Điên Rồi! Ngươi Xác Định Ngươi Là Ngự Thú Sư?

Chương 30: Đại Ca, Ta Là Giống Đực Đấy

Hắn cũng cẩn thận hơn, chuẩn bị chạy trốn bất cứ lúc nào.

Yêu thú cấp E sơ giai, hắn còn có thể chống lại.

Mà cấp E cao giai, chỉ còn con đường trốn thôi.

Một lúc lâu sau.

Bọn họ chậm rãi đi vào nơi sâu nhất trong sơn cốc, nhưng không phát hiện bất kỳ khác thường nào.

Cả sơn cốc vô cùng yên tĩnh, tiếng kim rơi cũng có thể nghe được.

Mà lúc này đây.

Cách đó không xa xuất hiện một gốc đại thụ khô héo, thân cây to đến ba người mới ôm hết, một tổ chim lặng lẽ treo trên tán cây.

Ánh mắt Tô Trạch nhìn chằm chằm vào tổ chim.

Hắn mơ hồ cảm giác thấy dao động sinh mạng từ trên đó truyền đến!

“Tên kia vẫn còn ở đây!” Hùng Đại nhỏ giọng nói ra, suýt nữa đã xoay người chạy đi rồi.

Tô Trạch giơ tay lên nói: “Không đúng! Khí tức kia quá yếu ớt, không thể nào là yêu thú cấp E cao giai!”

Sau khi nói xong lời này.

Hắn bỗng nhiên nghĩ đến điều gì, đột nhiên tăng nhanh tốc độ xông đến.

Hùng Đại và Nhị Hổ bị Tô Trạch dọa giật nảy mình, nhưng mắt thấy đã bại lộ rồi, không thể không đi theo.

Tô Trạch nhún người nhảy, thoáng cái đã leo lên trên, đứng ở bên ngoài tổ chim nhìn vào.

Không ngoài dự liệu của hắn.

Chỉ thấy, trong tổ chim rộng đến hơn hai mét hoàn toàn không có dấu vết của Hỏa Diễm Điểu, chỉ có một quả trứng chim to lớn lẳng lặng nằm trong đó!

“Tên: Hỏa Diễm Điểu.”

“Cảnh giới: Chưa ấp (hấp hối).”

“Đẳng cấp huyết mạch: D.”

“Huyết mạch đặc thù: Huyết mạch thần thú thượng cổ Chu Tước (cực kỳ nhỏ yếu).”

Huyết mạch thần thú thượng cổ Chu Tước???

Ánh mắt Tô Trạch nhìn chăm chú lên trứng Hỏa Diễm Điểu.

Là một trong tứ thần thú thượng cổ, Chu Tước mạnh cỡ nào, tất nhiên không cần nhiều lời.

Nhìn Tiểu Thanh là đủ để biết, chỉ có chút ít huyết mạch Thanh Long nhỏ yếu mà thực lực đã mạnh hơn những yêu thú khác rất nhiều rồi!

Nếu nói như vậy.

Hỏa Diễm Điểm cấp E cao giai kia cũng mạnh mẽ như vậy, chắc chắn thực lực vượt xa cấp E cao giai bình thường!

Thậm chí, nói không chừng có thể đối đầu với yêu thú cấp D.

Hơn nữa còn là Hỏa Diễm Điểu đẻ trứng, công kích tăng gấp mấy lần bình thường!

Nếu gặp phải, chắc chắn ba tên bọn họ không có cơ hội trốn thoát.

Tô Trạch sợ hãi vô cùng, một luồng ớn lạnh lan từ đuôi xương cụt lên thẳng đỉnh đầu.

Mau chạy thôi!

Chân khí màu vàng óng trong cơ thể hắn điên cuồng vận chuyển, đang định chạy trốn trối chết.

Nhưng đột nhiên, Tô Trạch phát hiện ra một điểm khác thường ở trong này.

Đó chính là trạng thái sức khỏe của con non bên trong trứng Hỏa Diễm Điểu!

“Hấp hối? Đây là tình huống gì?”

Tô Trạch hơi nghi ngờ.

Hơn nữa, không chỉ như vậy, hang ổ này cũng khiến hắn cảm thấy kỳ lạ.

Hai cái đầu to lớn thò ra từ sau lưng hắn.

Chính là Hùng Đại và Nhị Hổ.

Sau khi chúng nó nhìn thấy hang ổ của Hỏa Diễm Điểu và trứng chim bên trong thì đều sững sờ, lập tức nhướng mày.

“Sao vậy? Hai tên các ngươi phát hiện ra gì sao?” Tô Trạch hỏi.

Chần chừ một lát, Nhị Hổ trả lời: “Hình như cái ổ này hơi bẩn…”

Tô Trạch sững sờ, ngay lập tức phản ứng kịp.

Mặc dù yêu thú khác nhân loại, nhưng vẫn có điểm tương tự.

Đó chính là thường xuyên duy trì vệ sinh cơ bản trong nhà của mình!

Thực lực yêu thú càng mạnh thì càng thấy rõ được điểm này.

Thậm chí Tô Trạch còn nghe nói Yêu tộc có thành thị của chính mình, bên trong phát triển không tệ, thậm chí không kém thành thị của nhân loại là bao!

Nhưng tổ chim trước mắt rất kỳ lạ.

Nơi nơi đều là tro bụi, trên vỏ trứng Hỏa Diễm Điểu còn phủ một lớp bụi dày!

Ngay cả màu sắc vốn có của vỏ trứng cũng không thấy rõ nữa!

Đây quả thật là chuyện không thể nào xảy ra.

Sau khi Hỏa Diễm Điểu đẻ trứng, chắc chắn mỗi ngày đều ấp trứng, vì vậy trên trứng không thể nào dính tro bụi mới đúng!

Mà trên quả trứng chim này lại dính một lớp bụi dày như vậy…

Thế này cũng chỉ có một cách giải thích.

“Hỏa Diễm Điểu kia rời khỏi sơn cốc này rồi sao? Ngay cả con mình cũng từ bỏ?” Hùng Đại nghi ngờ nói.

Nhị Hổ nói ra: “Có thể là xảy ra chuyện gì bất trắc, nếu không Hỏa Diễm Điểu không thể bỏ lại trứng của mình!”

Tô Trạch gật đầu, lấy trứng Hỏa Diễm Điểu ra.

Cho dù như thế nào, chắc chắn Hỏa Diễm Điểu kia mất tích rồi.

Nguy cơ được cởi bỏ.

Tô Trạch thả lỏng toàn thân, lau sạch sẽ trứng Hỏa Diễm Điểu, lộ ra dáng vẻ ban đầu của nó.

Trên vỏ trứng trắng nõn lượn lờ mấy hoa văn đỏ rực, dưới ánh mặt trời, lờ mờ có thể nhìn thấy một sinh vật nho nhỏ bên trong vỏ trứng.

“Hình như nhóc con bên trong sắp ngỏm rồi.” Hùng Đại xúm lên trước: “Chắc là lâu rồi không được ấp, dẫn đến không có đủ nhiệt độ cần thiết cho sự phát triển.”

Tô Trạch nhìn nó, nói: “Ồ, Hùng Đại à, trông ngươi có vẻ rất am hiểu?”

Hùng Đại gượng cười, nói: “Hiểu sơ hiểu sơ thôi, trước đây gần kề địa bàn của ta cũng có yêu thú loài chim, khi đó ta muốn thăm dò rõ ràng nhược điểm của nàng, từng ẩn núp thật lâu bên ngoài hang ổ của nàng, thế mới biết được chút ít.”

“Vậy ngươi biết cứu vãn thế nào không?” Tô Trạch nhếch miệng hỏi.

Hùng Đại còn chưa kịp phản ứng đã trả lời theo bản năng: “Chẳng phải rất đơn giản sao, chỉ cần ấp trứng lại là được rồi, duy trì nhiệt độ cố định, tất nhiên nó sẽ có thể từ từ khôi phục.”

Tô Trạch gật đầu: “Là như vậy à.”

Hùng Đại nói tiếp: “Đại ca, nếu như ngươi muốn ấp nở trứng Hỏa Diễm Điểu, ta biết có một con khổng tước ở phía tây, chúng ta có thể nhờ hắn ấp giúp.”

Tô Trạch thoáng nhìn đồng hồ.

Năm rưỡi chiều.

Mặt trời sắp lặn rồi.

Nếu như còn đi tìm con khổng tước kia, chắc chắn phải tốn không ít thời gian, đến lúc đó sẽ lỡ mất chuyến xe đi vào thành phố.

Hắn cũng không muốn qua đêm trong rừng rậm!

Huống hồ, hoàn toàn không cần phiền toái như vậy.

Không phải trước mắt đang có sẵn một cái máy ấp trứng sao!

Ý cười trên mặt hắn càng đậm, nhìn Hùng Đại một lượt từ trên xuống dưới, càng nhìn càng thấy phù hợp.

Ừm.

Lông lá phủ đầy, chứng tỏ khả năng giữ ấm rất tốt, có thể duy trì nhiệt độ cố định!

Thể người béo tốt, chứng tỏ lượng mỡ rất cao, có thể đảm bảo nhiệt lượng tỏa ra!

Quan trọng nhất chính là.

Có khế ước tạm thời, không cần lo lắng nó làm việc không nghiêm túc.