Một hôm, Diệp Phụng Kiều gọi con trai lại và nói:
- Trước khi sư tổ con tọa hóa, người có để lại cho mẫu thân một bức di thư. Mấy hôm nay bị kẻ thù truy sát nên ta quên mất. Sư tổ có để lại cho con một viên Huyết Sắc Bảo Mệnh Đan. Viên linh đan này có công dụng tăng cường nội lực cho con. Nhưng con không thể uống nếu không có nội đan của Hồng Sắc xà vương để dung hòa âm dương. Thật may là cha con từng chiến đấu với Hồng Sắc Xà vương và thu được nội đan. Nhưng ta không biết viên nội đan ấy cha con giữ bên mình hay cha con gói trong bọc hành lí cho mẹ con ta trước khi chúng ta rời khỏi Liễu Cốc Xà Linh Trang
Nói xong, Diệp Phụng Kiều liền lấy bọc hành lí và mở ra xem. Bên trong là một quyển sách ghi chép lại khẩu quyết của Vô Hình Chưởng, một xâu chuỗi ngọc, một viên ngọc bích chói lòa và một chiếc bình ngọc. Bên trong chiếc bình là mười viên thuốc giải dược được bào chế từ Thất Tình Hồng Dực Xà. Diệp Phụng Kiều sa lệ:
-Phụ thân con biết cuộc giao đấu này lành ít dữ nhiều nên người đã chuẩn bị cho con tất cả những gì quý giá nhất. Khẩu quyết của chưởng pháp Thất Tình Hồng Dực Xà mẫu thân biết. Mẹ sẽ truyền cho con để con có thêm bản lĩnh và hạ sát kẻ thù khi giao đấu bằng chưởng lực. Nhưng con nên nhớ, chưởng pháp này chỉ phát huy tối đa uy lực của nó khi con có mang theo Hắc Tuyến Tiểu Linh Xà. Con vật tối độc ở đất Miêu Cương. Trước đây phụ thân con có một con như thế. Người đã luyện tới lớp thứ bảy của chưởng pháp Thất Tình Hồng Dực Xà. Nếu con có trên một hoa giáp công lực thì con sẽ luyện trọn vẹn bảy mươi hai thế chưởng và công phu chưởng pháp Thất Tình Hồng Dực Xà xem như đại thành. Con hãy nhớ lấy lời của mẫu thân nhé. Sau này ra giang hồ, lòng người hung hiểm khôn cùng, con phải biết giữ mình và luyện một thân võ nghệ. Như thế con mới có hi vọng gϊếŧ chết kẻ thù. Phong nhi đã nhớ lời mẫu thân chưa?
Liễu Lâm Phong kính cẩn gật đầu:
- Thưa mẫu thân, hài nhi đã hiểu
Liễu phu nhân hài lòng. Bà vuốt mái tóc con trai rồi nói tiếp:
- Những viên giải dược này vừa có tác dụng giải độc chưởng vừa có khả năng kháng độc cực mạnh. Nếu kẻ thù của con có kẻ nào sống ở vùng Miêu Cương chuyên dùng độc trùng thì con có thể dùng viên giải dược này để tiêu diệt độc trùng ấy. Viên ngọc này chính là Thủy Hỏa Tỵ Châu. Còn xâu chuỗi ngọc này gọi là gì thì ta không rõ. Nhưng phụ thân con nói xâu chuỗi ngọc này, người lấy được trong bụng của con Hồng Dực Linh Xà. Có thể con vật ấy chính là vật nuôi của Hồng Dực thư sinh. Một người có võ công đệ nhất thiên hạ cách đây trăm năm. Phụ thân con đoán rằng do Hồng Dực thư sinh tọa hóa nên con vật ấy nuốt xâu chuỗi ngọc vào bụng để không có kẻ nào có thể lấy được những món đồ của chủ nhân nó. Như vậy xâu chuỗi ngọc kia có thể là nơi ẩn tàng một bí kíp võ công thượng thừa của Hồng Dực thư sinh. Có lẽ vì thế mà bọn người Chu Cáp Tinh Độc Bang quyết chiếm đoạt cho bằng được
Liễu Lâm Phong nghe mẫu thân nói thì hiểu ra mọi chuyện. Nhưng viên nội đan Hồng Sắc Xà Vương thì không có trong bọc hành lí. Điều đó có nghĩa là viên nội đan ấy phụ thân chàng đang cất giữ hoặc nó được cất ở một nơi nào đó trong Liễu Cốc Xà Linh Trang. Hiểu như thế nên chàng ngồi thừ ra. Chàng không thể uống viên thuốc của sư tổ để tăng cường nội lực. Bởi chàng không thể có nội đan của Hồng Sắc Xà vương để dung hòa dược lực. Như thế cơ hội để chàng chiến thắng kẻ thù càng mong manh hơn. Bất chợt khóe mắt chàng cay cay. Hai hàng lệ lăn dài trên hõm má
- Mẫu thân, con sẽ quay về Liễu Cốc Xà Linh Trang để tìm tin tức của phụ thân và truy tìm viên nội đan.
Diệp Phụng Kiều nghe con nói thì hốt hoảng. Bà hét lên:
- Không được. Giờ đây có lẽ kẻ thù của chúng ta đang bí mật bao vây Liễu Cốc Xà Linh Trang. Chúng ta về đó thì chẳng khác nào nộp mạng cho chúng. Tốt nhất bây giờ con hãy cố gắng rèn luyện võ công thật cao cường. Nghiên cứu xâu chuỗi ngọc xem có ẩn tàng bí kíp võ công không. Khi con có một thân tuyệt thế võ công, con xuất đạo đi vào giang hồ mới hi vọng có thể chiến thắng kẻ thù
Liễu Lâm Phong không nói gì nữa. Bởi chàng biết lời mẹ chàng nói là đúng. Chàng không thể nôn nóng một sớm một chiều để có võ công thâm hậu. Chàng phóng mình bay ra khoảng lư bằng phía đông của Trường Dương Lộ.
Trước mắt chàng giờ đây là một cánh rừng mênh mông trùng điệp. Những cây đại thụ thân cao vυ't đang sừng sững vươn lên trời. Mỗi trận cuồng phong thổi qua khiến cây non ngã rạp. Nhựng những cây cổ thụ chỉ hơi nghiêng ngả. Chàng quan sát và nhận ra chân lí: muốn vượt qua bão giông con người càng kiên cường và thâm trầm. Luôn bình tĩnh, tâm thanh tịnh mới có khả năng khắc chế những biến động trước mắt. Nghĩ thế nên chàng ngồi xuống và từ từ tham thiền nhập định.
Chẳng bao lâu, chàng đi vào cảnh giới vô ngã. Chàng tập thổ nạp hơi thở âm dương của trời đất để tăng cường công lực. Mặt đất là âm. Ánh mặt trời là dương. Rừng cây là nguồn sinh lực nội thể của con người. Chàng hít thở và thu nạp những tinh hoa âm dương của trời đất.
Chàng ngồi như thế không biết bao lâu. Khi chàng tỉnh dậy thì thấy thân thể thật sung mãn. Khí huyết thật phương cương. Công lực tăng tiến. Biết là đã thành công trong việc tập luyện nội công. Chàng thử phóng mình lao lên ngọn cây cổ thụ phía xa. Không ngờ cú nhảy của chàng cao hơn năm trượng.
Chàng vô cùng ngạc nhiên và sững sốt. Hôm qua chàng có gắng hết sức cũng chỉ có thể bay lên ba trượng. Thế mà giờ đây chàng có thể dễ dàng nhảy lên cành cây cao năm trượng. Chàng mừng rỡ, vũ lộng một thế chưởng Cuồng Phong Nộ Dã. Đó là một chiêu thức trong pho Vô Hình Chưởng của phụ thân. Cuồng phong tuôn ra mù mịt. Cát bay. Đá chạy. Cây cối ngã rạp. Một tiếng bình vang lên. Trên mặt đất là một hố sâu hoắm, bụi bay mù mịt