Xuyên Thành Búp Bê Của Đối Thủ Một Mất Một Còn

Chương 3

Mặc dù vẫn đang trong mơ, nhưng Lâm Trăn vẫn cảm nhận được kɧoáı ©ảʍ cực lớn đang đánh úp lên thân mình.

Cậu thậm chí còn muốn lấy điện thoại ra ghi âm lại.

“Đét!”

Lâm Trăn đau đớn, lần này cậu cảm nhận được rõ ràng là Thẩm Thuật Nam dùng dây lưng hắn vừa cởi ra để đánh lên mông cậu.

“Sao nào? Muốn bị đánh sao? Cả ngày chỉ biết quyến rũ người khác, có phải bây giờ phải đυ. nát mông cậu, cậu mới chịu ngoan ngoãn lại? Hả?”

Tôi không có như vậy! Tôi không phải như thế! Đừng có đánh tôi!

Lâm Trăn hoảng sợ, trong bóng tối, Thẩm Thuật Nam cầm dây lưng của hắn đánh mông cậu. Dây lưng bằng da thô ráp đập vào thịt đùi non mềm mịn phát ra âm thanh vang dội, mỗi lần đều đánh đúng vào một vị trí, vừa nóng vừa rát. Nhưng cho dù cậu có cố gắng tránh né thân mình thế nào, cũng không có tác dụng.

Thẩm Thuật Nam đơn thuần là đang bộc phát nội tâm của hắn, đôi tay mạnh mẽ không biết nặng nhẹ mà giữ lấy eo con búp bê tìиɧ ɖu͙©, làm nó bày ra một tư thế vặn vẹo. Sau đó, hắn lại vắt chéo hai tay của con búp bê ra đằng sau, chèn ép khiến nó như bị giam cầm lại trong tay hắn. Rồi hắn ném cái dây lưng đi, bàn tay còn lại xoa bóp cái mông trước mặt.

Cái mông vừa bị đánh sưng lên, sau lại bị Thẩm Thuật Nam xoa nắn. Ngón tay suồng sã khẽ miết kẽ mông cậu, sau đó lại hung hăng tát lên mông thịt.

“Này thì suốt ngày nứиɠ này!”

“Suốt ngày quyến rũ người khác này!”

“Lúc nào cũng muốn bị dươиɠ ѵậŧ cắm mông chứ gì?”

Thẩm Thuật Nam lạnh lùng lăng nhục cậu, một bên xoa một bên nắn cái mông nhiều thịt của cậu. Lâm Trăn đau đến phát khóc, không hiểu sao mình lại mơ một giấc mơ đáng sợ như thế.

Cậu lại bị Thẩm Thuật Nam xoay ngược lại đối diện với hắn, nằm ngửa ở trên giường. Mặc dù đệm trên giường rất mềm mại, nhưng cái mông vừa bị tra tấn vẫn đau đớn không thôi.

Lâm Trăn muốn trợn mắt lườm Thẩm Thuật Nam, muốn dùng ánh mắt thể hiện sự bất mãn của mình, nhưng dĩ nhiên, cậu không có cách nào di chuyển tròng mắt của con búp bê này được.

Thẩm Thuật Nam nửa quỳ ở trên giường, sắc mặt lạnh lẽo, đôi môi mỏng khẽ mím lại, từ trên cao mà nhìn xuống cậu, đường cong thân thể hoàn mỹ như được khắc lên, dươиɠ ѵậŧ dưới hàng hoàn toàn cương cứng với kích cỡ siêu khủng, đang mạnh mẽ quơ quơ trước mặt Lâm Trăn.

Sau đó, Lâm Trăn thấy Thẩm Thuật Nam tách hai chân cậu ra, đem cả người cậu gập đôi lại, hai đầu gối dạng ra hai bên sườn, cả người cậu như con rùa đen đang bị lật mai ngửa đầu lên trời. hông Thẩm Thuật Nam dính sát vào eo cậu, một tay hắn túm lấy cổ chân cậu.

Nếu như đây mà là cơ thể thật của Lâm Trăn, độ khó của tư thế này chắc chắn cậu có tập cũng không làm nổi.

Lúc này Lâm Trăn mới phát hiện, minh không chỉ đi mỗi một đôi tất ren, mà còn mặc một chiếc qυầи ɭóŧ lọt khe ren màu trắng vô cùng dâʍ đãиɠ. Khi hai cái dây nhỏ tách ra hai bên, hai mép âʍ đa͙σ trắng nõn mập mạp như hai cái bánh bao nhỏ cũng theo đó mà tách ra hai bên. Làn da trắng nõn mịn màng không có một cọng lông tơ nào, dưới ánh đèn chiếu xuống, làn da cậu trắng đến quỷ dị.

Thẩm Thuật Nam mang dươиɠ ѵậŧ vô cùng cương cứng của mình cọ cọ giữa hai chân Lâm Trăn, nhiệt độ trên dươиɠ ѵậŧ nóng đến phát bỏng.

Cậu ở trong giấc mơ của chính mình, biến thành búp bê bơm hơi của Thẩm Thuật Nam?

Cậu điên rồi! Sao tự dưng lại đi mơ giấc mơ như vậy cơ chứ!!

Thẩm Thuật Nam lại bắt đầu đánh cậu, cái tay vừa vuốt ve một cái liền đánh cậu!

“Lại khiến tôi tức giận!”

Ủa ai chọc anh cơ chứ!! Á, đau quá!

“Lần sau còn dám thế không?”

Tôi đã làm gì đâu?

“Đánh nát mông cậu!”

Dừng tay đi mà, đừng đánh nữa! Mông tôi sắp bị anh đánh nát thật rồi!!!

Sau một lát, có vẻ Thẩm Thuật Nam đã đánh đến sướиɠ tay, rốt cuộc hắn cũng dừng tay lại, chỉ đơn giản xoa nắn bờ mông cậu. Sau đó để Lâm Trăn nằm lại bình thường trên giường, không để cậu nằm cái tư thế khó nói kia nữa.

“Biết sai chưa?”

… ha ha? Lâm Trăn cạn lời không biết nói gì nữa.

Tự đưa tay đỡ đầu cậu lên, làm cậu gật đầu hai cái.

Thẩm Thuật Nam mới như trấn an mà xoa nhẹ nơi cậu vừa bị đánh, khóe môi cong lên một nụ cười. “Biết sai là tốt rồi, lần sau không được làm thế nữa.”

Lâm Trăn cảm thấy lạnh sống lưng, sao trước giờ cậu không nghe ai nói tên Thẩm Thuật Nam này bị tâm thần phân liệt vậy?

Một lát sau hắn ngừng cười, nhíu nhíu mày nhìn cậu, thở dài nói: “Vừa nghĩ lại thôi đã thấy tức giận. Phạt em ngậm dươиɠ ѵậŧ của ông xã suốt đêm nhé? Để ông xã cᏂị©Ꮒ cái miệng nhỏ này của em.”

Con mịa nó, đây nhất định là ảo giác đúng không??

Thẩm Thuật Nam nâng cậu xuống, dựa vào thành giường. Còn hắn thì ngồi ở mép giường, đưa tay nhéo nhéo lấy cằm cậu, dươиɠ ѵậŧ thô dài cọ cọ lên gương mặt của Lâm Trăn.