Cùng Đối Thủ Một Mất Một Còn Xuyên Sách Nuôi Bánh Bao

Chương 5

Lúc đoàn người chạy đến khách sạn tổ chương trình ngủ lại, đã là thời gian ăn tối rồi, tổng đạo diễn tổ chương trình qua chào hỏi bọn họ. Đạo diễn cũng là người sau 90, lúc nói chuyện luôn mang theo ba phần cười, nhìn qua không khó ở chung, anh ấy giới thiệu sơ lược về lịch trình sắp xếp ngày mai, nhìn thấy bọn họ dẫn theo Hạ Bách Luân, ngược lại có hơi ngoài ý muốn.

Tề Nhiễm Nhiễm cười nói: “Không có cách nào khác, trong nhà không có ai trông thằng bé, chỉ có thể dẫn bé qua đây chăm, có điều đạo diễn yên tâm, bảo bối nhà tôi rất ngoan, ngày thường sẽ bảo Lê Hà trông, sẽ không ảnh hưởng đến tiến độ quay hình.”

Đạo diễn gật đầu, “Có thể cân đối tốt là được.”

Sau khi đạo diễn rời đi, bọn họ gọi bữa tối mang đến phòng ngồi ăn, buổi chiều bánh bao nhỏ đã ăn quá nhiều hamburger và khoai tây chiên, lúc này bụng nhỏ vẫn tròn vo, nhưng nhìn một bàn thức ăn ngon, cậu bé vẫn ở bên cạnh vừa buốt bụng vừa chảy nước miếng, y như cậu nhóc tham ăn, Tề Nhiễm Nhiễm bèn lấy bát nhỏ, gắp cho cậu nhóc một bát.

Sau khi ăn xong, Lê Hà cầm máy tính bảng, đưa cho Tề Nhiễm Nhiễm và Hạ Chiêu nhìn tư liệu đã điều tra của mấy đội khách mời khác, thuận tiện phân tích địa vị trong giới của mấy người họ.

“Trong mấy đội này, nhân khí (1) cao nhất là Trương Minh Nhất, hai năm gần đây cô ta đảm nhận vai phụ có phần diễn tương đối quan trọng trong mấy bộ phim ăn khách, độ thảo luận tương đối cao, bạn trai cô ta là người mới, cũng không hề có nhân khí, tổ chương trình hẳn là cho Trương Minh Nhất tương đối nhiều thời lượng lên sóng, đến lúc đó hai có thể thử đến gần cô ta chút.”

(1) Độ nổi tiếng, phổ biến nhận diện tới công chúng của minh tinh.

Lời này của Lê Hà ý tứ rất rõ ràng, bảo bọn họ nịnh bợ Trương Minh Nhất nhiều một chút.

Nhưng mà, sao có thể??

Bọn họ một người từng là giám đốc truyền thông, một người là ảnh hậu nhiệt độ đứng đầu, trước nay đều là người khác nịnh bợ bọn họ nhé, bảo bọn họ đi nịnh bợ người khác, tuyệt đối không thể nào!

Hạ Chiêu dứt khoát không để ý đến Lê Hà, xoay người bế bánh bao nhỏ lên giường, hai bố con nằm trên giường chơi đùa.

Tề Nhiễm Nhiễm nhìn bọn họ, khóe môi giật giật, quay đầu lại hỏi Lê Hà, “Tính cách Trương Minh Nhất thế nào? Dễ ở chung không??”

“Cái này…” Lê Hà nhíu mày, “Nghe nói cô ta chỉ chơi cùng người có nhiệt độ cao hơn mình.”

Tề Nhiễm Nhiễm nhướng mày, “Vậy được rồi, chương trình nên quay thế nào thì quay như vậy, đám người kẻ tám lạng người nửa cân, không cần thiết phải đi nịnh bợ ai.”

Lê Hà gật đầu, “Được rồi, tùy chị định đoạt.”

Nói xong, Lê Hà đứng dậy quay về phòng khách của mình, để lại một nhà ba người bọn họ.

Mấy ngày xuyên qua này, Tề Nhiễm Nhiễm và Hạ Chiêu đều chia phòng ngủ, nhưng bọn họ thật sự là vợ chồng, đến quay chương trình không có cách nào chia phòng ngủ nữa, may mắn là có thêm một cậu nhóc, có thể giảm bớt xung đột, giảm bớt xấu hổ giữa hai người.

Tề Nhiễm Nhiễm liếc mắt nhìn hai bố con đang đùa nghịch ở trên giường, bất đắc dĩ thở dài, đi đến bên cạnh bàn tròn thu dọn một chút, đi đến túi hành lý lấy ra bộ quần áo nhỏ cho Hạ Bách Luân, sau đó ném trên người Hạ Chiêu, nói: “Anh đi tắm rửa cho Luân Luân đi.”

Hạ Chiêu kéo quần áo trên mặt mình xuống, không vui nói: “Dựa vào cái gì mà tôi phải đi tắm cho nhóc?”

Tề Nhiễm Nhiễm nói như chuyện đương nhiên: “Bởi vì hai người đều là nam.”

Hạ Chiêu: …

Lý do này quá mạnh rồi.

Hạ Chiêu cười lạnh: “Tôi không đi, tôi không biết.”

Tề Nhiễm Nhiễm chống nạnh, cười lạnh: “Chẳng lẽ tôi biết chắc?”

Bánh bao nhỏ cười hì hì giơ tay: “Con biết!”

Hạ Chiêu: …

Tề Nhiễm Nhiễm: …

Tề Nhiễm Nhiễm đỡ trán thỏa hiệp, “Thế này đi, chúng ta mỗi người một ngày, thay phiên nhau, nhưng hôm nay cũng ta đều chưa có kinh nghiệm, cho nên cùng nhau tắm rửa cho thằng bé.”

Hạ Chiêu nhướng mày, gắng gượng tiếp nhận đề nghị của cô, chậm rãi xuống giường, sau đó một tay vác bánh bao nhỏ lên trên vai, vác thằng bé vào phòng tắm, Tề Nhiễm Nhiễm cầm áo ngủ của cậu nhóc đi vào theo ở đằng sau.

Đóng cửa phòng tắm lại, rất nhanh trong phòng đã truyền đến tiếng động binh binh bang bang, còn có tiếng Tề Nhiễm Nhiễm tức đến nổ phổi và tiếng cười trong trẻo của cậu nhóc.

Tề Nhiễm Nhiễm: “Anh cầm vòi hoa sen chặt chút đi, phun hết lên người tôi rồi, có phải cố ý không!!!”

Hạ Chiêu: “Ồ, không nhìn ra, vóc dáng đúng là hàng thật giá thật.”

Tề Nhiễm Nhiễm: “Hừ, đồ lưu manh, mắt anh nhìn đi đâu thế hả!”

Hạ Chiêu: “Mắt của tôi, tôi thích nhìn đâu thì nhìn, cô quản được chắc.”

Tề Nhiễm Nhiễm: “Đi chết đi!”

Bánh bao nhỏ: “Ha ha, ha ha ha, mẹ ơi, mẹ cũng phun ba đi, ha ha…”

Nửa tiếng sau, Tề Nhiễm Nhiễm và Hạ Chiêu đều cả người chật vật, suy yếu từ trong phòng tắm đi ra, chỉ có bánh bao nhỏ mặc đồ ngủ Pikachu, tinh thần sảng khoái.

Nửa đêm, Hạ Chiêu bỗng nhiên bật dậy từ trên giường, bởi vì động tĩnh không nhỏ, Tề Nhiễm Nhiễm cũng bị kinh động, không vui nói: “Sao anh như xác chết vùng dậy thế, giật cả mình.”

Biểu cảm Hạ Chiêu kỳ lạ, che lấy bên eo của mình, trầm giọng nói: “Đệch, nhóc con này tè ướt người tôi!”

Tề Nhiễm Nhiễm: …

“Phụt, ha ha ha ha…”

Sáng sớm hôm sau, bắt đầu ghi hình chương trình giải trí chiếu mạng.

Sáng sớm Tề Nhiễm Nhiễm đã đi đến siêu thị dưới lầu, dùng balo nhỏ đựng đồ ăn vặt ở thư phòng, còn có món đồ chơi siêu nhân điện quang, giao cho Lê hà, bảo cô ấy dẫn theo Hạ Bách Luân đi cùng đến chương trình.

Bọn họ đi trước đến phòng hóa trang tổ chương trình chỉ định để trang điểm, ở đó nhìn thấy những đôi vợ chồng hoặc là người yêu khác, cũng nhìn thấy người Lê Hà đặc biệt nhắc tới, Trương Minh Nhất.

Trương Minh Nhất nhìn qua cực kỳ trẻ trung, cũng chỉ hơn 20 tuổi, trông xinh xắn hoạt bát, nhuộm tóc vàng, búi củ tỏi, nhìn tràn đầy sức sống.

Có điều giống như Lê Hà nói, bởi vì Trương Minh Nhất là người có nhân khí cao nhất trong mấy đội cho nên cô ta căn bản khinh thường nói chuyện với bọn họ, ngay cả chào hỏi cũng kiêu căng mà gật đầu.

Tề Nhiễm Nhiễm ở trong giới giải trí lăn lộn đã nhiều năm, người như vậy thấy nhiều rồi, cũng không cảm thấy hiếm lạ gì, cùng lắm thì cách xa cô ta một chút là được rồi.

Bởi vì vẫn chưa chính thức bắt đầu quay hình, Lê Hà dẫn bánh bao nhỏ ngồi trên sofa phòng hóa trang, cậu nhóc hôm qua mới được nhận về, cách xa mẹ quá sẽ không có cảm giác an toàn, chỉ cần để bé trông thấy bọn họ là được.

Bánh bao nhỏ cũng rất ngoan, cầm món đồ chơi siêu nhân điện quang, ngồi trên sofa yên tĩnh chơi.

Hạ Chiêu không có thói quen trang điểm, nói với chuyên viên trang điểm tùy tiện làm chút là được, không cần dặm phấn, sau đó yên vị ngồi trên ghế nhắm mắt dưỡng thần, tối hôm qua lần đầu chung giường chung gối với phụ nữ và trẻ con, anh gần như không ngủ chút nào.

Chuyên viên trang điểm nhìn người mà đối xử, Trương Minh Nhất nhân khí tương đối cao, bèn gấp rút trang điểm cho cô ấy trước, chờ trang điểm cho cô ấy xong, mới đến lượt những người khác.

Trương Minh Nhất đứng dậy nhìn xung quanh phòng hóa trang, ánh mắt đầu tiên đã nhìn thấy Lê Hà cũng bánh bao nhỏ ngồi trên sofa, lập tức nhíu mày, cười khẩy nói: “Quay chương trình còn có thể dẫn theo trẻ con hả? Sẽ không ảnh hưởng đến tiến độ đấy chứ!”

Hạ Chiêu vốn đang nhắm mắt dưỡng thần, lập tức mở mắt ra, xuyên qua gương trang điểm, ánh mắt sắc bén nhìn về phía Trương Minh Nhất.

Tề Nhiễm Nhiễm bên cạnh vội quay đầu nhìn xem.

Nhưng không chờ hai người bọn họ mở miệng, Hạ Bách Luân vốn đang cười vui vẻ chơi siêu nhân điện quang, sau khi nhìn Trương Minh Nhất, bắt đầu méo miệng, chuẩn bị mấy giây, đột nhiên kéo dài giọng, oa một tiếng khóc, “Oa, hu hu hu hu …”

Sau đó còn vừa khóc vừa nói: “Mẹ ơi, miệng cô ấy đỏ quá! Giống như quỷ ấy! Hu hu hu hu… Luân Luân sợ lắm!”

Mọi người: …