Mùi Hương

Chương 2

Nhưng sự khó chịu đó không chỉ đến từ Hương, gã Tuấn cũng không kém gì căm ghét con mụ chị dâu khó ưa của mình, nếu không phải vì đã trót cầm tiền của Hương xoay sở nợ nần, chẳng dễ gì Tuấn căm họng chịu đựng sự giáo huấn của Hương. Bằng mặt mà chẳng bằng lòng, lắm lúc Tuấn không thèm nhìn con mụ chị dâu một cái chứ đừng nói là ăn chung và sống chung nhà.

Mà nói đi cũng phải nói lại, có mấy khi Tuấn ở nhà đâu, mỗi lần gã ta mò về nếu không phải vì cần 1 chỗ ngủ cho qua cơn say xỉn thì cũng là vì muốn xoắn món đồ nào đó trong nhà mang đi cầm cố… nói chung sự xuất hiện của gã ta đi kèm với tai họa nhiều hơn là hạnh phúc. Em gái của Hương đã phải chịu đựng cái cảnh đó suốt bấy lâu nay, và đến lần này khi có dịp về quê thăm nhà, Hương mới được hiểu hết những chuyện chướng tai gai mắt đó, chị quyết sau vài tuần ở chơi và đi các đám cưới hỏi dưới quê, chị sẽ thu xếp cho em gái thoát khỏi cái cảnh có chồng như đeo gông thế này.

Đã hơn một tuần gã Tuần ngủ bờ ngủ bụi ở ngoài chợ, khu chợ cách nhà gần cả cây số. Tối nay khi trong túi sạch tiền và trong cái men lửa khửa nửa say nửa tỉnh, gã ta rảo bước chân liêu xiêu về nhà, cũng còn may là con sâu rượu đó vẫn còn nhớ đâu là nhà mình, cho dù đã mấy phen té hố gà lọt hố sình. Về tới nhà gã ta lăn ngay ra vườn đất ôm gốc cây mà ngủ, mặt tình cho muỗi đốt sinh vù lục cục trên mặt, mãi cho đến khi cơn mắc tiểu hối thúc con người vô dụng ấy tỉnh dậy… Gã mới lảo đảo nửa bò nửa lết tìm một bụi cây nào đó mà đái cho đã hạ bộ của mình…

Trong lúc đang xé xè tưới cây… Một thứ âm thanh tình cờ khiến gã chú ý… một thứ âm thanh bình thường quá đỗi quen thuộc… Đó là tiếng xối nước, khi đó gã mới để ý hoa ra mà xui quỷ khiến thế nào mà gã đã mò đến căn nhà tắm ở sau bếp… Bên trong sáng đèn và có tiếng nước chảy thì chắc là có người đang tắm, trời tối rồi thì giờ này chắc chỉ có con vợ của gã chứ ai… Một tay gã cầm ©ôи ŧɧịt̠ lắc lắc như rảy cho hết nướ© ŧıểυ và trong đầu gã đã nghĩ như thế… Thế nhưng có một luồng suy nghĩ khiến cho gã sực tỉnh… “nhưng mà nếu không phải vợ gã thì sao nhỉ, chẳng phải trong nhà còn có 2 con đàn bà nữa sao… Nói cho đúng hơn là một con đàn bà khốn nạn khó ưa và một đứa con gái mơn mởn mà gã tin là hãy còn trinh nguyên…”

– “Chà chà… Phải rồi sao mình lại quên chứ, còn hai mẹ con của con Hương nữa mà, con chị dâu khốn nạn… Nhưng con gái của mày thì không tệ”…

Gã Tuấn thầm nghĩ và bắt đầu liếc nhìn về phía căn phòng sơ sái với chiếc cửa gỗ ọp ẹp, thật sự gã đang hy vọng người trong ấy chính là đứa cháu gái của gã, Thúy Loan tươi trẻ hẳn là thứ mà gã đang muốn nhòm ngó nhất lúc này… Gã Tuấn như tỉnh hẳn và mắt long lên sòng sọc, gã biết… Và có lẽ cũng chỉ có gã biết ở vách tường gần bản lề cánh cửa có 1 khe hở nhỏ, rất nhỏ, nhưng nếu ghé mắt vào và cố banh con ngươi thì cũng có thể nhìn được một chút bên trong… Thế là gã ta không bỏ lỡ cơ hội được khám phá cảnh tượng cháu gái mình trần trường tắm rửa, hẳn là rất thú vị… Gã vừa hồi hộp vừa ghé mắt thật chậm, thật khẽ vào khe hở ấy…

Ở bên trong, Tuấn trố mắt khi quả thật phát hiện người phụ nữ bên trong không phải là vợ mình… Một tấm lưng trần vừa tháo khóa áo nịt vυ'… cánh tay nõn nà treo chiếc áo vυ' lên móc treo trong khi bên dưới là một cặp mông trần nở năng nhưng trắng nõn gọn gàng… và gã càng bất ngờ hơn khi trong đó không phải là đứa cháu gái của gã… Là chính là Hương, chị dâu gã, người đàn bà mà hắn căm ghét cho dù gã Tuấn phải cam chịu vai trò em rể.