Hào Môn Mật Ái: Độc Sủng Thiên Hậu Tiểu Manh Thê

Chương 3: Sống Lại Lần Nữa

“Tí tách…… Tí tách…… Tí tách……”

Tiếng nước chảy ở đâu? Chưa khóa vòi nước sao?

Lâm Tố Tâm từ từ mở mắt, trong đầu vẫn là một mảnh hỗn độn, theo bản năng cô hỏi: “Tương Quân, cậu lại không khóa vòi nước hả?”

Cái tên vừa thoát ra khỏi miệng, nháy mắt nàng nhớ lại cảnh tưởng trước khi nàng hôn mê. Sự tuyệt tình và cay nghiệt của Nhậm Tương Quân, sự phản bội và dối trá của Hàn Duệ. Còn có khoảnh khắc cuối cùng kia, ánh lửa chớp một cái lao đến mình........

Không thể nào tin nổi, bạn tốt nhất cùng bạn trai của cô thế mà cùng nhau phản bội cô. Cô tự hỏi rằng bản thân mình đã làm việc gì có lỗi với họ chưa mà họ hận không thể đẩy cô vào chỗ chết. Khiến cô không rét mà rung.

Nhưng hiện tại cô đang ở nơi nào?

Lâm Tố Tâm bỗng nhiên mở mắt, nhìn quanh bốn phía.

Này không thể nghi ngờ chính là phòng tắm, nhưng nó không phải là phòng tắm ở nhà cô. Tuy rằng căn nhà đó cô chỉ thuê, nhưng cũng đã ở nhiều năm, nhưng chính tay cô sửa sang, trang trí lại, trong phòng tắm cũng có không ít các vật dụng quen thuộc.

Công bằng mà nói, gian phòng tắm này xa hoa hơn rất nhiều so với phòng tắm của nhà cô, trên tường ốp gạch vẽ hoa văn cao cấp, trên bồn rửa tay được làm bằng đá cẩm thạch đen để hai chân đèn hình vỏ trai rất tinh thế được làm bằng thủ công mở ra để lộ bóng đèn nhỏ hình ngọc trai sáng lấp lạnh. Đây hoàn toàn là dựa vào tiêu chuẩn khách sạn 5 sao để trang trí.

Hàn Duệ rốt cuộc đem cô đưa tới nơi nào? Lâm Tố Tâm gãi gãi đầu, lại phát hiện phía sau đâu mình vết thương tựa như.... biến mất.

Sao lại thế này?

Lâm Tố Tâm đột nhiên có một loại dự cảm không tốt.

Đúng lúc này, trên cửa phòng tắm đột nhiên truyền đến một trận đập cửa, bên ngoài cửa truyền đến một giọng nói trong trẻo của nữ “Tố Tâm, Tố Tâm, cậu có sao không? Cậu mở cửa ra a?”

Lâm Tố Tâm không khỏi sửng sốt, hình như cô chưa từng nghe qua thanh âm này, tại sao người này lại gọi tên cô như thân thiết lắm vậy?

Sự do dự của cô, khiến cô gái bên ngoài càng thêm sốt ruột, đập cửa lực lớn thêm vài phần “Tố Tâm, cậu đựng làm việc dại dột a! Cậu mau mở cửa đi, nhanh lên, nếu không mình xông vào đó a!”

Lâm Tố Tâm muốn đứng dậy, muốn mở cửa cho cô gái bên ngoài. Nhưng vừa đứng dậy, cô lại phát hiện toàn thân mình vô lực, hai tay chống xuống đất, nặng nề ngã xuống nền.

Trong phòng tắm vang lên tiếng thật lớn, cô gái kia hét lên một tiếng rồi chạy đi. Một lúc sau, chỉ nghe “Phanh” một tiếng lớn, phòng tắm bị người ta xông vào, lộ ra một gương mặt của một cô gái trẻ.

Cô gái đó tầm 15-16 tuổi, có một đôi mặt đặc biệt to tròn, gương mặt khỏe mạnh đỏ ửng, làn da trắng nõn, mới nhìn qua rất đáng yêu. Nhưng hiện tại, gương mặt này đáng yêu ấy đang kinh sợ như đang thấy quỷ.

Cô gái lập tức vọt tới, ôm lấy Lâm Tố Tâm, “Tố Tâm, cậu thấy thế nào? Cậu chính là vì nam nhân kia mà đi cắt cổ tay? Cậu không thấy sao? Hắn ta căn bản chính là đùa giỡn với cậu mà thôi”

Ánh mắt Lâm Tố Tâm dại ra mà nhìn cô gái trước mặt, rõ ràng cô không có gặp qua người này, nhưng lại có cảm giác quen thuộc vô cùng.

Cô gái trẻ duỗi tay chạm vào mặt cô “Tố Tâm cậu tỉnh táo lại một chút, phải mau băng bó tay cậu lại”

Lâm Tố Tâm nhìn trên cổ tay phải của mình, cánh tay trắng nõn bóng loáng nhưng phía trên lại có một vết thương đáng sợ, miệng vết thương sâu đến mức thấy da thịt, máu tươi không ngừng chảy từ miệng vết thương ra.

Lâm Tố Tâm bỗng nhiên vươn một cánh tay khác, bắt cánh tay thiếu nữ “Cô kéo tôi lên”

“Cậu buông tay mình ra, mình đi lấy băng gạc băng bó vết thương cho cậu”