Bên ngoài loảng xoảng một lúc thì yên tĩnh lại. Khương Viễn cười khẩy, cậu cất thuốc vào hộp, rồi đá nó vào gầm giường. Cũng không phải cậu muốn che dấu, chỉ do phòng cậu quá nhỏ, chẳng có chỗ nào để đồ cả thôi.
Một cái giường đôi, một cái bàn máy tính, một cái tủ quần áo đã chiếm hết diện tích phòng của Khương Viễn. Trên nóc tủ có một quả bóng rổ cùng đống mô hình máy bay phủ đầy bụi xếp lung tung, cả căn phòng tỏa ra hơi thở bừa bộn và bẩn thỉu.
Khương Viễn mặc một chiếc quần thể thao, nửa người trên đổ đầy mồ hôi bị gió trên đường thổi vào lành lạnh.
Vừa nãy vì đoạt sân bóng nên cậu đánh nhau, đánh xong Khương Viễn còn chơi thêm trận bóng nữa rồi mới về nhà.
Cậu ngồi trên ghế, kick chuột ấn mở một file tài liệu kín. Cậu tụt quần thể thao xuống, nhìn chằm chằm vào thân thể trắng bóng trên màn hình. Khương Viễn quay tay vô cùng điêu luyện, chỉ mới lên xuống vài cái, lông mày cậu đã nhíu chặt lại.
Trên màn hình, dươиɠ ѵậŧ người đàn ông đâm hết vào trong huyệt thịt của diễn viên nữ. Đây là một tập phim phá trinh nên bên dưới nữ diễn viên vẫn còn trắng nõn, trong quá trình dương vậ.t đút vào, dịch nhầy chảy ra lênh láng.
Khương Viễn rủa thầm một tiếng, cậu rút khăn giấy trên bàn xoa lung tung chỗ bên dưới cơ thể. Chẳng qua cậu không lau dương vậ.t bừng bừng phấn chấn kia mà là chỗ bên dưới bị dương vậ.t che mất.
Khương Viễn là một người song tính, chuyện này ngoài mẹ cậu ra không ai biết hết. Khương Viễn đoán mẹ cậu bỏ đi cũng có một phần vì lý do này.
Từ nhỏ Khương Viễn đã biết mình không giống người khác, nhưng cậu không thấy hổ thẹn, không giống thì không giống thôi, tính ra có thêm một thứ còn hơn bị thiếu một thứ.
Chẳng qua cậu cũng không có ý định phát triển về phương diện kia. Nhưng thân thể cậu dần trưởng thành, cái chỗ kia cũng bắt đầu xao động.
Mỗi lần Khương Viễn tự an ủi, nơi đó cũng sẽ có phản ứng, hơn nữa càng ngày phản ứng của nó càng lớn. Nửa năm trước đây nhiều nhất nó chỉ hơi ẩm ướt, thế nhưng bây giờ chỉ cần gặp được hình ảnh âm huyệt nuốt dươиɠ ѵậŧ trong phim nó sẽ tự động mà chảy nước khiến cho Khương Viễn bực bội không thôi.
Kỳ thật không phải Khương Viễn không muốn tự an ủi chỗ đó. Chẳng qua do tay cậu vừa thô vừa lớn, chỉ sợ sờ nhẹ đã khiến bản thân cậu đau chết. Nhưng Khương Viễn cũng chẳng muốn học tập tử tế, dù sao cậu muốn sờ nó không phải vì kɧoáı ©ảʍ mà do thỉnh thoảng nghĩ tới mới nhớ ra. Cậu không có nhẫn nại để tìm hiểu nó nên cũng chẳng buồn chạm tới nữa.
Nơi kia vừa chảy nước, hứng thú của Khương Viễn lập tức tụt sạch. Cậu chẳng còn tí cảm giác muốn bắn tinh nào. Khương Viễn tắt video kéo quần lên, đi lấy quần áo vào phòng tắm rửa chờ cho em trai mình tự mềm xuống.
Sau khi tắm xong, cậu chơi trò chơi suốt đêm. Tới tờ mờ sáng Khương Viễn mới cuốn chăn ngủ. Hôm sau tỉnh dậy, cậu nhìn thấy đũng quần ướt sũng của mình thì cau mày.
Đêm qua cậu gặp mộng xuân, chẳng qua giấc mộng này khác với những giấc mộng trước, cậu bị một người không thấy rõ mặt "thịt", chỗ bên dưới kia đầy nhiệt tình mà nuốt lấy dương vậ.t gã đàn ông kia.
Khương Viên cầm quần đi giặt, trong lòng cậu đã có kế hoạch.
Nếu cậu lừa gạt con gái nhà người ta lên giường thì cậu thành đồ cặn bã mất, hơn nữa việc này vừa phí sức còn chưa chắc đã có kết quả tốt. Nhưng nếu cậu muốn tìm đàn ông tới "chơi" mình thì chắc dễ hơn nhiều, Khương Viễn đoán chẳng có tên đàn ông nào ngu mà từ chối đâu nhỉ?