"A...không..."
“Cái miệng nhỏ nhắn thật không thành thật!” Quân Bạch cắm mạnh vào tiểu huyệt của cô, “Vậy phải xem tiểu huyệt của em muốn thế nào!”
Ngón tay của anh cắm rút trong tiểu huyệt của cô, cả người Ngôn Khả Khả mềm nhũn nên chỉ có thể thấp giọng rêи ɾỉ.
Ngay sau đó Ngôn Khả Khả đã cao trào, dâʍ ŧᏂủy̠ tuôn về phía tay Quân Bạch như một cơn lũ.
"Đúng là tiểu tao hóa!"
Khi Vu Dương quay lại, Ngôn Khả Khả vẫn đang đắm chìm trong dư vị của cao trào, mềm nhũn dựa vào vòng tay của Quân Bạch.
“Khả Khả làm sao vậy?” Vu Dương ôm lấy Ngôn Khả Khả.
“À, chân cô ấy bị trẹo.” Quân Bạch bình tĩnh đáp.
"Hiện tại không sao chứ? Còn đau không?" Vu Dương đau lòng nhìn Ngôn Khả Khả.
Ngôn Khả Khả nhẹ nhàng lắc lắc, "A Dương, em đói bụng, chúng ta đi ăn cơm đi!"
Buổi chiều còn muốn tiếp tục tắm biển nên ba người đến nhà hàng gần nhất ăn cơm.
Trong nhà hàng không có nhiều người, một vài người đàn ông nhìn thấy Ngôn Khả Khả thì huýt sáo, Ngôn Khả Khả đỏ mặt và trốn trong vòng tay của Vu Dương.
Vu Dương ôm vòng eo mảnh khảnh của cô, có chút tự hào trước ánh mắt của những người đàn ông khác.
Ba người đặt phòng riêng, bận rộn cả buổi sáng nên đều hơi đói, đồ ăn đưa lên thì liền ăn.
"Ưm ~" Ngôn Khả Khả đột nhiên nhẹ nhàng rêи ɾỉ.
“Sao vậy?” Vu Dương lo lắng nhìn cô.
Ngôn Khả Khả siết chặt bàn tay giữa hai chân mình, nhẹ nhàng nói với khuôn mặt ửng hồng, "Em vừa bị chuột rút."
“Anh xoa cho em.” Vu Dương nói rồi ngồi xổm xuống.
Quân Bạch nhanh chóng rút tay ra khỏi tiểu huyệt của cô, trên tay còn dính sợi dâʍ ŧᏂủy̠ trong suốt, Quân Bạch liếc cô một cái, thậm chí còn đưa ngón tay vào miệng mυ'ŧ, Ngôn Khả Khả xấu hổ quay mặt đi.
Khi Vu Dương vừa ngồi xổm xuống giúp cô xoa chân, anh ta ngửi thấy mùi dâʍ ŧᏂủy̠.
Anh ta ngồi xổm dưới bàn, mở hai chân cô ra rồi từ từ tiến vào giữa, nhìn chằm chằm vào chiếc qυầи ɭóŧ ướt đẫm.
Vu Dương nuốt nước miếng, dời qυầи ɭóŧ sang một bên rồi cúi đầu bắt đầu hút dâʍ ŧᏂủy̠, đưa lưỡi vào trong tiểu huyệt khuấy đảo.
"Ưm~" Ngôn Khả Khả dựa lưng vào ghế dựa, thân thể mềm nhũn, cô liếc nhìn Ngôn Bạch đang ăn rồi vội vàng đẩy đầu Vu Dương ra.
Vu Dương thở dốc, sao anh ta có thể đứng dậy vào lúc này chứ, vậy nên anh ta lại ôm lấy mông cô rồi dùng sức hút.
Ngôn Khả Khả sợ Quân Bạch phát hiện ra, cô lo lắng đến mức thỉnh thoảng liếc nhìn anh với khuôn mặt đỏ bừng.
Vu Dương ngồi xổm xuống lâu như vậy cũng không dậy, Ngôn Khả Khả còn phát ra vài tiếng rêи ɾỉ, Quân Bạch làm sao không biết hai người đang làm gì.
Hai mắt Quân Bạch tối sầm lại, rõ ràng anh gặp Khả Khả trước, nhưng tại sao cuối cùng lại là Vu Dương ở bên Khả Khả? !
Quân Bạch đột nhiên đến trước mặt cô, môi anh ấn xuống, chiếc lưỡi linh hoạt hung hăng càn quét.
Bàn tay còn đặt lên ngực cô rồi hung hăng xoa nắn, thịt nhô lên giữa khe hở của ngón tay.
"Ưm ~" Ngôn Khả Khả trên dưới đều thất thủ, cô lụi xơ ngồi trên ghế, không còn sức lực mà đẩy hai người ra, chỉ có thể để cho hai người muốn làm gì thì làm.
Vu Dương từ gầm bàn ngồi dậy thì đã là mười phút sau, côn ŧᏂịŧ của anh ta đã sưng lên, nếu tiếp tục thì anh ta nhất định sẽ không nhịn được mà thao cô trước mặt bạn thân.
Quân Bạch lúc thì hôn môi, lúc thì mυ'ŧ vυ', nhưng anh cũng kịp thời ngồi thẳng lại khi Vu Dương đứng dậy.
Sau bữa ăn, ba người họ lại đi tắm biển, lần này Ngôn Khả Khả yêu cầu được bơi một vòng.