Hào Môn Mật Ái: Độc Sủng Thiên Hậu Tiểu Manh Thê

Chương 16: Gia Thế

Nói xong cô lập túc đi ra cửa, Phùng Tư Tư nhanh chóng giữ cô lại “Cậu chờ một xíu”

Cô quay đầu nhìn cô ấy, “Cậu cứ như vậy liền đi?”

“Bằng không, cậu muốn như thế nào?”

“Cậu xem, cậu bạn quần jean áo thun, vừa nãy dọn dẹp đầu tóc còn lộn xộn như vậy. Cậu chính là đi gặp người có quyền a, cậu muốn hay không chỉnh trang lại một chút rồi đi”

“Không cần phiền phức như vậy đâu”

“Như thế nào lại không cần? Cậu phải để cho Lí sự trưởng một ấn tượng tốt a! Hiện tại trong trường có nhiều người khinh dễ cậu như vậy, nếu cậu để lại ấn tượng cho Lí sự trưởng, ông ấy nói một câu, người khác cũng không dám làm gì cậu”

“Ý cậu là…..ngài ấy có thể giúp mình tiếp tục ở lại học tại Ngân Diệu, không có chuyện may mắn như vậy đâu”

Phùng Tư Tư lập tức nhảy dựng lên “Cậu thật sự không muốn tiếp tục ở lại đây đọc sách? Mình còn tưởng rằng cậu nói không muốn học nữa là đùa giỡn thôi đó”

Thấy Lâm Tố Tâm gật đầu, cô ấy lại nói “Cậu hiện tại chắc là sẽ không bị thôi học đâu, Trần hiệu trưởng đã tham gia vào việc này, khẳng định cậu sẽ được ở lại học tập. Có thể học tại học viện này cũng không dễ dàng a, cậu xem mỗi năm người đến ghi danh đều đông như vậy, người có thể thật sự vào đây đều là học bá, cậu từ bỏ như vậy thất là uổng đó nga”

Lâm Tố Tâm lắc đầu “Nhưng ở đây học phí rất đắt, mình không giống cậu, không bị áp lực chuyện tiền, cũng không giống Hiểu Đỉnh có học bổng toàn phần, Ở đây không chỉ có học phí cao mà mỗi tháng còn có tiền sinh hoạt phí, hiện tại với số tiền mình tiết kiệm được cũng không đủ để mình có thể duy trì đến tốt nghiệp, nếu đến lúc đó vì không có học phí mà bị thôi học thì thà bây giờ mình nghỉ sớm chuyển đến trường khác còn hơn.”

“................”

Phùng Tư Tư lúc này mới nhớ, Lâm Tố Tâm trong nhà cũng không giàu có gì cũng không có học bổng gì, vì có thể tiếp tục học tập ở đây đã đem nhà đều bán đi. Cô cũng muốn giúp đỡ Lâm Tố Tâm một phen, nhưng cuối cùng cô cũng không thể mở miệng. Là con vợ lẽ, mỗi tháng tiền tiêu vặt của cô nhiều lắm cũng chỉ ba vạn nhân dân tệ, ở ngôi trường chỉ toàn đại gia này cô cũng thuộc dạng nghèo, cho nên cô cũng không dành dụm được bao nhiêu tiền.

Lâm Tố Tâm thấy cô ấy khó xử, cũng biết cô bạn này đang nghĩ cái gì, lôi kéo tay cô ấy “Được rồi, mình biết tấm lòng của cậu mà. Thiệt ra mình ở Hoa Hạ cũng không vui vẻ gì, cậu vẫn là nên để mình đi. Chúng mình vẫn cùng nhau gửi tin mà, chúng mình vẫn là bạn tốt được a”

Phùng Tư Tư lúc này mới có ý cười “ Hảo, mặc kệ cậu đi nơi nào, chúng ta đều là bạn tốt”

Lâm Tố Tâm gật đầu, đẩy cửa phòng ra.

Ngoài cửa, Trần Dư Mặc đã biết sự tình từ thầy Tôn, đem thầy Tôn răn dạy một lần, hơn nữa còn đưa ra quyết định kiểm tra cán bộ, nhân viên toàn trường.

Mặc thầy Tôn xanh hơn tàu lá, chính ông ta đã thấy được tương lai đen tối của mình. Nhìn thấy Lâm Tố Tâm đi ra, ánh mắt ông ta phẫn hận cùng kinh sợ, hoàn toàn không thể lý giải. Cái người thoạt nhìn nhu nhược vô năng nhưng thế có thể làm hắn ăn mệt mỏi như vậy.

Ông ta âm thầm tính toán trong lòng, nếu có thể giữ được vị trí quản lý, về sau ông ta sẽ tìm Lâm Tố Tâm trả lại sự tình này. Lập tức đi tới trước Trần Dư Mặc “Thưa Trần hiệu trưởng, tôi đã chuẩn bị tốt, tôi sẽ làm rõ trên văn phòng trường qua đó”