Dáng vẻ cợt nhả tận trời của Hạ Chiêu khiến những người ở đây kinh ngạc, không biết nói tiếp thế nào, có người ngoài ở đây, Tề Nhiễm Nhiễm cũng không tiện trở mặt, chỉ có thể dùng ánh mắt hình viên đạn bay vèo vèo bắn anh thành tám mảnh.
Cuối cùng là Lê Hà xoa tay phá vỡ cục diện bế tắc, “Vậy thì, chúng ta bắt đầu quay đi.”
Mọi người nhìn căn hộ hai phòng ngủ một phòng khách có chút “mộc mạc” này, trên mặt hiện lên một tầng xấu hổ vi diệu, Tề Nhiễm Nhiễm chống nạnh nhìn bốn phía, hỏi Lê Hà: “Quay video là dùng để casting, hay là để cho vào chương trình?”
Lê Hà nói: “Là casting thôi.”
Tề Nhiễm Nhiễm không để ý nói: “Vậy thì không sao, quay đi, nhà chúng ta bây giờ chính là tình hình này.”
Trước khi xuyên qua, cô cũng từng nằm hưởng thụ trong căn nhà vàng son, cũng không cảm thấy ham thích lắm, có tiền tất nhiên là rất tốt, nhưng không có tiền cũng không cần tự ti, thản nhiên đối mặt là được rồi.
“Vậy muốn quay cái gì? Dù sao cũng phải tìm chuyện để làm.” Lê Hà hỏi.
Thợ quay phim đề nghị nói: “Làm một cuộc phỏng vấn nhỏ thế nào?”
Hạ Chiêu lắc đầu, suy ngẫm một lát, nói: “Như vậy quá hình thức, không thú vị, quay đơn giản chút, sinh hoạt ngày thường thôi, có hơi thở cuộc sống.”
Nhưng làm sao mới có hơi thở cuộc sống? Một nhà ba người tương tác qua lại?
Bởi vì nhận được lời mời đột ngột từ chương trình, cũng không có kế hoạch cụ thể, mấy người đồng thời lâm vào trầm tư.
Tề Nhiễm Nhiễm đi đến ngồi xuống bên cạnh tiểu Bách Luân, cậu nhóc cố gắng bóc vỏ quýt, không cẩn thận dùng sức quá mạnh, bóp đến mức hai tay nhỏ toàn là nước quýt, thấy mẹ đi qua, cậu nhóc rất hào phóng đưa một nửa cho mẹ, Tề Nhiễm Nhiễm nhìn quả quýt bị nắm nát nhừ, vui vẻ nói lời cảm ơn, “Cảm ơn bảo bối.”
Hạ Chiêu đứng vịn tay ở thành sofa, thấy tương tác thân mật của hai mẹ con, chợt cảm thấy ghen tị, đặt mông ngồi trên tay vịn ghế nói: “Bố cũng muốn ăn.”
Bánh bao nhỏ nhìn mấy múi quýt trong tay, sau khi do dự mấy giây, vẫn quyết định đưa cho bố, mắt thấy nước quýt trong từ trong kẽ ngón tay chảy xuống, cậu nhóc vội vàng vươn lưỡi ra liếʍ, lập tức bị chua đến nhăn mặt.
Tề Nhiễm Nhiễm nhìn dáng vẻ của cậu nhóc, lập tức bị ảnh hưởng, chỉ cảm thấy nước bọt trong miệng tiếng ra không ngừng, cô đẩy tay cậu nhóc về, nói: “Con tự ăn đi, mẹ chia cho bố là được rồi.”
Nói xong, tách hai múi quýt đưa cho Hạ Chiêu.
Hạ Chiêu giống như đồ lười biếng kề sát vào lưng ghế, thấy cô đưa quýt tới, cũng không duỗi tay là lấy, rướn cổ về phía trước, hơi cúi thấp đầu xuống, lập tức há miệng ăn hai múi quýt vào miệng, đầu lưỡi ấm áp trơn trượt quét qua, quét đến đầu ngón tay Tề Nhiễm Nhiễm không kịp thu lại, nhẹ nhàng trêu chọc.
Tề Nhiễm Nhiễm giống như bị điện giật, đột nhiên rút tay lại, sau khi phản ứng kịp bản thân lại bị anh đùa giỡn, cô không thể nhịn được nữa, giơ tay ném mấy múi quýt còn lại trong tay vào người anh, vốn muốn đập thẳng vào mặt nhưng ngại có người ở đây, vẫn hạ thủ lưu tình.
Lê Hà bị động tác của Tề Nhiễm Nhiễm dọa giật mình, có chút choáng váng, vừa này còn hòa bình, sao bây giờ nói trở mặt bèn trở mặt luôn rồi??
Hạ Chiêu lén đùa giỡn người ta, vốn nghĩ rằng chút thiệt thòi này cô sẽ tạm thời nhịn xuống, đang đắc ý, không ngờ rằng cô lại không chút lưu tình mà phản kích, vẽ lên áo hoodie trắng của anh một bức tranh trừu tượng duy mỹ.
Ngượng ngùng hai giây, thấy Hạ Chiêu vỗ tay nói: “Có rồi, đã nhiều ngày chúng ta không về nhà rồi, trong nhà chỗ nào cũng tích một lớp bụi, vậy thì quay cảnh một nhà ba người nhà chúng ta dọn dẹp vệ sinh đi, bao ngày thường, bao ấm áp nha!”
Cách chuyển sự chú ý kiểu này cũng quá cứng nhắc rồi đấy, có điều đề nghị này cũng rất đáng tin.
Lê Hà nghĩ nghĩ, nói: “Cũng đúng, nếu là video casting, nên quay mặt chân thật nhất của mọi người, thật ra nếu danh tiếng lớn chút thì vốn không cần quay loại video này.”
Nói cho cùng thì vẫn là không đủ nổi tiếng, mới phải làm để người ta chọn.
Tề Nhiễm Nhiễm và Hạ Chiêu đều lăn lộn trong giới giải trí, tất nhiên biết quy tắc trong giới, cũng có thể dùng tâm lý bình tĩnh đối mặt.
“Có điều lần này cũng là vận khí của chúng ta tốt, mấy gia đình khác cũng đã sớm quyết định rồi, đều là danh tiếng lớn tuyến một tuyến hai, chỉ là bé gái chiếm đa số, bọn họ muốn tìm vài cậu bé, phó đạo diễn vừa vặn nhìn thấy đoạn behind the scene tiểu Luân Luân lộ mặt, hỏi một vòng mới tìm đến chỗ em.”
Tề Nhiễm Nhiễm cười khúc khích, ôm lấy bánh bao nhỏ, nói: “Hóa ra chúng ta được hưởng ké hào quang của bánh bao nhỏ nha!”
Anh bạn nhỏ cầm khăn giấy cố gắng lau nước quýt trên mu bàn tay, nghe được mẹ nói như vậy, cậu nhóc rút hai tờ giấy đưa cho mẹ, “Cho mẹ lau này.”
Tề Nhiễm Nhiễm không hiểu gì cả, cúi đầu nhìn cậu bé, hỏi: “Lau cái gì?”
“Lau ánh sáng rơi xuống đấy ạ.”Cậu nhóc đáng yêu nghiêm túc nói: “Mẹ dính ánh sáng (1), lau sạch sẽ là được rồi.”
(1) Câu “hưởng ké hào quang” của Tề Nhiễm Nhiễm tiếng Trung là “沾了光’ hiểu theo nghĩa đen là “dính ánh sáng”, bánh bao nhỏ hiểu trên mặt chữ nên nghĩ mẹ dính ánh sáng nên cần lau sạch.
“Phụt… Ha ha ha ha ha! Sao con có thể đáng yêu như vậy!” Tề Nhiễm Nhiễm nâng bánh bao nhỏ lên, kéo cậu nhóc vào ngực ôm chặt, mặt bánh bao nho nhỏ bị ngực nàng đè bẹp.
Hạ Chiêu bên cạnh nhướng mày, ý tứ sâu xa chậc chậc hai tiếng.
Đã xác định được nội dung quay, tất cả mọi người đều bắt tay hành động, thợ quay phim tìm góc quay và đường di chuyển đẹp, Hạ Chiêu và Tề Nhiễm Nhiễm xắn tay áo bắt đầu làm việc, tất nhiên, bánh bao nhỏ cũng phải lên sân khấu, Tề Nhiễm Nhiễm thay cho nhóc một bộ quần yếm lao động, thuận tiện cho đôi chân nhỏ của nhóc làm việc.
Hạ Chiêu đi vào phòng ngủ, nhìn nhà cửa lộn xộn, lẩm bẩm nói: “Tôi thật sự quá tuyệt vời, rảnh rỗi sinh nông nổi tự tìm việc cho mình, có trời mới biết bao năm rồi chưa từng dọn dẹp nhà.”
Tề Nhiễm Nhiễm tức giận nhét cây chổi cho anh, nói: “Thời khắc để anh thể hiện giá trị của bản thân đến rồi đấy, cố lên nha, bố!”
“Giá trị của tôi là quét dọn vệ sinh?” Hạ Chiêu không vui nhìn cô, trong mắt có ý cảnh cáo.
Tề Nhiễm Nhiễm không chút sợ hãi, nói: “Nếu không thì là gì? Anh còn có giá trị nào??”
Hạ Chiêu bỗng nhiên mỉm cười, cười đến tràn ngập ý xuân, “Giá trị lớn nhất của tôi hẳn là nên thể hiện ở trong phòng ngủ mới đúng.”
Tề Nhiễm Nhiễm chớp mắt, đã hiểu, lại là mấy lời xấu xa sở trường của anh!
Ánh mắt như dao liếc qua, Tề Nhiễm Nhiễm xoay người đi vào phòng ngủ chính, hai người bọn họ không thể ở chung một chỗ, ở chung sẽ chỉ muốn bóp chết đối phương, thế này không chỉ không quay xong chương trình, không cẩn thận còn khiến bánh bao nhỏ biến thành cô nhi.
Bánh bao nhỏ bước đôi chân ngắn chạy vào, nóng lòng muốn thử hỏi cô, “Mẹ ơi, con làm cái gì?”
Tề Nhiễm Nhiễm nhìn thợ quay phim đi theo phía sau, biết anh ta càng muốn quay bánh bao nhỏ nhiều thêm, đây cũng là tổ chương trình yêu cầu, chủ yếu là xem cậu nhóc, về sau trên chương trình, người lớn có thể phối hợp tự nhiên, chỉ sợ trẻ con không phối hợp được.
Cũng không biết có phải bởi vì mấy ngày đi theo quay chương trình chiếu mạng hay không, bánh bao nhỏ quen nhìn máy quay phim, cho nên không cảm thấy lạ lẫm, lúc này bị thợ quay phim đi theo quay, cũng sẽ không bài xích, mà rất tự nhiên làm chuyện của mình.
Tề Nhiễm Nhiễm không chỉ một lần cảm khái, bánh bao nhỏ này thật sự cực kỳ thông minh, khó trách sau khi lớn lên hắc hóa sẽ trở nên lợi hại như vậy, người thông minh mà trở nên xấu xa, vậy thật sự quá ghê gớm!
Thấy cậu nhóc muốn hỗ trợ, Tề Nhiễm Nhiễm nghĩ một lát, nói với bánh bao nhỏ: “Nhìn thấy chồng quần áo kia không? Phải giặt tay, cầm đi cho bố con, bảo anh ấy xử lý.”
“Được ạ!” Hai tay cậu nhóc ôm lấy hai bộ áo khoác, giống như đầu máy xe lửa phóng vào phòng ngủ phụ, giọng non nớt nói: “Bố ơi, xử lý nè.”
Hai cửa phòng ngủ đối diện nhau, lời Tề Nhiễm Nhiễm nói với bánh bao nhỏ, tất nhiên anh cũng nghe thấy, thấy cậu nhóc lại đây, anh cười nhận lấy quần áo, cầm ở trên tay, đổi tay quay lại sờ mó một hồi, lại đưa trả quần áo cho bánh bao nhỏ, nói: “Được rồi, xử lý xong rồi, con cầm về cho mẹ đi!”
“Được ạ!!” Cậu nhóc hồn nhiên, ôm quần áo đã được xử lý, lại vui vẻ chạy về tìm mẹ.
Mọi người: …
Hạ tổng, không nên lừa dối trẻ con như thế đâu!!
Quay hình không liên tục, dù sao cũng có thời gian, mọi người cũng không vội, nhà cửa thật sự được quét dọn rất sạch sẽ, mãi cho đến buổi chiều, thợ quay phim mới thu dọn đồ đạc rời đi, nói trở về chỉnh sửa video cho tốt rồi giao cho Lê Hà.
Lê Hà cũng không rời đi theo, cô ấy còn có chuyện muốn nói với Hạ Chiêu và Tề Nhiễm Nhiễm.
“Nhiệt độ hotsearch đi xuống, còn muốn tiếp tục không ạ?”
Lúc này bọn họ đang vây quanh trước bàn ăn uống trà chiều, salad hoa quả và bánh gato, đều là gọi bên ngoài đưa tới.
“Có thể bảo đám người kia rút rồi.” Hạ Chiêu nói, xiên trái cây đút cho bánh bao, cậu nhóc bận rộn ăn bánh gato, còn được bố đút ăn, miệng nhỏ phồng lên, sắp không nhai nổi nữa.
Lê Hà nói: “Em xem tình hình khá tốt, sao lại rút, lại thêm lượt nữa, nhân khí còn có thể tăng thêm.”
Hạ Chiêu lắc đầu, “Có thể có được hiệu quả này đã không tệ rồi, lại xào nữa sẽ không thật, ngược lại khiến cho người khác phản cảm.”
Lê Hà có chút ngoài ý muốn nhìn về phía Hạ Chiêu, cảm thấy ông chủ bây giờ trở nên cực kỳ có cảm giác tin cậy, khiến người ta bất tri bất giác muốn nghe theo anh.
“Buổi sáng người đại diện của Trương Minh Nhất gọi điện thoại cho tổ chương trình, náo loạn một hồi, nói không có sự đồng ý của bọn họ, lợi dụng Weibo Trương Minh Nhất xào nhiệt độ.” Lê Hà có trong nhóm công việc của chương trình, cho nên biết những chuyện này.
Tề Nhiễm Nhiễm buông nĩa xuống, rút khăn giấy lau miệng, mới nói: “Ngay từ đầu lúc ký hợp đồng đã nói sẽ phối hợp tuyên truyền.”
“Em cảm thấy lần này Trương Minh Nhất ăn thiệt lớn, nhân khí, thanh danh trực tiếp cắm đầu rơi xuống.”
Hạ Chiêu cười lạnh, trong lòng đã có dự tính nói: “Muốn đánh cược không, phần ghi hình sau, người đại diện của Trương Minh Nhất sẽ thay người.”
Hai người phụ nữ sửng sốt, “Vì sao? Sợ gặp nhau sẽ xấu hổ ư?”
Hạ Chiêu lắc đầu, “Kịp thời chặn tổn hại, hơn nữa để Trương Minh Nhất xuống khỏi nơi đầu sóng ngọn gió, tu dưỡng một thời gian, đối với cô ta mà nói cũng rất cần thiết, đến lúc đó dân mạng cơ bản cũng quên sai lầm của cô ta.”
“Mặc kệ thế nào, không cần đối mặt với cô ta nữa, thật sướиɠ!!” Tề Nhiễm Nhiễm vui vẻ.
Có điều chờ đến tối phải làm cơm, Tề Nhiễm Nhiễm không vui nổi nữa, Hạ Chiêu lại bảo cô nấu cơm, tay nghề quèn của cô, đến chính cô còn ghét bỏ!
“Buổi trưa tôi đã nấu rồi, tất nhiên buổi tối đến lượt cô làm.” Hạ Chiêu không thương lượng gì mà nói.
“Nói bao nhiêu lần rồi, tôi không biết nấu!”
“Cô không thử làm sao biết được không biết nấu? Mặc kệ thế nào, tối nay cô phải nấu.”
“Đánh chết tôi cũng không đi!!” Tề Nhiễm Nhiễm trừng anh.
“Cô làm biểu cảm gì thế? Bảo cô nấu cơm thôi mà, cũng không bảo cô ra chiến trường!”
“Chẳng khác là bao.”
Bánh bao nhỏ ôm đồ chơi siêu nhân điện quang, ở bên cạnh nhìn bố mẹ mãi, bỗng nhiên chia đôi tay mũm mĩm ra, nói: “Oẳn tù tì!”
Tề Nhiễm Nhiễm: …
Đây là thành tinh rồi hả?!
Giương mắt nhìn Hạ Chiêu, anh gật đầu: “Đến đây, ba ván thắng hai, ai thua người đó nấu cơm.”
“Oẳn tù tì!”
“Oẳn tù tì!”
“Oẳn tù tì!”
“Tiểu Luân Luân thua, đi nấu đi!”
Tiểu Luân Luân nhỏ bé yếu ớt ôm chặt siêu nhân điện quang...