Tất Cả Đều Là Do Một Tin Đồn

Chương 18: Tin Đồn Thứ Năm P1

"Cậu út nhà họ Đồng khi xưa muốn kết hôn với thái tử, nhưng mà vì ngoại hình khá xấu nên bị thái tử từ chối."

***

Sau kỳ phát tình đột ngột ngày sinh nhật của Đinh Lễ, hắn đã nghỉ tận năm này để ở cùng chồng nhỏ nhà mình. Nhưng thời gian ngọt ngào qua đi, khi vừa bước ra khỏi căn nhà chứa đầy mộng đẹp thì ác mộng của Đinh Lễ đã đến.

"Anh ăn chút cháo rồi ngủ đi, anh làm đêm liên tục cũng hơn mười ngày rồi đó."

Đây là món ăn khuya thứ hai trong một đêm cậu đem cho hắn rồi, nhưng hắn vẫn cứ cố liều để làm việc mà không quan tâm gì đến sức khoẻ cả. Đinh Lễ xoa đôi mắt mệt mỏi rồi nhìn đồng hồ, xem xong văn kiện cuối cùng thì đã qua 2 giờ sáng, hắn ăn chút ít rồi ôm chồng nhỏ của mình leo lên giường nằm. Niềm vui thì ngắn mà cực khổ thì dài, gần đây đã bước vào thời điểm đơn hàng tết Trung Thu đặt dồn dập nên hắn cực kỳ bận, chưa tính đến việc rong chơi cả tuần làm công việc ùng ứ nghiêm trọng.

Là Alpha nhưng trước đến nay hắn chưa bao giờ hoạt động hết công suất thế đâu, nhưng mà vì thời gian rảnh sau này được ở bên chồng nhỏ hắn sẽ cố gắng.

Đồng Anh cũng giang tay ôm lấy hắn, vòng eo của người này đã gầy đi một vòng rồi, công việc của hắn quá vất vả mà mình lại không giúp được gì.

"Em đi học kinh tế sau đó về làm việc với anh được không?"

Đinh Lễ cười cười ôm cậu càng chặt hơn, bàn tay vỗ nhẹ lưng cậu rồi dùng chất giọng dịu dàng nhất nói:

"Em làm ông chủ là được rồi, chỉ cần giúp anh giữ tài sản còn lại cứ để anh."

Chỉ cần về nhà thấy em là anh như có thêm động lực, chỉ cần nghe em đánh đàn là mệt mỏi của anh tan biến, ăn được đồ em nấu, được nắm tay em, ôm em, hôn em, với anh đã là sự giúp đỡ to lớn nhất rồi. Những lời này quá hoa mỹ lại không giống lời thật lòng, cho nên hắn không nói ra.

Hắn muốn cậu được thảnh thơi, vui vẻ làm chuyện mình thích chứ không cần phải nhọc nhằn như hắn, hai người chỉ cần hắn cực khổ là được rồi. Đồng Anh suy nghĩ gì đó không đáp lời, đợi khi Đinh Lễ chầm chậm vào giấc ngủ cậu mới ngồi dậy lấy sổ tay viết gì đó.

Thời gian trôi qua rất nhanh, đến trước lễ Trung Thu một ngày gia đình Đồng Anh gọi điện đến hỏi cậu có thể chuẩn bị đi dự một tiệc tối do hoàng gia tổ chức hay không. Cậu nghĩ nghĩ một chút cũng đồng ý, dù sao cũng đã gần một năm chưa gặp mặt hai người bạn quý giá của cậu.