Bạn Gái Của Bạn Thân

Chương 37: Lấy ảnh bạn gái cho bạn cùng phòng an ủi

Cả người Vu Dương nóng ran, anh ta ngồi dậy xuống giường, lấy một tấm ảnh từ trong vali ra rồi lại trèo lên giường. Sau đó, trên giường anh ta cũng vang lên tiếng thở dốc nặng nề.

Tên mập đứng lên hỏi anh ta: “A Dương, cậu cầm ảnh gì vậy?”

“Ảnh bạn gái Khả Khả của tôi.” Vu Dương thở dốc đáp.

“Ảnh khỏa thân của Khả Khả sao?” Đôi mắt của tên mập sáng lên: “Người anh em, cậu cho tôi một tấm đi, Khả Khả lớn lên nhìn trông rất xinh đẹp!”

Tên cao gầy cũng không bình tĩnh nổi nữa: “A Dương, cho bọn tôi một tâm đi, nhìn ảnh người đẹp an ủi côn ŧᏂịŧ cũng thoải mái hơn một chút!”

Vu Dương có chút do dự: “Cái này…”

“A Dương, dù sao bạn gái cậu cũng không biết, để bọn tôi an ủi côn ŧᏂịŧ chút thì làm sao? Có phải anh em không đấy?!” Tên mập hét lên.

Tên cao gầy cũng phụ họa: “Cậu và anh Bạch, hai người các cậu không để bọn cẩu độc thân như bọn tôi đường sống à?”

“... Được rồi!” Vu Dương lại xuống giường tìm hai bức ảnh khác nhau cho bọn họ.

Hai người bọn họ nhìn thấy ảnh thì tán thưởng: “Chết tiệt, A Dương, dáng người của bạn gái cậu tốt thật! Ngực đẹp quá!”

“Da thì trắng, eo lại thon, tiểu huyệt không chụp rõ nhưng nhìn qua đã biết là rất tuyệt! A Dương, cậu cũng có phúc thật, có thể làʍ t̠ìиɦ với cực phẩm như vậy!”

Cả thể xác và tinh thần của Quân Bạch đều sảng khoái, vừa thao cái tiểu huyệt cực phẩm mà bọn họ đang nói, vừa nói lời ác ý: “Vu Dương, cậu đã lén chụp ảnh khỏa thân của Khả Khả hả?”

Ngôn Khả Khả đã nước mắt lưng tròng, cô không biết Vu Dương đã chụp ảnh khỏa thân của mình từ lúc nào nhưng anh ta còn dám đưa cho bạn cùng phòng của mình xem!

Vu Dương xấu hổ cười một tiếng: “Mấy cậu đừng nói với Khả Khả đấy, mấy cái này là tôi chụp lén lúc cô ấy ngủ.”

“Ha ha, yên tâm yên tâm, không nói không nói!” Tên mập cười ranh mãnh: “Trừ ngực không lớn bằng mấy nữ diễn viên Nhật Bản, dáng người còn đẹp hơn mấy diễn viên đó! Nếu có thể làʍ t̠ìиɦ với bạn gái của cậu một lần thì chết cũng đáng!”

Vu Dương có chút đắc ý, giả vờ bình tĩnh xua tay: “Mấy cậu nhanh lên! Bắn xong thì trả ảnh cho tôi!”

Trong bóng tối, tiếng thở dốc của đàn ông vang lên hết lần này đến lần khác.

Quân Bạch cúi đầu hôn lên hốc mắt phiếm hồng của Ngôn Khả Khả, trong lòng có chút đắc ý, Vu Dương này tự tìm đường chết rồi.

Ngôn Khả Khả ôm lấy tấm lưng trần của Quân Bạch, tự sa ngã nhẹ nhàng nói bên tai anh: “Làm tôi đi!”

Lòng Quân Bạch ngay lập tức như lửa đốt, côn ŧᏂịŧ lớn trướng to thêm vài phần, dũng mãnh tiến vào tiểu huyệt non nớt của cô.

Không biết qua bao lâu, bọn Vu Dương đều bắn tinh, Vu Dương cũng lấy lại ảnh khỏa thân của Ngôn Khả Khả.

Quân Bạch là người cuối cùng chạy nước rút, hung hăng cắm rút một hồi rồi cuối cùng mới phóng thích vào trong tiểu huyệt của Ngôn Khả Khả.

Quân Bạch bắn xong, rút côn ŧᏂịŧ ra, ngồi đè lên mặt Ngôn Khả Khả. Ngôn Khả Khả ngoan ngoãn liếʍ mυ'ŧ côn ŧᏂịŧ của anh, cho đến khi liếʍ sạch tϊиɧ ɖϊ©h͙ và dâʍ ŧᏂủy̠.

Tuy hai người không nói một ít lời dâʍ đãиɠ như bình thường nhưng lại làm suốt cả một đêm. Ngôn Khả Khả giận chuyện của Vu Dương nên không chịu cho Quân Bạch nghỉ ngơi. Quân Bạch cũng tâm đầu ý hợp, mỹ mãn ôm cô làm cả đêm, thỉnh thoảng còn đau lòng hôn cô.

Ba người còn lại cũng không có ai ngủ ngon. Cho đến khi sắc trời hửng sáng, bụng nhỏ của Ngôn Khả Khả bị tϊиɧ ɖϊ©h͙ của Quân Bạch rót vào phình lên, trên ngực cô, trong miệng tất cả đều là tϊиɧ ɖϊ©h͙ của Quân Bạch.

Ngôn Khả Khả thật sự không chịu nổi nữa, nhẹ giọng cầu xin anh đừng làm nữa thì hai người mới được nghỉ ngơi một lúc.

Nhân lúc ba người kia ngủ say, Ngôn Khả Khả mặc quần áo, được Quân Bạch đưa về ký túc xá nữ.