Du Ấu Du thủy chung không thể quên được mùi vị truyền ra từ phía nội môn ngày hôm qua, mùi vị đó khiến nàng ta không khỏi ghê tởm, ngay cả ăn Ích Cốc đan cũng mặt không đổi sắc, lúc ấy nàng ta suýt chút nữa nôn ra, càng đừng nói đến chuyện tiếp tục gặm bánh bao.
Mùi máu tươi quá nồng, thậm chí Du Ấu Du hoài nghi có phải vì nữ nhi bị đánh mặt, Long Ngạo Thiên trực tiếp gϊếŧ vào Đan Đỉnh tông hay không.
Diệt môn lập uy, đối với Long Ngạo Thiên mà nói cũng không tính là hiếm lạ.
Nhưng nhìn phản ứng của tông môn lại không giống như vậy, Khúc Thanh Diệu rất kiêng kị chuyện này, không chịu nói thêm, chỉ dặn dò bọn họ một tháng này tranh thủ thời gian luyện tập thuật luyện đan.
Kết quả đi phòng luyện đan, mới phát hiện người nắm chặt thời gian lại quá nhiều.
Lúc này còn chưa hừng đông, trong phòng luyện đan đã ngồi hơn phân nửa người, mỗi người đều mang vành mắt đen nhánh bận rộn trước lò luyện đan.
"Sao đều tới sớm như vậy?" Trông giống như nàng bị muỗi cắn ngủ không được?
"Còn không phải bởi vì khảo hạch sớm đến tháng sau sao." Các đồng môn nhìn nàng một cái, thở dài: "Nếu sang năm lại khảo thí, chúng ta còn có thời gian một năm từ từ sẽ đến, nhưng hiện tại mới nhập môn hơn nửa năm, ai có thể thành công?"
"Như vậy xem ra vẫn phải đợi thêm ba năm."
"Bây giờ cảm ứng được Linh Lực chỉ có những người có thiên phú tốt nhất, có thể điều khiển Linh Lực sợ là một người cũng không có? Làm sao so với các sư huynh sư tỷ nhập môn trước?"
Các đệ tử oán hận rất nhiều, nghe được những lời này, trên mặt Khúc Thanh Diệu một mảnh lạnh lẽo, giữa lông mày hình như có chút ủ rũ.
Nàng lạnh nhạt nói: "Luyện Đan Yếu Quyết đã sớm truyền thụ cho các ngươi, tiếp theo tự hành luyện tập là được. Đệ tử còn chưa thể thao túng Linh Lực, tông môn mỗi ngày sẽ phân phát Linh Thạch cho các ngươi, để quen thuộc trình tự luyện chế linh đan. Nhưng mà nhớ lấy, không thể quá dựa vào Linh Thạch, dù sao khảo hạch cuối cùng, vẫn phải dùng Linh Lực bản thân luyện đan."
Lời này vừa ra, các đệ tử ngoại môn bên dưới lập tức vui mừng.
Khải Nam Phong chậc một tiếng: "Tông môn không phải rất rộng lớn à? Sao sư tỷ còn nói không có tiền?"
Du Ấu Du cầm Linh Thạch xuống, vừa ngồi vững liền phát hiện một ánh mắt nóng bỏng rơi xuống trên tay mình.
Nàng buồn bực: "Tô lão nhị, ngươi nhìn ta làm gì?"
Bình thường Tô Ý Trí muốn nghe thấy lão nhị phải che đầu gối, nhưng hôm nay lại không động.
Hắn nhìn chằm chằm vào Linh Thạch trong tay Du Ấu Du: "Linh Thạch này của ngươi chất lượng không tệ."
Linh Thạch trong tay Du Ấu Du trong suốt như băng, thậm chí phía trên còn quanh quẩn một chút ánh sáng của Linh Lực.
Khải Nam Phong nghe xong, nhiệt tình giải thích: "Luyện đan cần đủ Linh Lực để ổn định bền bỉ, cho nên, bình thường đều dùng Linh Thạch trung cấp, đương nhiên là đẹp mắt."
Tô Ý Trí trông mong nhìn Linh Thạch trong tay mọi người một cái, sau đó...
Hắn cũng đi lên xếp hàng.
Đến lượt Tô Ý Trí, Khúc Thanh Diệu khẽ nhíu mày: "Ngươi cũng muốn?"
Nàng đã sớm biết tu vi của Tô Ý Trí, tất nhiên cũng biết đối phương có thể thuần thục thao túng Linh Lực luyện đan, cho nên, thiếu niên lại cần Linh Thạch để luyện đan... Thật khiến người ta kinh ngạc.
Mặt Tô Ý Trí đột nhiên đỏ lên, hắn có chút bứt rứt bất an mím môi, nhưng vẫn không lùi nửa bước.
Cuối cùng, hắn ấp úng nói: "Mấy ngày gần đây... thân thể không khỏe, Linh Lực ngưng trệ, cần Linh Thạch hỗ trợ."
Khúc Thanh Diệu: "..."
Ở trước mặt một Đan tu nói thân thể mình không khỏe, ngươi không khỏi cũng quá không thông minh.
Cuối cùng Khúc Thanh Diệu vẫn không làm khó hắn.
Tô Ý Trí cầm Linh Thạch như báu vật cầm vuốt vuốt một hồi lâu, mới cẩn thận cất vào trong túi Giới Tử.
Du Ấu Du nhìn thấy vậy mí mắt run lên, tiến tới gần: "Mua túi Giới Tử rồi sao?"
"Ừm, hàng đã sài rồi, chỉ cần một trăm năm mươi Linh Thạch." Tô Ý Trí rất vui vẻ, trên khuôn mặt tròn trịa hiện ra vẻ kiêu ngạo: "Dù sao Linh Thạch nhiều, không tiện mang theo bên người."
"..." Những Linh Thạch kia đều là móc từ trong túi của nàng ra.
Du Ấu Du quay đầu nghiêm túc nghiên cứu dược liệu và đan phương, lò đan đầu tiên của phái hành động Khải Nam Phong đã ra lò.
Một mùi khét quen thuộc lan tràn trong phòng luyện đan, sớm đã có đồng môn hùng hùng hổ hổ tìm kiếm ngọn nguồn, chỉ có Du Ấu Du không cần quay đầu lại cũng biết huynh đệ này lại làm ra thứ gì.
Mà hai viên Linh Thạch vốn đang lấp lánh bỗng ảm đạm đi vài phần.
Đợi đến khi Khải Nam Phong bên kia liên tục truyền vị khét đến ba lần, khiến người ta đau đầu, Linh Thạch của hắn đã tan hết linh khí, biến thành tảng đá bình thường.
Ngay khi Du Ấu Du cho rằng công kích vị khét cuối cùng cũng dừng lại, đã thấy Khải Nam Phong hào sảng lấy ra một đống Linh Thạch từ trong túi Giới Tử.