Bạn Gái Của Bạn Thân

Chương 2: Còn phải xem phía dưới của em muốn không (H)

Vu Dương đi đến phía sau Khả Khả và giúp cô thắt dây lưng, ánh mắt anh ta lướt qua bộ ngực của Khả Khả, bầu ngực trắng nõn mềm mại, núʍ ѵú phấn nộn vô cùng mê người.

Một đôi bàn tay không kìm được mà đặt lên hai bầu vυ' rồi xoa nắn thật mạnh.

Ngôn Khả Khả yếu ớt dựa vào Vu Dương, cô nhẹ nhàng rêи ɾỉ: "A Dương...Quân Bạch...ưʍ...anh ấy còn đang ở ngoài..."

Cô còn chưa nói xong thì Vu Dương đã chặn miệng cô lại, đầu lưỡi khuấy đảo trong khoang miệng của cô.

Tay phải còn dùng lực xoa mạnh vυ' cô, tay trái thì từ từ đi xuống tiểu huyệt, còn cắm hai ngón tay vào bên trong rồi cắm rút.

"Ưʍ...đừng..."

"Bạch bạch" là âm thanh của những ngón tay đang cắm rút bên trong tiểu huyệt.

“Này, buộc mỗi dây lưng mà lâu như vậy, Vu Dương, cậu có làm được không vậy?” Quân Bạch vén rèm bước vào.

Ngôn Khả Khả vội vàng đẩy Vu Dương ra, ngón tay của Vu Dương cũng rút khỏi tiểu huyệt.

Khuôn mặt hai người đều có chút đỏ lên, Ngôn Bạch cười xấu xa nháy mắt, "Muốn thao thì chờ tới tối thao!"

Ngôn Khả Khả ngượng ngùng dựa vào trong ngực Vu Dương nói: "Anh, anh không đứng đắn..."

“Được, được, là tôi không đứng đắn.” Quân Bạch bất đắc dĩ, “Tôi biết ngay mà, các người bảo tôi đi du lịch cùng là không có ý tốt, lại muốn để tôi ăn cơm chó, chỉ thương tôi tốt bụng, cùng hai người đi đến đây."

Vu Dương lúng túng cười, "Quân Bạch, chúng ta đi bơi đi!"

Đây là lần đầu tiên Ngôn Khả Khả mặc ít như vậy nên cô có chút ngại ngùng, vì vậy ba người họ đi đến một nơi ít người.

Ngôn Khả Khả không biết bơi nên đã ngồi trên bãi biển và xem họ bơi.

Quân Bạch nhìn thấy đôi chân trắng nõn và mềm mại của Ngôn Khả Khả đang ngâm mình trong nước, cặρ √υ' lộ ra ngoài một phần, còn có nơi ở giữa hai chân kia, vừa thuần khiết vừa gợϊ ȶìиᏂ.

"A" Ngôn Khả Khả bị Quân Bạch tạt nước vào người.

“Khả Khả, xuống chơi đi!” Quân Bạch hét lên.

Ngôn Khả Khả trừng mắt nhìn anh, sau đó chạy đến bên cạnh Vu Dương, nhờ Vu Dương giúp cô hắt nước lên người Quân Bạch.

Ba người ầm ĩ vui đừa trong nướ, vải trên người Ngôn Khả Khả dần dần bị ướt và dính chặt vào người cô, hai núʍ ѵú lộ ra rất rõ ràng.

Hai chàng trai thấy vậy thì đều rục rịch, Ngôn Khả Khả đỏ mặt trốn trong vòng tay của Vu Dương.

Lúc này, điện thoại di động của Vu Dương vang lên, anh ta liền chạy tới bờ biển nghe điện thoại.

Ngôn Khả Khả định đi theo nhưng Quân Bạch chơi xấu hắt nước vào người cô, cô chạy nhanh nên vô tình bị trẹo chân.

"A!"

Quân Bạch chạy đến, ôm lấy thân hình sắp ngã xuống của cô.

"Em không sao chứ?"

Hơi thở nóng hổi của Quân Bạch lướt qua tai Ngôn Khả Khả, cô ngại ngùng lắc đầu.

Khuôn mặt của Ngôn Khả Khả ngày càng đỏ hơn khi cô cảm thấy bàn tay của Quân Bạch từ từ di chuyển đến mông cô.

Cô cúi đầu ngượng ngùng nói: "Anh...đừng làm như vậy..."

Quân Bạch dựa vào tai cô, "Không làm như vày? Bóp mông em thế này sao?" Anh bóp mạnh.

Ngôn Khả Khả đẩy anh ra với khuôn mặt đỏ bừng.

Quân Bạch bất ngờ bóp vào mông cô một cái khiến cô run lên.

"Tôi xoa không thoái mái sao? Hay phải làm thế này mới được?" Quân Bạch duỗi hai ngón tay cắm vào trong tiểu huyệt của cô, sau đó nở nụ cười dâʍ đãиɠ nói: "Tiểu tao hóa, tiểu huyệt của em vừa chặt vừa ướt!"

Ngôn Khả Khả yếu ớt dựa vào người anh, cô cố gắng đẩy tay anh ra nhưng lại không có sức, càng giống như đang giúp anh cắm rút tiểu huyệt.

"Không...chúng ta...ưʍ...không thể như thế này...ưʍ..."

Quân Bạch ngậm lấy lỗ tai của cô, "Dù sao Vu Dương cũng không nhìn thấy, sợ cái gì!"

Anh đặt một tay lên ngực cô mà xoa nắn, một tay còn lại không ngừng cắm rút trong tiểu huyệt, Ngôn Khả Khả dựa vào cánh tay anh mà rêи ɾỉ.

"Ưʍ...đừng...ưʍ..."

Quân Bạch cười dâʍ đãиɠ, "Dâʍ ŧᏂủy̠ cũng có rồi còn nói không muốn sao? Có phải em không muốn ngón tay mà muốn côn ŧᏂịŧ không?"