Xuyên Nhanh: Mỗi Ngày Đều Khóc Vì Mỹ Mạo Của Mình

Chương 30: Cái thế giới cẩu huyết này không xứng với mỹ mạo của tôi

Tiểu thịt tươi vốn có lòng tốt muốn giảm bớt sự xấu hổ của Lạc Tô Tô, kết quả điều đó càng khiến tình hình trở nên xấu hổ hơn, cậu ấy đỏ mặt một lúc lâu không biết phải trả lời như thế nào.

Lạc Tô Tô dù có mặt dày đến đâu cũng sẽ cảm thấy xấu hổ khi bị nói là kéo chân sau trước mặt mọi người, nhưng cô ta vẫn cố gắng giữ vững nụ cười khéo léo, “Cảm ơn Thầy Hoắc đã chỉ ra lỗi sai, ngại quá, là tôi chưa đủ nỗ lực, hát không tốt."

Các giám khảo khác không phục.

"Rõ ràng là tôi không nghe thấy Tô Tô hát nhanh."

"Ừ, giọng Tô Tô rất êm tai, cảm âm cũng rất tốt. Tôi cũng muốn mời Tô Tô hát vài câu trong MV sau này của tôi."

Một vị giám khảo khác nhìn qua bên này một cái, cái gì mà mời người? Rõ ràng là muốn làm quen với Tống Trình đi?

Các giám khảo chuyên môn khác đều nói không có vấn đề gì, chỉ có Hoắc Thâm kiên trì nói có vấn đề, đặt ở trong mắt đại chúng, chắc chắn Hoắc Thâm có tật xấu gì đó.

Hoắc Thâm tùy ý để bọn họ nói, anh ấy chơi đùa với micro trong tay một cách chán nản: "Các người tin hay không thì tùy."

Thấy nhân viên nhắc nhở, sự chú ý đối với chương trình của họ càng ngày càng cao, còn xông lên hot search, người dẫn chương trình cuối cùng cũng bước ra kiểm soát hiện trường: “Cảm ơn sự đánh giá của các giám khảo chuyên môn, nếu không chúng ta nghe những giám khảo khác đánh giá đi? Bạch tiểu thư, cô thấy Tô Tô hát thế nào?”

Ánh đèn lóe lên chiều vào hàng ghế phía sau ban giám khảo chuyên môn, Bạch Trà đang suy nghĩ tối nay sẽ mang đồ ăn vặt gì về cho bạn trai nhỏ, chợt ánh đèn chiếu vào mắt cô, khi này cô mới hồi phục tinh thần, chỉ thấy tất cả mọi người đều đem ánh mắt đặt trên người cô.

Tại sao cô lại ở đây?

Lạc Tô Tô khẽ cau mày, Bạch Trà luôn cảm thấy mình đã cướp Tống Trình đi, luôn có thành kiến với cô ta, bây giờ cô lại cố ý đến đây, hiển nhiên là tới để gây rắc rối cho cô ta.

Bạch Trà vốn là làm người trong suốt, nhưng không chịu được tổ tiết mục muốn gây sự, cô cười nói: “Tôi cũng không phải ca sĩ chuyên nghiệp nên không phân biệt được thí sinh hát nhanh hay chậm. "

Hoắc Thâm liếc mắt nhìn Bạch Trà thêm một cái, nhìn lại vị trí của Bạch Trà, lông mày anh ấy ngày càng nhăn lại, rõ ràng là anh ấy càng không cao hứng.

Người dẫn chương trình lại hỏi: “Vậy nếu Bạch tiểu thư bỏ phiếu, thì cô có bỏ phiếu cho nhóm Tô Tô không?”

"Có."

Lạc Tô Tô hơi ngốc.

Người dẫn chương trình cũng rất ngạc nhiên: "Bạch tiểu thư, cô có thể cho tôi biết lý do được không?"

"Rất đơn giản, cô ấy có nhân khí không tồi, có tài nguyên rất tốt, lại rất nổi tiếng trong giới giải trí. Nếu đầu tư vào họ để sản xuất đĩa nhạc, tiền kiếm được chắc chắn sẽ không tồi." Bạch Trà lại sờ sờ mặt mình, rồi nói thêm một câu: "Tất nhiên điều quan trọng nhất là cô ấy lớn lên xinh đẹp. Khán giả thích nhìn người đẹp".

Mọi người nhìn Bạch Trà rồi lại nhìn Lạc Tô Tô, người có khuôn mặt giống Bạch Trà, mọi người đều trầm mặc trong chốc lát.

Lạc Tô Tô cuối cùng cũng hiểu ra, ý của Bạch Trà là gì, dù cô hát hay hay không, cho dù ngũ âm của cô ta không được đầy đủ, chỉ cần cô ta phát hành một đĩa nhạc, người hâm mộ nhất định sẽ mua, điều này là đúng, nhưng Lạc Tô Tô chỉ nghe thôi trong lòng cô ta cũng khó chịu, luôn cảm thấy mọi cố gắng mình bỏ ra trong miệng Bạch Trà đều không đáng nhắc đến.

Người dẫn chương trình cũng ngạc nhiên trong chốc lát trước lời nhận xét đầy hàm súc của tư bản Bạch Trà, cười mấy tiếng nói: "Xem ra Bạch tiểu thư rất xem trọng Tô Tô nha, cũng cảm ơn các vị giám khảo chuyên môn đã nhận xét."

Thấy Hoắc Thâm vẫn không vui, người dẫn chương trình đành giảng hoà: "Thầy Hoắc có tiêu chuẩn cao và yêu cầu khắt khe đối với thí sinh về mặt chuyên môn. Tuy nhiên, xét từ góc độ không chuyên nghiệp thì Tô Tố quả thực hát không tệ.. ."