Bạn Gái Của Bạn Thân

Chương 60: NTR

Hôm nay, Vu Dương tăng ca đến tối, anh ta mang khuôn mặt mệt mỏi chuẩn bị về nhà.

Anh ta nhận được điện thoại của Từ Hi Viện trên đường về, cô ta bảo hôm nay là sinh nhật mình, muốn mời anh ta đến nhà của cô ta để đón sinh nhật.

Vu Dương thấy hơi khó khăn, nhưng nhớ đến Từ Hi Viện ủng hộ và khích lệ bầu bạn với mình trong khoảng thời gian này, cuối cùng anh ta vẫn đồng ý.

Trên đường đi, Vu Dương gọi điện thoại cho Ngôn Khả Khả, nói cô biết hôm nay anh ta phải tăng ca đến khuya.

Ngôn Khả Khả không nghĩ gì nhiều, trong khoảng thời gian vừa qua, Vu Dương bận rộn nhiều việc, cô không giúp được gì nên chỉ có thể thấu hiểu và ủng hộ anh ta. Cô chỉ khuyên Vu Dương chú ý thân thể, hai người không nói thêm gì nữa.

Sau khi cúp điện thoại xong, Ngôn Khả Khả thấy tin nhắn nhấp nháy do Quân Bạch gửi đến qua Wechat, cô ngẩn ngơ một lát, lại điện thoại cho Trần Diễm nấu cháo một hồi.

Hai cô gái tán gẫu một lúc, đột ngột nói đến vấn đề hôn nhân.

Lòng Trần Diễm tràn đầy phiền muộn, cô ấy nói: “Hôn nhân thật không đáng tin! Trước khi kết hôn, người đàn ông yêu cậu sẽ thay đổi mà không hề hay biết, chẳng lẽ nɠɵạı ŧìиɧ là bản tính trời sinh của đàn ông sao?”

Chị ruột của Trần Diễm vừa ly hôn vào mấy hôm trước, bởi vì chồng chị ấy đã nɠɵạı ŧìиɧ.

Đối với chuyện này, Ngôn Khả Khả có hơi thổn thức. Nghe Trần Diễm nói, chị của Trần Diễm và chồng chị ấy là một cặp đôi luôn yêu thương nhau khiến người khác hâm mộ, nhưng hôm nay, họ cũng không chạy thoát tấm lưới nɠɵạı ŧìиɧ to lớn.

Còn mình, Ngôn Khả Khả lại có hơi chột dạ, mình và A Dương còn chưa kết hôn mà! Nếu có kết hôn, có phải cô sẽ trở thành người mà vạn người chửi rủa hay không?

Quả nhân, vẫn nên giữ khoảng cách với Quân Bạch, càng sớm càng tốt, dù mùi vị tình yêu có tuyệt vời hơn nữa, nhưng đối với con gái mà nói, nó vẫn không quan trọng bằng hôn nhân.

Có điều cô có một nghi vấn: “Làm sao chị cậu biết anh rể của cậu nɠɵạı ŧìиɧ?”

Trần Diễm cố tình cao giọng, nói với lẽ đương nhiên: “Đàn ông lấy cớ nɠɵạı ŧìиɧ, thật sự quanh đi quẩn lại chỉ có một cái, đó là tăng ca! Nếu một người đàn ông lại tăng ca mỗi ngày mỗi đêm, chín mươi phần trăm đều lấy cớ để ăn vụn!”

Lòng Ngôn Khả Khả lập tức chùng xuống, lý do tối qua Vu Dương không quay lại giống như Trần Diễm nói, lý do hoàn mỹ mà đàn ông thường lấy để ăn vụn đó là tăng ca.

Nhưng Vu Dương sẽ nɠɵạı ŧìиɧ hay sao? Anh ta đối với cô tốt như vậy…Nhất định là do Trần Diễm nói quá chắc chắn đúng không? Huống chi, không chừng Vu Dương thuộc vào mười phần trăm còn lại.

Mà bên kia, trong nhà Từ Hi Viện.

Vu Dương và Từ Hi Viện ngồi trên ghế sô pha và dựa sát vào nhau, hai người trò chuyện và ăn bánh kem, bên cạnh còn có một bó hoa hồng đỏ.

Đó là do Vu Dương mua, anh ta gặp một tiệm bán hoa trên đường, ma xui quỷ khiến thế nào bèn mua một bó, Từ Hi Viện thích nhất là hoa hồng tươi tuyệt đẹp.

Dưới ánh nến vàng, nụ cười của Từ Hi Viện như bị bao phủ bởi một lớp khăn che mặt trông có hơi thần bí, lại có chút mê hoặc.

Vu Dương uống xong một ly rượu, không biết đã say từ lúc nào, say trước lời nói và nụ cười dịu dàng mờ ảo của cô ta.

Nhiệt độ trong phòng dần dần tăng cao, Vu Dương cảm thấy càng ngày càng nóng, nóng đến mức anh ta phải cởϊ áσ khoác, nóng đến mức khiến anh ta muốn bắt lấy người phụ nữ tỏa ra mùi hương quyến rũ bên cạnh để thao dữ dội một trận.

Dường như Từ Hi Viện chỉ liếc mắt một cái đã hiểu suy nghĩ của anh ta, sóng mắt lưu chuyển, trong phòng lập tức ngập tràn mỹ lệ.

Trong nháy mắt, Từ Hi Viện ngồi lên đùi Vu Dương, dựa vào ngực anh ta mà quyến rũ mê hoặc, đút Vu Dương uống nửa ly rượu đỏ trong tay.

Rượu vừa trôi xuống cổ, ánh mắt Vu Dương lập tức trở nên sâu thẳm như rượu đỏ, nhìn chằm chằm đôi môi đỏ mọng kiều diễm của Từ Hi Viện chừng hai giây, sau đó quyết đoán mυ'ŧ vào.