Tôi Ở Hào Môn Nuôi Gấu Trúc

Chương 19

Trân Hỉ là Tiểu Mỹ Nữ: “Chủ Weibo, những ảnh chụp này được chụp ở trên ngọn núi nào vậy? Xin địa chỉ, tôi muốn tạo nhóm đến xem các tiểu đáng yêu hoang dại.”

Cổn Cổn Tinh Nhân: “Cho đến bây giờ chưa từng thấy nhãi con ngầu lòi nào như vậy, rốt cuộc trèo lên cây cao như vậy bằng cách nào? Lại còn ngủ ở trên cây nữa, giống như lá cờ phấp phới trong gió.”

Mao Nhung Hùng: “Ngáy ò ó o ở trên nhánh cây, thật sự siêu đáng yêu, đặc biệt là cái mông nhỏ tròn trịa kia, thật sự siêu đáng yêu.”

Tiểu Hôi Hôi Đáng Yêu Nhất: “Gương mặt này thật đáng yêu, giống như lột lông.”

Thiếu gia thấy những bình luận này suýt nữa tức chết, lập tức cài đặt chặn bình luận.

Anh định gỡ những bức ảnh này xuống, nhưng trong lòng còn do dự, cũng không biết rốt cuộc cô em có thích anh như vậy không?



Hùng Tuấn Thanh theo dõi sự kiện Weibo của thiếu gia, suýt nữa cười chết.

Coi như anh ấy đã nhìn ra, thiếu gia nhà anh ấy đang tư xuân, có lòng bán sắc để dụ dỗ cô em. Chỉ tiếc cô em người ta vốn không chú ý đến anh. Ngược lại bị quần chúng hóng hớt khác hưởng hết lợi lộc.

Điều càng làm cho người ta không nói được lời nào là nhờ mấy bức ảnh hồi nhỏ kia, fan của thiếu gia dần dần tăng lên.

Những fan kia tha thiết chờ mong chủ Weibo post thêm ảnh mới.

Nếu như thiếu gia chấp nhận tiếp tục post thêm ảnh mới, đoán chừng sẽ biến thành nhân vật của công chúng hotboy mạng sắp tới.

Ở trong cùng tộc, thiếu gia vẫn là người đầu tiên vì theo đuổi cô em nên tự để lộ ảnh chụp khi còn bé, hoa tuyệt thế vô tình trở nên nổi tiếng.

Nếu không phải thiếu gia tức tối trừng anh ấy, cái bụng của Hùng Tuấn Thanh sẽ cười đến mức nứt ra.

Cho nên, tìm đúng đối tượng khó nhọc như thế, nếu muốn kết hôn, phải gần gũi với đồng tộc chút. Như vậy mọi người mới có thể ngồi xuống cùng nhau nghĩ cách giúp cậu nha?

Từ sáng đến tối cậu đều hung dữ, giống như không hề gần gũi với Sơn Đại Vương, xứng đáng làm cẩu độc thân!

Trước kia thiếu gia là kẻ nghiện công việc, ngoài làm việc ra thì thích ru rú ở trên đảo nhỏ nguyên thủy hoặc là biệt thự trong núi rừng.

Hiện giờ thiếu gia trở thành fan não tàn của cô em, nghiện Weibo. Mỗi một Weibo cô em post lên, anh đều tích cực like, lưu, bình luận, chia sẻ, còn bảo Hùng Tuấn Thanh làm cùng.

Có người nói xấu cô em, thiếu gia lập tức mặc áo giáp ra trận, tự mình mắng về. Sau này lại sắp xếp người đi điều tra, muốn nhìn xem rốt cuộc là tên khốn nào thiếu ánh mắt dám bôi đen cô em nhà anh như vậy?

Nếu không phải cô em chưa bao giờ post ảnh tự sướиɠ, Hùng Tuấn Thanh cảm thấy đoán chừng thiếu gia sẽ liếʍ màn hình.

Những fan Weibo này luôn mê mèo, luôn ghét bỏ Miêu đại lão lộ mặt quá ít; thiếu gia của bọn họ thì từ sáng đến tối mê cô em, ghét bỏ mèo trong video quá nhiều.

Vậy nên, thiếu gia lại vừa lướt di động vừa nghiến răng nói: “Con mèo già nua kia là sao đây? Mỗi lần đều xuất hiện trong video. Những người này đúng là vô vị, mới điên cuồng cổ vũ cho nó?”

Hùng Tuấn Thanh ê cả răng nói: “Dù nói như thế nào… đó cũng là đại lão Miêu tộc, là ông cụ đức cao vọng trọng. Lúc trước vào lễ thành nhân của cậu, đại lão người ta cũng rất nể tình đến tham gia. Chẳng phải còn giới thiệu cháu gái ông ấy cho cậu xem mặt sao? Hiện giờ cậu ghét bỏ người ta như vậy, chỉ sợ không thích hợp lắm đâu?”

Thiếu gia hừ lạnh, bất mãn nói: “Ông cụ đức cao vọng trọng gì chứ? Rõ ràng cố ý chạy đến nhà cô em ăn chực? Hành vi như vậy đúng là già không nên nết!”

“…” Hùng Tuấn Thanh nhìn sắc mặt thiếu gia, nhất thời muốn nói lại không dám nói.

Nhưng ghen tỵ ở trên khuôn mặt kia giống như thực chất, muốn giấu đều không giấu được.Nhưng cậu một zai đẹp trẻ khỏe ít tuổi lại đi ghen với một cụ ông bảy tám chục tuổi, đây là chuyện người làm ra được sao?

Có tinh lực này, thà nhanh chóng nghĩ cách theo đuổi cô em đi?

Nếu không cô em thật sự bị người khác theo đuổi mất, đến lúc đó cậu chỉ có nước khóc thôi đấy!

Ngay vào lúc Hùng Tuấn Thanh đang âm thầm oán thán, thiếu gia đột nhiên vỗ mạnh điện thoại lên bàn, miệng còn hung dữ mắng: “Những kẻ họ Mao này đúng là không biết xấu hổ, hở ra là lượn quanh cô em? Bọn họ rốt cuộc có ý gì? Cố ý kɧıêυ ҡɧí©ɧ đúng không? Thật sự cho rằng tôi sợ bọn họ hả?”

Hùng Tuấn Thanh cất bước lên nhìn xem, chỉ thấy trên điện thoại là mẩu Weibo Mao Chí Hằng mới vừa post lên.

Nội dung Weibo thật bình thường, chính là cảm kích cô em đã quan tâm đến Miêu đại lão, không có gì nữa.

Hùng Tuấn Thanh sợ thiếu gia này không nhịn được nóng nảy, thật sự đi tìm nhà họ Mao đánh nhau đoạt địa bàn, nên vội vàng giải thích:

“Chẳng phải hiện giờ Miêu đại lão đang bảo vệ cô em sao? Người nhà họ Mao tự nhiên phải giúp đỡ cô em ra mặt chứ, cậu nhất định đừng hành động bốc đồng.”