sau, khóe môi chậm rãi cong lên.
【66666 nha!】
【A a a a a chồng quá mạnh!】
【A a a a Chồng đẹp trai quá!!!】
Dịch Kim kích động nắm vai Úc Ninh, “A a a a chồng đẹp trai quá!”
Tâm tư kích động của Úc Ninh dừng lại, nghiêng đầu nhìn Dịch Kim.
Dịch Kim không hề phát hiện ra, còn đang “Chồng đẹp trai quá đẹp tra quá!
Trầm mặc chốc lát, Úc Ninh không nhịn được vừa đỏ mặt vừa hô, “Chồng đẹp trai quá a a a!!”