Bạn Gái Của Bạn Thân

Chương 54: Đi công tác

Mấy ngày yên bình trôi qua.

Hôm nay, Ngôn Khả Khả tan lớp rồi nhận được cuộc gọi của Vu Dương ở trên đường, anh ta muốn tạm thời ra ngoài công tác, chừng một tuần lễ.

Do mang lòng áy náy với Vu Dương, Ngôn Khả Khả không dám hỏi nhiều, chỉ dặn dò anh ta đừng quá mệt mỏi, nhớ chú ý nghỉ ngơi.

Sau khi cúp điện thoại xong, Vu Dương đã nghe thấy mấy âm thanh trêu ghẹo xung quanh.

“Vu Dương, bạn gái đẹp lắm sao? Thấy lúc cậu gọi điện thoại thì cười y hệt thằng ngốc vậy!”

Vu Dương cười cười nhưng không trả lời.

Lúc này Từ Hi Viện đã đi đến và nói với Vu Dương: “Quân tổng bảo tôi tạm thời đi với anh, anh sẽ không để tâm chứ?”

Vu Dương còn chưa kịp trả lời thì đồng nghiệp xung quanh đã cười ha hả và nói: “Được đi cùng với mỹ nữ siêu cấp như vậy sao lại để ý chứ, vui mừng còn không kịp nữa là!”

Sau đó lại có người ra vẻ ảo não: “Có điều đáng tiếc Quân tổng lại phái Vu Dương đi!”

“Đúng vậy! Diễm phúc của Vu Dương không cạn!”

Các đồng nghiệp trêu ghẹo, mặt Vu Dương lại nghiêm túc: “Các người đừng nói bậy”, xong lại nói với Từ Hi Viện: “Thời gian không còn sớm, chúng ta đi thôi!”

Từ Hi Viện mỉm cười gật đầu, đi theo sau anh ta ra ngoài.

Nhiệm vụ chuyến công tác này của hai người là đàm phán hợp tác hạng mục với một ông lớn trong ngành buôn bán.

Nếu hợp tác buôn bán thì không thể tránh được việc nâng ly cạn chén trên bàn rượu.

Từ Hi Viện ngồi bên cạnh Vu Dương.

Do Từ Hi Viện là cô gái xinh đẹp cực kỳ trên bàn rượu, nên dù sao mấy người đàn ông không tránh khỏi nói đùa với cô ta, khuyên cô ta uống rượu.

Tính tình Từ Hi Viện cũng tốt, ai mời cũng không từ chối nên cô ta đã uống khoảng chừng mười ly.

Càng về sau đối phương càng khích lệ, Từ Hi Viện cười gượng cầu xin tha thứ: “Lý tổng từ bi tha cho tôi đi, tôi thật sự không uống tiếp được nữa!”

Người đàn ông mập mạp được gọi là Lý tổng cười ha hả: “Tửu lượng của cô Từ không tệ, vốn định mời cô uống một ly nữa, hôm nay chúng ta nói chuyện rất vui vẻ, coi như nể mặt Lý mỗ đi.”

Từ Hi Viện đột ngột quăng ánh mắt sang cho Vu Dương đang mắt nhìn mũi, mũi nhìn tim, cặp mắt sáng ngời rất là đáng thương.

Vu Dương âm thầm thở dài, cười nói với Lý tổng: “Lý tổng, cô ấy thật sự chẳng thể uống được nữa, hay là để tôi uống thay cô ấy ly rượu này đi!”

Khuyên can mãi, Lý tổng mới đồng ý.

Vu Dương bưng ly rượu lên rồi uống ngay, Từ Hi Viện lại dí dỏm chớp đôi mắt to sáng ngời với anh ta.

Vu Dương rũ mắt.

Sau khi rượu chè no say, Vu Dương và Từ Hi Viện cùng quay về khách sạn đã đặt.

Phòng ngủ của hai người kề sát nhau, lúc Vu Dương mở cửa, Từ Hi Viện bất ngờ lảo đảo nhích lại gần anh ta.

Từ Hi Viện trông như người đã say mèm, mềm mại tựa vào bả vai của anh ta, nhìn Vu Dương đầy quyến rũ câu hồn.

Mùi rượu nồng nặc và mùi nước hoa trộn lẫn trên người Từ Hi Viện, bay tới lỗi mũi Vu Dương.

Được một người đẹp thế này quăng cái nhìn quyến rũ, trái tim Vu Dương nhảy lên, vội vàng đẩy cô ta ra rồi vào phòng và đóng cửa lại.

Từ Hi Viện đứng bên ngoài nhìn cánh cửa đã đóng lại với vẻ kinh ngạc, cô ta trừng mắt, sau đó cười cười đầy sâu xa.

Đây là lần đầu tiên cô ta bị từ chối, có điều, trong cuộc đời Từ Hi Viện cô ta chưa bao giờ có hai từ bỏ cuộc.