“Được, bọn họ còn nhờ tôi hỏi xem anh Trì có thêm yêu cầu gì nữa không.”
“Tạm thời tôi không có yêu cầu gì.”
“Ừm, tôi biết rồi.”
Trì Trì nói câu “Ngày mai gặp” rồi ngắt máy.
Trì Trì sắp có một khoản tiền lớn nên tâm trạng cậu rất tốt.
Cậu đặt điện thoại lên bàn, ngồi xuống chiếc đệm bên cạnh Hoắc Tiểu Trà.
Hai người chơi ghép hình “Makka Pakka”, trong sách giáo dục trẻ em có nhắc đến chơi trò ghép hình giúp trẻ nhỏ phát triển trí tuệ.
Hoắc Tiểu Trà chơi ghép hình cả một ngày nên đã lắp ghép thuần thục.
Trì Trì cảm thấy Hoắc Tiểu Trà thông minh lắm rồi, có lẽ thứ này giúp cậu phát triển trí tuệ mới đúng.
Cậu cầm một mảnh ghép lên quan sát, cuối cùng quyết định đặt nó vào tay Hoắc Tiểu Trà.
“Tiểu Trà, ngày mai papa phải ra ngoài một chuyến. Con muốn ở nhà với ông Trương hay muốn đi với papa?”
Hoắc Tiểu Trà cúi đầu lắp ráp mảnh ghép Trì Trì đưa vào vị trí chính xác: “Con muốn đi với papa ạ.”
“Thế cũng được, nhưng papa phải đi làm một chuyện trước đã…”
“Vậy con ở nhà cũng được ạ.”
Trì Trì chớp chớp mắt ghé sát vào, phát hiện vẻ mặt bé con cực kỳ tủi thân.
“Con sao thế? Papa có nói sẽ không dẫn con theo đâu, đợi giải quyết mọi việc xong xuôi papa dẫn con đi chơi cát động lực được không?”
Trì Trì bế bé lên, thử hỏi: “Có phải con biết mấy hôm nay papa liên lạc với ai không?”
“Vâng ạ.” Hoắc Tiểu Trà gật đầu, nhỏ giọng nói: “Là chú Hiểu Minh Tinh, papa rất thích chú ấy. Nếu không con ở nhà với ông Trương vậy. Papa nhớ về sớm một chút nhé, con sẽ ngoan ngoãn nghe lời ạ.”
Lúc này Trì Trì mới hiểu tại sao mấy hôm nay Hoắc Tiểu Trà đều buồn bã không vui.
Thì ra bé tưởng cậu đi hẹn hò với Hiểu Minh Tinh.
Cậu oan uổng chết đi được!
Trì Trì vội vàng giải thích: “Papa không thích chú Hiểu Minh Tinh, papa không có quan hệ gì với chú ấy cả! Lần trước papa ra ngoài bởi vì chú ấy nợ papa tiền nên papa đi đòi lại!”
Hoắc Tiểu Trà cúi đầu nắm ống tay áo, nhìn bé cực kỳ đáng thương.
Khiến trái tim Trì Trì sắp vỡ nát.
Cậu vội vàng giơ tay phải lên: “Papa thề với trời, nếu lúc trước papa vì chú ấy mà làm tổn thương con thì đó tuyệt đối không phải papa muốn làm vậy mà là do con quỷ khác làm!”
Hoắc Tiểu Trà chớp chớp đôi mắt to tròn đen nhánh nhìn cậu.
“Ngày mai con đi chung với papa, papa bảo chú ấy giải thích rõ ràng với con được không?”
Trì Trì lập tức lấy điện thoại ra gửi tin nhắn cho luật sư.
[Cậu báo với bọn họ để ngày mai Hiểu Minh Tinh xin lỗi con trai tôi!]
Luật sư nhanh chóng trả lời: [Vâng, đối phương đồng ý rồi ạ.]
Trì Trì ôm chặt bé con. Bé con đáng thương quá, bị nguyên chủ và Hiểu Minh Tinh ngược đãi thành thế này.
Mau cho papa ôm một cái.
*
Sáng hôm sau, Trì Trì dậy từ tám rưỡi. Cậu ngáp ngắn ngáp dài vào bếp mở tủ lạnh lấy rau dưa, sủi cảo hôm qua ông Trương đưa cho ra.
Kèm với công thức nấu sủi cảo viết tay.
Trì Trì là thần bếp dởm, nếu cậu không nghiêm túc làm theo từng bước chắc chắn sẽ không nấu thành công.
Phần công thức này ghi rõ ràng từ chi tiết lớn đến chi tiết nhỏ.
“Thêm nước lạnh đến vạch thứ ba, tăng mức nhiệt lên 2000.”
“Số lượng sủi cảo: Trì Trì mười lăm cái, Tiểu Trà năm cái. Tổng cộng là hai mươi cái.”
“Đợi nước sôi nổi bọt rồi cho sủi cảo vào; lúc mới thả sủi cảo vào nồi phải đặt ở miệng nồi rồi mới đẩy nhẹ để sủi cảo trượt xuống.”