Ngủ Cùng Sói

Chương 7

Thời Ngữ rất muộn mới thức dậy, tóc rối bời, sắc mặt tái nhợt, dáng vẻ giống như thận hư vậy, lúc soi gương cô còn bị dáng vẻ của chính mình dọa sợ.

Thế nhưng cũng không thể trách cô, cô làm một đêm mộng xuân, mơ thấy cha nuôi móc côn ŧᏂịŧ vừa thô vừa dài kia.

Thật ra cô cũng không nhớ rõ lắm là dáng vẻ gì, chỉ rất hưng phấn tách tiểu huyệt để cha nuôi cắm vào, nhưng côn ŧᏂịŧ để ở miệng tiểu huyệt cọ xát, làm sao cũng không thao vào.

Thật đáng giận, thật vất vả mới mơ một lần, sao lúc thức dậy lại quên mất chi tiết.

Thời Ngữ vừa mới uống xong sữa bò, cạch một tiếng đặt cốc lên bàn ăn cơm.

Quản gia còn cho rằng cô vì chuyện sáng nay Bạc Cận Xuyên đi công tác đột xuất ở nơi khác mà tức giận, ở bên cạnh khuyên giải mấy câu.

“Cha nuôi đi công tác sao?” Thời Ngữ ngẩn người.

“Đúng thế, nói là phải dăm ba ngày mới về.”

Từ nhỏ Thời Ngữ đã không có cảm giác an toàn, cũng sợ ở một mình, căn biệt thự to như thế chỉ có cô và Bạc Cận Xuyên thân cận hơn.

Bạc Cận Xuyên thường dẫn cô theo bên người, để cô chậm rãi bỏ xuống phòng bị, cũng để cho cô không khác người thường.

Lúc hắn làm việc không thích bị người khác quấy rầy, nhưng từ trước đến nay với Thời Ngữ luôn không hạn chế.

Ban đêm hắn sẽ dỗ cô ngủ, về sau ngay cả đi đến nơi khác công tác, loại việc nhỏ như vậy luôn nói cho Thời Ngữ nghe, để cô không cần lo lắng.

Nhưng hiện tại, cô thế mà trở thành người biết cuối cùng,

Mãi đến buổi tối ngày hôm sau, đã sớm qua giờ ăn cơm, nhưng Bạc Cận Xuyên vẫn còn đang bận rộn xử lý công việc, dạ dày mơ hồ cảm thấy đau, về sau vẫn do trợ lý nhắc nhở uống thuốc đau dạ dày.

Đột nhiên hắn nhớ đến gì đó, nhìn di động đặt ở bên, vừa cầm lên thì thấy phần tin nhắn và người gọi đến trống không.

Thời Ngữ không gọi điện thoại cho hắn, cũng không nhắn tin đến.

Cô nhóc này, ngày thường rảnh rỗi đều như một cái sọt, sáng trưa chiều ăn gì cũng muốn nói, sao hắn vừa đi, ngay cả một câu hỏi thăm cũng không có.

Nhớ đến chuyện tối hôm đó, đại khái là do phương thức xử lý của hắn quá cường ngạnh, nói cho cùng Thời Ngữ vẫn là trẻ con, từ nhỏ đã không có cha mẹ ruột, lại không có cảm giác an toàn, cho nên mới sinh ra ỷ lại và tình cảm với hắn.

Chờ cô lớn lên một chút, có lẽ sẽ rõ ràng.

Nhưng vòng eo mảnh khảnh và bộ ngực đẫy đà của thiếu nữ vẫn hiện lên trong đầu hắn, không cách nào vung đi được.