Nữ nhân bị tay hắn xoa đến mềm nhũn như nước, cái loại cảm giác phiêu phiêu này lại tới, phía dưới tuy rằng có chút đau, càng nhiều là khát vọng cùng kí©ɧ ŧɧí©ɧ, còn có ẩm ướt.
"Đồ khốn."
Có lẽ bởi vì nhiễm tìиɧ ɖu͙©, ngay cả những lời mắng chửi này của cô cũng nghe động lòng người ngứa ngáy.
"Đúng, tôi là một tên khốn."
Phó Chi Diễn duỗi tay bao trùm lên hoa huyệt đã sớm nóng ẩm của nữ nhân, hai mảnh môi âʍ ɦộ dâʍ đãиɠ run rẩy trước sự đυ.ng chạm của bàn tay nam tính xa lạ, hạch hoa bị ngón tay anh sờ tới sau đó nhẹ nhàng dọc theo khe hở ma sát, mang theo dâʍ ɖị©ɧ trong suốt.
Bàn tay của anh đều bị chất lỏng tiểu huyệt phun ướt, mặt Chung Bạch Nhã kinh ngạc với phản ứng của cơ thể mình, phía dưới giống như một thác nước vậy.
Da^ʍ oa, anh quả nhiên không nhìn lầm cô.
"Tên khốn đang đến để làm em đây"
Nam nhân vừa dứt lời, từ phía sau nhéo vυ' cô cùng bả vai, đỡ cây gậy thịt lớn vểnh giữa hông mài vài cái ở mông cô, anh lại từ phía sau tiến vào thân thể cô, Chung Bạch Nhã cả người run lên, run rẩy ngã xuống giường, Phó Chi Diễn cũng theo đó mà ngã xuống.
Giờ khắc này, anh chiếm hữu cô.
Giờ phút này nữ nhân bị anh làm, người phụ nữ mà mọi người đều kính trọng và coi trọng, Chung Bạch Nhã cao cao tại thượng a, nữ nhân đoan trang thanh cao kia coi thường anh và đã nhiều lần từ chối anh, giờ phút này lại mặt đầy tình triều, chỉ có thể bị anh tiến vào thân thể, vô lực mà bất lực, mặc cho anh kéo cô vào địa ngục của du͙© vọиɠ và tìиɧ ɖu͙©.
Làm ô uế cô, trêu chọc cô, làm cho cô trở nên da^ʍ tiện, vểnh mông cầu xin anh, ngay cả những phụ nữ cao quý nhất cũng không thể thoát khỏi lòng bàn tay anh.
Phó Chi Diễn một khi có ý niệm này trong đầu, loại tình triều này khiến cho anh càng phấn chấn, người phụ nữ này ngày thường có cự tuyệt anh như thế nào, đẩy anh ra, cuối cùng còn không phải đang phải mở chân bị anh làm sao?
“Bác sĩ Chung, tôi muốn cắm chết em”
"Ưʍ..."
Ánh mắt nữ nhân mê ly, khi cảm nhận được tiểu huyệt bị dị vật cọ xát qua lại, càng nhiều cảm giác nóng bỏng, tiểu huyệt giống như tràn ra càng nhiều dâʍ ɖị©ɧ, dần dần hơi thở của cô ấy trở nên gấp hơn, vừa thoải mái vừa khó chịu.
"Chậm một chút..... Chậm lại... Thật kỳ lạ... Đừng làm thế”
Chung Bạch Nhã túm lấy ga giường dưới thân, hạ thể tựa hồ bị ma sát sinh hỏa, dần dần, có thanh âm thân thể va chạm vang lên trong phòng, giờ phút này cô không nhìn thấy biểu tình của nam nhân, chỉ có thể bối rối hướng về phía sau nắm lấy cánh tay nam nhân, bảo anh đừng động nữa.
"Làm sao vậy?"
Phó Chi Diễn ấn mông cô tiếp tục thao qua lại, vật khổng lồ dưới háng, theo anh qua lại chậm rãi ma sát trong tiểu huyệt, mang ra dâʍ ŧᏂủy̠ của nữ nhân, anh còn chưa hoàn toàn thăm dò vào trong âʍ đa͙σ của cô, bởi vì cô còn quá nhỏ quá chặt, còn không thể hoàn toàn ở bên trong muốn làm gì thì làm.
Thoải mái.
Thoải mái đến nỗi da đầu của anh tê dại.
Tiểu huyệt của nữ nhân này quả thực là cực phẩm, nhìn nữ nhân một thân da thịt trắng nõn như như ngọc, tiểu huyệt màu hồng phấn phía dưới bị côn ŧᏂịŧ của mình cắm đến rộng ra, phun ra dâʍ ɖị©ɧ trong suốt cùng máu xử nữ màu đỏ, hình ảnh rất dâʍ đãиɠ sắc tình.
"Không cần động..."
Chung Bạch Nhã bị cắm đến môi đều run rẩy, tay cô nắm chặt ga trải giường hơn, cảm giác ngứa ran và không thể chịu đựng được trong âʍ ɦộ do bị ma sát, một cảm giác không rõ khiến cô sợ hãi.
"Phó Chi Diễn, anh mau đi ra ngoài..."
Đương nhiên, nam nhân nếu đã tiến vào, tự nhiên sẽ không đi ra ngoài.
"Ừm... A..."
Chung Bạch Nhã cảm giác thân thể tựa hồ có một cỗ tình triều kích động, theo động tác cọ xát tiểu huyệt của hắn càng ngày càng nhanh, trực tiếp đến cao trào lần đầu tiên trong đời, chân căng thẳng, ngón chân cuộn tròn giẫm lên chăn, run rẩy lợi hại.
Phó Chi Diễn nhìn thân thể mềm nhũn của cô, càng cảm thấy kinh hỉ, lần đầu tiên phá thân cư nhiên liền cảm nhận được niềm vui làʍ t̠ìиɦ với anh.