Ngươi Cho Rằng Ta Đang Làm Sự Nghiệp, Kỳ Thật Ta Chỉ Nghĩ Đến Nam Nhân

Quyển 2 - Chương 15: Hãy để anh làm bạn trai của em

♒: Cảm ơn bạn Ngôn Ngọc đã đề cử truyện 🍇

♒: Chương này dành tặng cho bạn nha~

__________

Thích Thất lại thất thần, người trước mắt dần dần trùng khớp với người trong trí nhớ, cậu vòng tay qua cổ đối phương, dịu dàng nói:

"Đã như thế này rồi, còn không muốn em à?"

Lại như vậy, đôi mắt đó giống như xuyên qua anh nhìn người khác, Lộ Cảnh Thần nháy mắt liền tỉnh táo, bầu không khí ái muội lập tức biến mất, một chút bực bội dâng lên ở trong lòng, anh đẩy đối phương ra, lạnh lùng nói:

"Anh không có hứng thú với cơ thể của em."

Thích Thất bĩu môi ra vẻ ủy khuất nói: "Nếu anh đã điều tra em, tại sao còn tới trêu chọc em, quan hệ của chúng ta chỉ là bèo nước gặp nhau, em cũng đã trả tiền rồi, đã thanh toán hết rồi không phải sao? Anh là ông chủ lớn, em chỉ là một streamer nhỏ nhoi, thậm chí còn chưa tốt nghiệp tiểu học, nếu anh đã coi thường quá khứ của em, tại sao hôm nay còn mang em lại đây... "

"Em biết mình không thể trèo cao, hơn nữa kể từ ngày đó, em đã biết mình và anh không phải người cùng một thế giới, cho nên em đã tự dặn mình đừng ảo tưởng, nhưng hôm nay, anh lại mang đến hy vọng cho em, em là người, cũng có tình cảm chứ..."

Những giọt nước mắt như hạt đậu bắt đầu rơi xuống từ đôi mắt mèo đáng yêu kia, "Em không có đem anh làm thế thân, chỉ là đã từng có một người đối với em thực tốt, nhưng hiện tại đã không còn nữa..."

927 quả thực bị diễn xuất của Thích Thất làm cho choáng váng, mẹ nó cấp bậc ảnh đế gì đây!

Bên này, Lộ Cảnh Thần nhìn Thích Thất rơi nước mắt mà hối hận cực kỳ, anh vội vàng ôm người vào lòng an ủi:

"Anh sai rồi, bảo bối, tất cả đều là lỗi của anh, em đừng suy nghĩ như vậy, đừng khóc, có được không? "

927: ??? Như này cũng được?

Thích Thất: Tất nhiên, anh chàng đẹp trai này vừa nhìn đã biết thích tôi, chỉ cần tôi giả bộ đáng thương một chút, chắc chắn anh ấy sẽ tha thứ cho tôi.

Đôi mắt Thích Thất đỏ hoe, bàn tay đặt lên ngực đối phương, vừa đẩy vừa nói:

“Không cần anh quan tâm.”

Sau đó, cậu bật khóc, nói: “Em vốn là đứa trẻ không ai muốn”.

“Sao có thể, anh muốn em.”

Nhìn Thích Thất khóc mà trái tim Lộ Cảnh Thần đau nhói, phảng phất như đó không phải là nước mắt mà là màu của Lộ Cảnh Thần.

“Sau này em đi theo anh, được không?

"Anh thật sự muốn em sao..." Thích Thất hai mắt mông lung đẫm lệ.

"Em... Em còn chưa từng đi học, ngay cả ba mẹ cũng không muốn em."

Nghe vậy, Lộ Cảnh Thần liền tức đến phát run, trong lòng thầm mắng cha mẹ cậu thật vô trách nhiệm, bàn tay vuốt ve sau lưng an ủi người trong lòng.

"Không quan trọng, người khác không muốn, anh muốn, bảo bối sau này đi theo anh, làm bạn nhỏ của anh, muốn học thì học, muốn chơi game thì chơi game, muốn làm cái gì cũng được."

Anh nghĩ cậu sẽ thực cảm động, ai ngờ, đối phương nghẹn ngào nhìn anh một lúc, sau đó bắt đầu cởϊ qυầи áo.

Lộ Cảnh Thần nhíu mày, nắm lấy tay Thích Thất, hỏi: "Em đang làm gì vậy?"

"Em biết không có bữa cơm nào là miễn phí... Anh đối với em thực tốt, em không có gì khác để trả ơn, chỉ có thể..."

"Không cần em báo đáp"

Lộ Cảnh Thần vừa buồn cười vừa đau lòng, nói: "Anh thừa nhận, anh đối tốt với em là có mục đích."

"Anh thích em, kể từ ngày đó, không lúc nào là anh không nghĩ về cơ thể của em, muốn có được em, muốn em vì anh mà mở rộng hai chân."

Nghe được lời tỏ tình trắng trợn của đối phương, Thích Thất cảm thấy trong lòng hơi nóng lên, ngay cả hoa huyệt phía dưới cũng không tự giác mà co rút lại, cơ thể dần động tình.

“Muốn thao em, muốn đến điên lên được.”

Lộ Cảnh Thần ôm lấy eo Thích Thất, hơi thở phả vào tai khiến cậu cảm thấy hơi ngứa, Thích Thất không chịu nổi vặn vẹo eo mông, Lộ Cảnh Thần liền đánh một cái lên cái mông căng tròn của cậu.

"Đừng phát da^ʍ, cục cưng, yêu cầu của anh là... Chờ đến khi em sinh nhật mười tám tuổi, sau đó toàn tâm toàn ý đem bản thân giao cho anh."

Thích Thất ngơ ngác nhìn lên: "Nhưng mà, không phải chúng ta đã từng làm rồi sao?"

"Không giống nhau," Lộ Cảnh Thần hôn hôn cậu, rồi chính thức giới thiệu bản thân mình.

"Anh kêu Lộ Cảnh Thần, người phụ trách tập đoàn Lộ thị, hãy để anh làm bạn trai của em, có được không?"

"Em cảm thấy mình như đang nằm mơ."

"Em không có nằm mơ, nhưng nếu muốn em cũng có thể."