Ngủ Cùng Sói

Chương 10

Chương 10: Rất muốn để cha nuôi sờ chỗ khác

Dù sao chuyện đi công tác mấy hôm trước, vốn dĩ hắn có thể không cần vội vàng như vậy.

Đầu ngón tay hắn có chút lạnh, lúc dán lên cực kỳ thoải mái, Thời Ngữ ưm một tiếng, cả người run rẩy, thế nhưng lại thích ý nhắm mắt lại, giống như một con mèo nhỏ vậy.

Rất muốn để cha nuôi sờ chỗ khác.



Thời Ngữ quả thật không khỏe, sau khi uống thuốc được một lúc, cô càng thêm mơ màng, một lát sau, cô rốt cuộc mở đôi mắt rưng rưng.

“Cha nuôi, con khó chịu…”

Vốn dĩ giọng nói của cô đã kiều mềm, mang theo chút khẩu âm phương nam, hiện tại bị bệnh còn mang theo chút giọng mũi, nghe càng thêm ủy khuất đáng thương.

“Chỗ nào không thoải mái?” Bạc Cận Xuyên biết lúc cô bị bệnh rất thích làm nũng, đối xử với cô cực kỳ có kiên nhẫn.

“Hình như bụng có chút đau.” Thời Ngữ liếʍ đôi môi khô khốc, thật cẩn thận thử hỏi: “Cha nuôi có thể giúp con xoa không?”

Không biết Bạc Cận Xuyên có nhìn thấy chút trò vặt này của cô hay không, nhưng nói cho cùng hắn không vạch trần, dừng một chút, vẫn đưa bàn tay dày rộng dán lên vụng bụng nhỏ bằng phẳng của cô, bắt đầu thong thả xoa nắn.

Thời Ngữ gối lên đùi hắn, cô chỉ cần dịch lên một chút, mặt cô sẽ cách côn ŧᏂịŧ giữa háng cha nuôi cực kỳ gần.

Cô nhìn phần cằm căng chặt của Bạc Cận Xuyên, váy ngủ đơn bạc, độ ấm trên tay người đàn ông xuyên qua vải truyền đến.

Mặc dù động tác không mang theo chút tìиɧ ɖu͙© nào, nhưng Thời Ngữ vẫn không biết xấu hổ mà nghĩ đến tìиɧ ɖu͙©.

Cha nuôi đang sờ cô.

Đầṳ ѵú bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến cứng, bởi vì không mặc áo ngực, trực tiếp lộ ra trên váy ngủ, thậm chí loáng thoáng còn có thể nhìn thấy màu hồng nhạt.

Có phải cha nuôi chú ý đến cô dâʍ đãиɠ thành như vậy không?

Thật muốn cha nuôi dùng đại côn ŧᏂịŧ cắm vào.

“A…” Thời Ngữ gần như không nhịn xuống được, tiểu huyệt trào ra một cỗ dâʍ ŧᏂủy̠ ấm áp, toàn bộ đều ướt đẫm không thôi.

“Làm đau đến con à?” Bạc Cận Xuyên dừng tay, giọng nói của hắn khàn khàn, cực kỳ từ tính.

Những lời này càng giống như mang theo dòng điện vậy, từ tai Thời Ngữ chui vào, khiến cơ thể cô trở nên tê dại.

“Cha nuôi, buổi tối cha có thể ngủ cùng con một lát không?” Lông mi Thời Ngữ run rẩy, giống như một đứa nhỏ không có cảm giác an toàn vậy, ngay cả lúc đưa ra yêu cầu cũng cực kỳ cẩn thận.

Lúc còn nhỏ cô bị bệnh không dám ngủ một mình, cực kỳ dính lấy Bạc Cận Xuyên, chẳng sợ hắn làm việc đến khuya, cô ngủ ở sofa bên cạnh cũng được.