Dứt lời mọi người nhất trí đồng ý, nhưng một lúc sau thì bạn trai Nayong ngập ngừng một lúc hỏi lại.
“Nướng BBQ sẽ cần chuẩn bị, ai là người làm việc này”.
Hầu hết những đoàn du lịch sẽ thuê biệt thự cách biệt khá xa với trung tâm, muốn ở đây ba bốn ngày thì nhất định phải đi siêu thị mua đồ về để sẵn trong tủ, hơn nữa làm tiệc BBQ cũng khá mất thời gian, lúc này ai cũng nhìn nhau vì chả ai muốn đến đây phải làm việc cả, không khí im lặng thì một giọng nói trầm lên tiếng.
“Để tớ và Đào Linh chuẩn bị”.
Khi Min Huyn nói xong thì tất cả mọi người đều kinh ngạc nhưng một lúc sau thì Nayong nhanh nhẹn phản bác..
“Không được, chúng ta đến đây để đi chơi nếu không nướng thì có thể mua đồ ăn ngoài”.
Nói xong thì liếc mắt nhìn Yona ra hiệu thì tiếp theo Yona lên tiếng đáp.
“Tiệc thì chúng ta đi chơi xong cũng có thể cùng nhau làm mà”.
Những tiếng thảo luận vang lên, ngồi xa xa Đào Linh nghe xong bỗng nhiên xen vào.
“Để tớ làm cho, Min Huyn đi chơi với các cậu đi, tớ nấu ăn quen rồi”.
Dù sao lần đi này cô không mất một xu nào, cũng nên bỏ công sức ra để không mất mặt.
“Như thế có được không?”.
“Không được….”.
Cùng lúc hai giọng nói cất lên, một là của Nayong và một là của Min Huyn, trong lòng cậu bây giờ không hiểu vì sao cứ muốn dành thời gian riêng tư với Đào Linh, nghe cậu phản đối thì Nayong cười đùa đáp.
“Để bạn ấy làm là hợp lý, bạn ấy là người Việt, tớ nghe bảo món ăn Việt ngon lắm”.
Tiếng cười vang lên, một lúc sau đi đến Đào Linh khoác vai cô cười vui vẻ đáp.
“Cậu nấu mấy món ăn Việt được không, bọn tớ chưa khi nào ăn hết…”.
Hai người kia cũng đồng loạt gật đầu, cô cũng vui vẻ gật đầu đồng ý, hơn nữa Đào Linh muốn có thời gian riêng tư, không phải cô không hòa nhập mà theo cảm giác như cô là người thừa ở nhóm này, vốn dĩ họ đi có đôi có cặp bản thân xem vào nữa mất vui.
Nghe ba người kia đồng loạt chấp nhận, Min Huyn thật sự không vui, đơn giản chỉ muốn đưa Đào Linh đi để hai người có thời gian gần nhau, hơn nữa không thích người khác sai bảo cô ngoài cậu, định mở miệng lên tiếng phản đối thì Yona đột ngột mở lời.
“Thống nhất vậy nhé, thôi chúng ta chuẩn bị đi chơi”.
Lời vừa dứt thì động tác nhanh nhẹn đứng dậy, cùng lúc đó thì Nayong và bạn trai theo sau, thấy hành động này làm Min Huyn nhăn mặt không vui nhưng cũng không nói gì, liền im lặng đứng dậy theo sau.
Nhóm 5 người đi tham quan khắp cảnh đẹp trên đảo, Đào Linh rất hào hứng và vui vẻ chụp rất nhiều bức ảnh, nhưng gần đến chiều cô tìm cách tách ra lấy lí do là về chuẩn bị bữa tối.
Sau khi tách ra cũng rất thật thà đi đến siêu thị, mua đồ ăn cho ba ngày ở đảo và phụ kiện trang trí để làm BBQ ngoài trời, sau đó về biệt thự loay hoay để chuẩn bị bữa tối và trang trí phía trước bể bơi.
Khi mọi người về đến nơi thì đã 7h tối, Đào Linh đã chuẩn bị xong mọi thứ, mùi đồ ăn thơm phức phát ra, ánh điện nhấp nháy chiếu khắp khoảng trời tối, những vì sao chiếu sáng khắp không gian, bốn người trở về thì vội vàng chạy đến ngoài vườn nhỏ, Nayong hét lên vui vẻ.
“Thật tuyệt, mùi thơm bay khắp nơi”.
Đào Linh ánh mắt vui vẻ hỏi lại.
“Các cậu có vừa ý không”.
Bạn trai Nayong nhìn quang cảnh được chăm chút kĩ lưỡng, ánh đèn nhấp nháy bao quanh, phía giữa là một bệ đồ nướng, bên cạnh là bàn ăn đước sắp đầy đồ ăn đa dạng, hài lòng đáp.
“Rất vừa lòng, cậu rất giỏi”.
Min Huyn đứng bên cạnh chăm chú nhìn Đào Linh bất giác vui nhẹ, cảm thấy dường như cô là người hợp với mình nhất, có sự chu đáo tỷ mỉ, có sự tinh tế nhẹ nhàng nhưng khuyết điểm là khá cứng đầu và không nghe lời.
Màn đêm bao lấy bầu trời, những ngôi sao nhấp nháy xung quanh tỏa sáng, ánh sáng dìu dịu nhè nhẹ chiếu xuống, những ngọn gió thỉnh thoảng lại thổi nhẹ đến làm lá cây đung đưa, phía trên bãi cỏ xanh mượt là nhóm người đang cùng nhau ăn uống hò hát, khi thấy mọi người không chú ý Nayong huýt nhẹ khủy tay Yona thì thầm.
“Bàn về nấu ăn là cậu thua chắc con bé đó rồi”.
Nhìn đồ ăn ngon trên bàn Yona tiện tay lấy một miếng thịt gà bỏ vào bát cười.
“Min Huyn thích những cô gái có cá tính”.
“Cậu chắc chứ, tớ thấy Min Huyn lúc nào cũng nhìn cô ta hết”.
Theo như quan sát của Nayong thì cảm thấy số lần Min Huyn nhìn Đào Linh rất nhiều, dường như trong ánh mắt cậu lấp đầy hình ảnh của Đào Linh, hơn nữa Yona lại không để ý, liền bực mình thúc nhẹ vào tay đáp.
“Cậu tinh tế một chút đi, bạn trai sắp bị cướp mất rồi đấy”.
Yona im lặng không vội đáp, tình cảm giữa Min Huyn và cô cũng không biết là như thế nào, làm bạn bè lâu năm đột nhiên làm một việc long trời lở đất, nên cảm thấy khá sợ hãi vì thế ghé vào tai Nayong thì thầm hỏi.
“Kế hoạch của cậu hoãn lại được không?”.
“Không được, cậu muốn Min Huyn bị cướp đi à”.
-------------------------