Trọng Sinh: Nữ Vương Chế Tạo Thương

Chương 29: Hacker

Thấy ngôn luận trên mạng, Bạc Lị chỉ hận không thể đánh gã đàn ông vô liêm sỉ Tần Dịch Thanh kia một trận như đã đánh Tào Tuyết. Tại sao trên đời này lại có loại người vô liêm sỉ đến thế chứ! Nhưng so với đánh Tần Dịch Thanh, bà càng muốn đánh mình trong quá khứ hơn.

Hồi trước Tần Dịch Thanh là đàn anh của bà, đồng thời là gia sư của bà. Bởi vì gia cảnh giàu có nên từ nhỏ bà đã vô tư lự muốn gì có nấy, ai cũng nịnh bợ bà, chỉ có mỗi Tần Dịch Thanh là ôn hòa lễ phép với mọi người, nhưng lại lạnh lùng với mình. Chính vì cách đối xử khác biệt này nên bà vừa giận lại vừa không phục, nhất định đòi biết mình đã đắc tội ông ta hồi nào, lại tự coi khinh bản thân cho rằng ông ta khác hẳn với những người đàn ông khác chỉ coi trọng gia thế bối cảnh của mình, dần dần còn thích ông ta.

Ai ngờ được rằng bên dưới lớp vỏ ngoài đẹp đẽ của người kia lại là một kẻ lòng muông dạ thú chứ. Ông ta đối xử tốt với mọi người, chỉ đối xử khác thường với bà như thế chẳng qua là muốn thu hút sự chú ý của bà, dụ dỗ bà bước vào cái bẫy do ông ta thiết kế tỉ mỉ mà thôi.

Nhưng chắc chắn ông ta không dự đoán được Bạc Dĩ Nhu lại là một thiên tài. Mặc dù cô là con gái, nhưng hồi còn nhỏ đã thể hiện chỉ số thông minh và tài năng khó lường, thế nên hai ông bà cụ nhà họ Bạc đã quyết định sẽ bồi dưỡng Bạc Dĩ Nhu kế thừa nhà họ Bạc, di chúc cũng đã viết hết rồi. Khoảng thời gian đó tâm trạng của Tần Dịch Thanh rất tệ, Bạc Lị còn tưởng là vì chuyện công ty, bây giờ ngẫm lại thì là vì mỡ dâng miệng mèo còn bay mất thì có.

Nhưng một vụ tai nạn giao thông khiến Bạc Dĩ Nhu biến thành người thực vật, không lâu sau đó còn bị bác sĩ tuyên bố đã tử vong. Khi bác sĩ “tuyên án”, bản di chúc đã trở thành phế thải theo pháp luật. Cũng chính vì thế nên Tần Dịch Thanh mới có cơ hội chiếm đoạt hết tài sản của nhà họ Bạc. Khi Bạc Dĩ Nhu tỉnh lại đã là hai năm sau, mọi thứ đã sớm gạo nấu thành cơm rồi.

Cũng chính vì thế nên dù công bố những hành vi vô liêm sỉ của Tần Dịch Thanh lên mạng thì cũng vô ích. Cư dân mạng chỉ có thể mắng ông ta bằng mồm, có lẽ sẽ tẩy chay sản nghiệp của Tần thị một khoảng thời gian, sau đó mọi người sẽ lãng quên, chẳng phải mọi thứ vẫn sẽ tiếp tục như chưa từng có gì xảy ra hay sao? Bạc Lị biết rõ điều đó, song giờ khắc nhìn thấy Tần Dịch Thanh dùng thủ đoạn này áp chế mọi ngôn luận liên quan tới chân tướng, hơn nữa còn trả đũa ngược lại mình, bà vẫn không nhịn được mà nổi giận.

Bạc Dĩ Nhu đi xuống lầu, thấy tâm trạng của bà rất tệ hại liền liếc nhìn di động trên tay bà, thấy Bạc Lị đang viết bài muốn đăng lên tài khoản cá nhân, cô không lên tiếng mà chỉ đứng bên cạnh nhìn, quả nhiên Bạc Lị không thể đăng bài.

“WeYan chết tiệt này, ngày nào cũng sập server! Nếu không phải nền tảng khác không có lưu lượng thì ai thèm dùng nó nữa chứ!” Lúc đang sốt ruột mà còn gặp phải chướng ngại này, Bạc Lị tức giận đến độ phải mắng chửi. Bà không nghĩ tới chuyện mình bị công ty mạng xã hội này cấm phát ngôn.

Bạc Dĩ Nhu ngồi xuống bên cạnh bà: “Kệ nó đi, con sẽ xử lý chuyện này, mẹ đừng nhúng tay vào, đi ngủ sớm một chút đi ạ.”

Bạc Lị nói: “Mẹ không ngủ được. Xin lỗi Nhu Nhu, đều là lỗi của mẹ…” Nếu không phải bà nhất thời không kiềm chế được xông lên đánh Tào Tuyết thì sẽ không xảy ra chuyện phiền lòng tối nay.

“Mẹ không có lỗi.” Thấy vẻ mệt mỏi trong mắt Bạc Lị, Bạc Dĩ Nhu ngẫm nghĩ rồi nói: “Cảm ơn mẹ vì mấy năm nay mẹ chưa từng từ bỏ con.”

Vành mắt Bạc Lị đỏ hoe: “Con bé này, nói thế để làm gì? Con là con gái của mẹ, làm gì có chuyện mẹ sẽ ruồng bỏ con gái chứ?”

Có nhiều lắm. Bạc Dĩ Nhu: “Mẹ vất vả bao nhiêu năm qua, đã dến lúc đi ra ngoài giải sầu thư giãn rồi.”

Bạc Lị: “???”

Bạc Dĩ Nhu chuẩn bị cho Bạc Lị đi du lịch nước ngoài, thay đổi môi trường hít thở không khí trong lành. Hiện giờ ở trong nước cô đang đứng trên đầu sóng ngọn gió, mỗi ngày đều có bao nhiêu lời bàn tán về mình trên mạng, có lời hay cũng có lời chê. Cô không quan tâm, nhưng Bạc Lị là mẹ cô nên thường xuyên không nhịn được muốn chú ý, thấy đám antifans mắng cô thì còn thường xuyên không nhịn được dùng acc clone cãi tay đôi với người khác, áp lực lớn hơn cô nhiều. Bộ não lâm vào trạng thái áp lực cao độ sẽ ảnh hưởng tới sức khỏe, trong năm năm qua bà ấy vốn đã phải chịu đựng quá nhiều rồi.

Sau khi tỉnh lại, nhờ vào tác phong mạnh mẽ cùng với khí chất người cầm quyền của mình nên bất tri bất giác, Bạc Dĩ Nhu đã trở thành trụ cột của ngôi nhà này. Khi cô đưa ra quyết định nào đó, Bạc Lị cũng khó có thể nảy sinh cảm xúc kháng cự. Cho nên khi Bạc Dĩ Nhu đã quyết định cho bà ra nước ngoài giải sầu, đến hôm sau bà đành phải bắt tay vào sắp xếp hành lý, dẫn theo một quản gia vừa nhậm chức do An Húc đề cử cùng với hai vệ sĩ siêu năng lực rời khỏi lãnh thổ đất nước khiến bà nghẹt thở này, đi ra ngoài giải sầu.

Sau khi tiễn bà ấy đi qua cửa kiểm soát, Bạc Dĩ Nhu đến công ty làm việc.

Cô vừa tới công ty thì giám đốc của phòng quan hệ công chúng đã vội vàng chạy tới báo cáo.

Bình thường các công ty gặp phải tình huống này thì hầu hết đều làm theo một trình tự, đầu tiên bỏ tiền ra rút hot search, mua acc clone đàn áp ngôn luận dắt mũi quần chúng, sau đó mua hot search khác để dời sự chú ý của cư dân mạng. Đây là quy trình mà ngay cả người ngoài ngành cũng biết rõ, huống chi là người trong ngành. Cho nên trong ngành nghề, giá của quy trình này xem như đã được công khai minh bạch.

Nhưng giá tiền của bất kể một dịch vụ nào mà công ty WeYan báo với họ đều cao hơn giá thị trường. Đây là tình huống nằm ngoài dự đoán, số tiền vượt qua dự toán khiến họ cần thiết xin chỉ thị của Bạc Dĩ Nhu thì mới có thể kêu phòng tài vụ chi trả, thành ra phòng quan hệ công chúng không thể rút hot search.

Với danh tiếng hiện tại của Bạc Dĩ Nhu, muốn bôi nhọ cô là rất khó khăn. Không nói tới chuyện khác, nước ta có bao nhiêu người tàn tật, đại đa số đều trở thành fans cứng của Bạc Dĩ Nhu nhờ vào khoang chiếu VR. Chỉ cần mỗi người nhổ một ngụm nước bọt cũng có thể dìm chết antifans. Vấn đề là bên kia cứ mua acc clone mãi, cứ như thể toàn bộ acc clone trên cả nước đều bị họ mua hết, liên tục áp chế những phát ngôn ủng hộ cô, đẩy phát ngôn bôi nhọ cô lên, trông như thể cô không có ai ủng hộ trên internet.

Nghĩ đến đây, giám đốc phòng quan hệ công chúng lại tức sôi máu. Cô ấy làm nghề này bao lâu nay còn không hiểu hay sao? Chắc chắn là Công ty WeYan đã lựa chọn Tần Dịch Thanh trong cuộc chiến giữa Bạc Dĩ Nhu và Tần Dịch Thanh, đang âm thầm giúp bên kia. Đây không phải là lần đầu tiên Công ty WeYan chơi trò này.

Nền tảng mạng xã hội của Công ty WeYan là đầu tàu trong nước, gần như đạt tới mức độc quyền lũng đoạn, những nền tảng xã hội khác căn bản không thể chống lại ông ta, có thể xem như không tồn tại. Do đó công ty này vô cùng kiêu ngạo, một số tin tức liên quan tới an sinh xã hội hoặc tin tức đáng sợ gây rúng động xã hội vừa tuôn ra, chỉ cần người khác bỏ tiền rút hot search thì họ sẽ lập tức rút ngay. Chính nghĩa? Lương tâm? Không tồn tại.

Nhưng lại có vô số ngôi sao trong và ngoài nước, nhãn hàng quốc tế, hot face thậm chí là các ban ngành cơ quan nhà nước đều có tài khoản WeYan, cùng công ty này nương tựa với nhau. Fans hâm mộ và quần chúng hóng hớt muốn thấy thần thượng của mình, muốn hóng drama hay là đọc tin tức xã hội thì chỉ có thể download app WeYan.

Nhiều năm qua công ty WeYan vẫn ngồi vững vàng trên vị trí đầu tàu ngạo thị quần hùng, không có đối thủ.

Giám đốc quan hệ công chúng tức giận nhưng không thể làm được gì, thầm nghĩ họ cũng chỉ có thể thỏa hiệp mức giá không công bằng của Công ty WeYan mà thôi.

Hôm qua Bạc Dĩ Nhu đã nói chuyện với chủ tịch của WeYan rồi. Cô nói: “Khỏi cần mua acc clone cũng không cần rút hot search, không cần lãng phí nhiều nước miếng làm gì, trực tiếp gửi thư luật sư cho những kẻ bịa đặt trên mạng đi.”

Tựa như những hành động của Tần Dịch Thanh bị công bố trên mạng, cùng lắm ông ta chỉ bị ảnh hưởng danh tiếng bị mắng một khoảng thời gian mà thôi, bây giờ những lời đồn đãi bôi nhọ trên mạng cũng chẳng thể làm gì được cô. Trên thế giới này chỉ có một loại game VR duy nhất là Thần Châu, muốn chơi thì phải mua, không chơi thì đứng nhìn. Tóm lại cô sẽ không cho Công ty WeYan một xu nào.

Bạc Dĩ Nhu ngẩng đầu ưỡn ngực cất bước đi vào phòng họp, chuẩn bị mở cuộc họp.

Nhìn bóng lưng của Bạc Dĩ Nhu một lát, giám đốc quan hệ công chúng cũng xoay người ngẩng đầu ưỡn ngực trở về vị trí.

Hiện giờ toàn bộ Công ty game Rainbow Age, nhất là nhân viên nữ đều không tự chủ được bắt chước điệu bộ ngẩng đầu ưỡn ngực của cô. Ban đầu có lẽ chỉ cảm thấy Bạc Dĩ Nhu đi đứng kiểu đó vừa đẹp vừa khí phách nên không nhịn được bắt chước, nhưng một lát sau hiệu quả rất rõ ràng, người trước kia tự ti yếu đuối bất ngờ dần trở nên tự tin hơn hẳn. Do đó Công ty game Rainbow Age cũng thể hiện ra tinh khí thần khác hẳn với các công ty khác, không thấy sự chán nản của nô ɭệ tư bản chút nào.

Các lãnh đạo của Điện tử Rainbow đã chờ được một lát trong phòng họp.

Lúc trước để chế tạo game VR, Bạc Dĩ Nhu đã tạm dừng nghiệp vụ của hai công ty khác, tập trung hết tài chính vào Công ty game Rainbow Age, đồng thời đại đa số nhân viên của hai công ty đó cũng tạm thời điều động tới Rainbow Age để giúp đỡ làm việc. Bây giờ Thần Châu gây ra tiếng vang lớn, các ngành nghề bên trong Rainbow Age bận tối mày tối mặt, nhân viên của hai công ty này suýt nữa quên mất mình vốn dĩ không phải là nhân viên của Rainbow Age. Đêm hôm khuya khoắt đột nhiên có người @Điện tử Rainbow trong group chat, sửng sốt thật lâu mới đột nhiên nhớ ra, hình như là đang gọi mình thì phải?

Sáng sớm hôm sau, mọi người đầu óc choáng váng, mờ mịt bối rối lên lầu tham dự cuộc họp đúng giờ.

Công ty điện tử viễn thông trong tay Bạc Dĩ Nhu tên là Điện tử Rainbow. Máy tính và di động nhãn hiệu Rainbow có thể xem như nhãn hiệu lâu năm, nhưng sau khi nó thoát ly khỏi Tập đoàn Bạc thị trước kia, bây giờ là Tần thị thì cũng như Rainbow Age, đội ngũ nghiên cứu đã bỏ việc đứng về phía Tần Dịch Thanh, lại thiếu tài chính, vừa không thể nghiên cứu ra mẫu di động mới vừa không có tiền làm quảng cáo, dần dà không thể đấu với đông đảo nhãn hiệu di động trên thị trường nên thị phần ban đầu đã chiếm lĩnh cũng dần dần suy thoái.

Bởi vì chuyện xảy ra ở Công ty game Rainbow Age nên các công ty trong ngành viễn thông đều cho rằng Bạc Dĩ Nhu có ý định từ bỏ Điện tử Rainbow. Ngay cả nhân viên của Điện tử Rainbow cũng nghĩ vậy. Nhưng không ngờ Bạc Dĩ Nhu lại đột nhiên gọi họ đi họp, hơn nữa còn tuyên bố Điện tử Rainbow sắp sửa chuẩn bị bắt tay vào nghiên cứu mẫu di động mới.

Một đám người khó hiểu nhìn Bạc Dĩ Nhu: “Cô nói thật chứ?”

Bạc Dĩ Nhu: “Tôi nói sẽ từ bỏ Điện tử Rainbow hồi nào?” Từng cái một thôi, sốt ruột làm gì.

Nhận thấy được Bạc Dĩ Nhu nghiêm túc, có mấy người đa sầu đa cảm trong đám vành mắt đã đỏ hoe. Cũng như tình cảm mà đám người Lưu Lực Hải dành cho công ty game Rainbow Age, bên Điện tử Rainbow cũng có người có tình cảm sâu đậm với nhãn hàng này, thậm chí trên thực tế thời gian thành lập của Điện tử Rainbow còn sớm hơn Rainbow Age rất nhiều, là một trong những nhãn hiệu di động máy tính lâu đời nhất trong nước.

Nhưng đến nay, gần như không còn ai hỏi han về nhãn hiệu này nữa. Họ tạm thời đóng cửa công ty mấy tháng, vậy mà không ai đăng tin lên mạng, càng không ai nhận thấy nhãn hiệu này gần như đã biến mất khỏi thị trường.

Nghe Bạc Dĩ Nhu nói vậy, cả đám nhất thời kích động. Bây giờ họ có tiền rồi, có thể nghiên cứu di động mới, có thể thuê người phát ngôn làm quảng cáo!

Sau đó họ nghe thấy Bạc Dĩ Nhu nói mẫu di động đầu tiên sau khi tái xuất của Điện tử Rainbow sẽ do cô dẫn dắt đội ngũ nghiên cứu.

Các thành viên của Điện tử Rainbow: “!!!”

Bà chủ không chỉ biết chế tạc game VR mà còn biết làm di động cơ hả?! Nhớ đến Thần Châu, họ đột nhiên phấn khởi!



Hôm nay thời tiết vừa đẹp, ánh nắng rực rỡ.

Không có bất cứ ngoài ý muốn nào xảy ra, máy bay tư nhân của Hạng Điềm đã hạ cánh xuống sân bay quốc tế thành phố C đúng giờ.

Anh đi ra ngoài từ lối đi dành cho khách vip, trên đường gặp được một vài ngôi sao hay ông sếp nào đó, thấy anh có mấy vệ sĩ tóc vàng cao to mặc đồ đen đi theo sau lưng, bước chân nhanh nhẹn khí thế kinh người, bước đi như siêu mẫu quốc tế thì đều không nhịn được hơi mở to mắt nhìn chằm chằm vào anh.

Đẹp… đẹp trai quá! Đây là thiên thần giáng trần nào vậy?

Không ngờ lại là Hạng Điềm của Công nghiệp Apollo! Anh ta đến đây làm gì?

Thư ký Trần do Bạc Dĩ Nhu phái tới đón Hạng Điềm thấy người này, anh ta không khỏi kích động, hít sâu một hơi mới căng thẳng tiến lên nghênh đón.

Đây chính là người cầm quyền của Công nghiệp Apollo, đối tác của anh đều tính theo đơn vị quốc gia, ai cũng là những nhân vật tầm cỡ đẳng cấp như nguyên thủ quốc gia. Câu nói chiếm cứ nửa giang sơn của mậu dịch súng ống quốc tế có nghĩa là Công nghiệp Apollo chiếm một nửa giang sơn, còn một nửa giang sơn khác là do các thương nhân súng ống khác cùng nhau chia cắt chiếm hữu.

Trước mắt, sự chênh lệch giữa Công ty game Rainbow Age và Công nghiệp Apollo đại khái là một con chuột nhỏ đứng trước mặt một con voi. Công ty game Rainbow Age là đối tác đặc biệt nhất từ trước tới nay của Công nghiệp Apollo, dù sao ngành sản xuất game cách họ vẫn rất xa xôi, mới nghe đều rất khó có thể tin tưởng. Mà sự kích động của thư ký Trần là kích động của đàn ông. Có người đàn ông nào không thích súng ống đâu? Cho dù không dám cầm không dám dùng thì cũng không cản được việc họ thích trong lòng!

“Chào anh Hạng. Tôi là người mà Bạc tổng phái đi đón anh. Anh cứ gọi tôi là Tiểu Trần là được.”

Hạng Điềm: “Chào anh.”

“Xe đã chuẩn bị sẵn sàng, mời anh đi bên này.” Woa, tận mắt nhìn thấy nụ cười này gương mặt này, càng có sức tấn công hơi cả nhìn qua TV! Vừa dịu dàng vừa có sức ép, nhìn cao quý thật sự. Hơn nữa không biết có phải do ám thị tâm lý hay không mà cứ cảm giác như trên người anh ấy có mùi vị của khói thuốc súng, vừa cứng rắn vừa lạnh lùng.

Đoán được chắc chắn anh sẽ dẫn theo vệ sĩ, cho nên chuẩn bị xe rất dư dả. Thư ký Trần ngồi trên ghế lái phụ đằng trước, nói với anh: “Chúng tôi đã chuẩn bị khách sạn cho anh rồi, đưa anh tới khách sạn để nghỉ ngơi trước một chút được không?”

Hạng Điềm vừa khởi động laptop đặt trên đùi, ngón tay chạm vào bàn phím: “Khách sạn?”

Thư ký Trần: “Vâng.”

Hạng Điềm: “Nếu tôi muốn ở lại khách sạn thì còn cần cô Bạc thu xếp làm gì nữa?”

Vẻ mặt thư ký Trần cứng đờ. Câu… câu này có nghĩa là gì?

Hạng Điềm cụp mi mắt nhìn trang hot search của nền tảng mạng xã hội WeYan trên màn hình laptop. Lịch trình bay của anh là 16 tiếng, trong 16 tiếng ngắn ngủi này không ngờ đã có chuyện xảy ra. Anh cụp mắt xuống ngăn cản đôi mắt biến thành màu xám bạc, dường như có thứ gì đó chảy ra từ đầu ngón tay đặt trên bàn phím của anh, ngấm vào trong khe hở.



Trang web official của Công ty game Rainbow Age liên tục đăng mấy thông báo khởi tố, chỉ giải thích mấy chữ ngắn ngủi: người trong sạch tự biết mình trong sạch.

Trong Công ty WeYan.

Thấy vậy, Trịnh Viễn Siêu biết ngay bên phía Bạc Dĩ Nhu không có ý định tiếp tục thương lượng việc rút hot search với mình. Ông ta tựa lưng vào ghế dựa, vừa hút xì gà vừa cười nói: “Kiên cường phết đấy. Có bảo là không cho cô ta rút đâu, chẳng qua bỏ thêm tí tiền thôi mà, không thì tôi với ông là người quen cũ, làm gì có chuyện không giúp ông mà lại giúp cô ta chứ. Có điều dù cô ta thật sự cho tiền thì tôi cũng sẽ không tiếp nhận đơn hàng của cô ta. Làm gì có chuyện con gái mà lại đi vả mặt ba mình?”

Ông ta nói với Tần Dịch Thanh ở đầu dây bên kia.

Tần Dịch Thanh ngồi trên giường, Tào Tuyết đang nằm sấp giữa hai chân ông ta. Nghe bên kia nói, khóe miệng ông ta lạnh lùng nhếch lên: “Cảm ơn ông bạn, coi như tôi nợ ông một ân tình.”

Trịnh Viễn Siêu và Tần Dịch Thanh là bạn học cùng trường cấp 3, từ trước tới giờ khá là thân thiết.

“Khách khí.”

Hai người trò chuyện vui vẻ với nhau, nhưng lại không biết trong bầu không khí im lặng bận rộn của các nhân viên IT đột nhiên xuất hiện một chút rối loạn.

“Là hacker à?”

“Virus?”

“Không chặn lại được, gϊếŧ không chết!”

“Hình như server không bị sao hết thì phải?”

“Chuyện gì đã xảy ra vậy…”

Trịnh Viễn Siêu vừa kết thúc cuộc gọi với Tần Dịch Thanh không bao lâu thì nhận được điện thoại: “Ông chủ, vừa rồi server đã bị hacker tấn công, phần mềm của chúng ta đã bị cấy virus.”

Gương mặt Trịnh Viễn Siêu lập tức biến sắc, đứng phắt dậy: “Cái gì?”

“Ông chủ đừng sốt ruột, chúng tôi đã kiểm tra rồi, phát hiện mặc dù virus này rất khó gϊếŧ, nhưng lại không gây nguy hại lớn lắm cho WeYan, phần mềm chủ yếu vẫn hoạt động bình thường, nhưng mà…”

Trịnh Viễn Siêu thoáng thả lỏng, giọng điệu cũng dịu đi: “Nhưng mà cái gì?”

“Phần mềm nhỏ nào đó sẽ không thể vận hành. Ví dụ như cấm phát ngôn, chặn tài khoản hay xóa comment, khống chế hotsearch… Hơn nữa không thể giấu được ký hiệu acc clone biểu hiện trên app.”

Điểm cuối cùng khác với các phần mềm khác. Những phần mềm khác là không thể điều khiển, nhưng còn chức năng nội bộ acc clone chẳng những không thể điều khiển mà còn bị bại lộ hết cho bên ngoài thấy. Chức năng này vốn là do công ty họ dùng để kiểm soát tài khoản clone, cho nên bất kể blogger nào mua acc clone làm việc thì công ty họ đều biết rõ ràng thấu đáo. Nhưng hiện giờ chức năng này đã bị rò rỉ, tức là cư dân mạng sẽ trực tiếp nhìn thấy ký hiệu “acc clone” màu đỏ chói mắt trên đầu những tài khoản của đám acc clone đó!

Sắc mặt Trịnh Viễn Siêu tái mét. Việc này còn tồi tệ hơn cả làm cho server của WeYan bị sập. Khách hàng dùng app của họ, bảo mật thông tin cá nhân cho khách hàng là điều hiển nhiên, hơn nữa họ còn thu tiền, từ hôm nay cho đến tháng sau, người nào muốn mua vị trí hot search nào vào ngày nào đều đã sắp đặt hết rồi. Bây giờ lại báo với ông ta rằng ngay cả chuyện đó họ cũng không làm được, ngay cả danh sách acc clone cũng sẽ bại lộ hết trước mắt cư dân mạng ư?

Đây là sự cố ngành nghề vô cùng nghiêm trọng!

“Tạm thời tắt server! Mau chóng khôi phục mọi thứ lại y như cũ!”

Giọng nói bên kia vừa khó xử vừa sốt ruột: “Ông chủ, dựa theo tính toán sơ bộ thì thời gian cần dùng để giải quyết những vấn đề này không thể ngắn hơn nửa tháng.”

Nửa tháng là đủ để một số ngôi sao, hot face, nhãn hiệu… Những người thường trú trên app của họ cần dựa vào internet để tương tác với fans hâm mộ tìm được một nền tảng khác thay thế. Mà họ không biết nửa tháng sau những người đó có còn quay lại hay không. Nửa tháng cũng có thể khiến một số người trực tiếp từ bỏ WeYan. Nửa tháng đủ để rất nhiều đối thủ cạnh tranh thừa dịp này chiếm đoạt thị phần, càng không phải nói tới ích lợi khổng lồ mà họ sẽ tổn thất trong nửa tháng này!

Họ cần thiết lựa chọn giữa việc đóng server, bảo vệ thông tin cá nhân cho khách hàng, làm tổn hại lợi ích của mình và bảo toàn bản thân mà làm tổn hại lợi ích của khách hàng. Hơn nữa không còn nhiều thời gian để họ suy nghĩ.



Bạc Dĩ Nhu vừa tuyên bố tan họp, đi ra ngoài thì nghe thư ký báo cáo về sự cố ngành nghề của WeYan. Vô số người của công chúng bất thình lình bị vạch trần sự thật, trên mạng náo nhiệt cứ như nồi dầu sôi sùng sục. Quan trọng nhất là bên dưới hotsearch bôi nhọ cô và Bạc Lị là một dãy “acc clone”, trực tiếp trở thành bằng chứng chứng minh mẹ con họ là vô tội.

Chức năng cấm phát ngôn khóa tài khoản biến mất cũng khiến những người bị cấm phát ngôn và bị khóa tài khoản phẫn nộ công kích ngược lại. Tần Dịch Thanh bị mắng té tát, gần như mất hết mặt mũi, hơn nữa chẳng mấy chốc đã lên hotsearch. Lần này không còn ai xóa hotsearch để giữ gìn mặt mũi cho ông ta được nữa.

Thật sự khiến mọi người rất bất ngờ, đây là bị hacker công kích phải không? Có điều bên phía họ chắc chắn cũng có cao thủ máy tính, trừ phi kỹ thuật của hacker đó hơn xa tất cả nhân viên IT của WeYan. Đột nhiên, động tác bưng nước của Bạc Dĩ Nhu khựng lại, trong đầu thoáng chốc nhớ tới hacker đã từng bám đuôi cô xâm nhập vào kho dữ liệu toàn cầu của nhãn hiệu điện thoại nào đó.

Nhưng cô chưa kịp suy nghĩ thêm thì thư ký Trần được phái đi tiếp đón Hạng Điềm đã gọi điện thoại tới, cẩn thận nói: “Bà chủ, tôi đã đón anh Hạng rồi.”

Bạc Dĩ Nhu: “Rồi sao nữa?”

Thư ký Trần: “Anh ấy bảo anh ấy không muốn ở khách sạn.”