Mùi Hương

Chương 1

Cơn mưa hè càng khiến cho con đường đất trở nên lầy lội. Hai người phụ nữ một tuổi mới lớn, một hãy vừa ngoài 30 đang khó nhọc che chiếc dù nhỏ cố bước qua những hố nước pha loãng bởi bùn và đất sét. Đó là Hương, người phụ nữa vừa tròn 36 tuổi và cô con gái 18 tuổi của chị – Thúy Loan. Cả hai đang mang trong lòng một sự hồ hởi khi hướng đến căn nhà phía cuối con đường đất ở vùng quê miền Tây, bao nhiêu năm sinh sống ở Sài Gòn đến hôm nay Hương mới có dịp dẫn cô con gái duy nhất của mình về quê, mẹ Hương đã mất từ lâu, nhà chỉ có hai người con gái, Hương là chị làm ăn chốn thành thị, nhà cửa đất quê để lại cho cô em gái trông coi, từ khi cô em gái lấy chồng và chồng cũng sống nơi đất quê này, Hương càng an tâm hơn về em gái mình đã có nơi nương tựa, ấy thế mà dần dần số lần về thăm nhà càng thưa vắng.

Cuối cùng thì những khó khăn cũng từ con đường đất lầy lội cũng qua, phía xa căn nhà thân thuộc dần dần hiện ra, với Loan đó có thể là sự xa lạ của cô nữ sinh vừa tròn 18 tuổi bao lâu nay quen sống chốn thị thành, nhưng với Hương đó là sự quen thuộc của cả một thời con gái, căn nhà vẫn như thế, vẫn tường gạch cửa gỗ và bên ngoài hàng rào đơn sơ, sân nhà vẫn là mảnh đất vườn rau, có khác chăng giờ đây đã xơ xác hơn xưa.

Bước đến cửa nhà, nhìn quang cảnh có phần xơ xác, Hương thầm trách cô em gái của mình bỏ bê chuyện nhà chuyện cửa, nhưng ngay lập tức âm thanh trong nhà khiến cho Hương hiểu quan cảnh này có vì đâu. Những tiếng chén đổ bể, tiếng quát tháo, của đàn ông, tiếng khóc của một người phụ nữ nào đó mà Hương nhận ra đó chẳng xa lạ gì là tiếng Hồng Nhung, cô em gái quê của mình.

Hóa ra Hồng Nhung lấy chồng nhưng không có được cuộc sống hạnh phúc như Hương nghĩ, Chồng của Nhung – Dượng Tuấn là một gã dở hơi và nát rượu cờ bạc, trong cơn say vẫn thường hành hạ Nhung bằng những cái bạt tai thô bạo, hôm nay gã nát rượu ấy tuy không say nhưng vẫn bạo hành vợ mình vì tra hỏi Nhung nơi cất tiền hòng xoay sở khoản tiền nợ do thua cá độ bóng đá, vì đã hơn vài lần chủ nợ cho gã no đòn vì cái tội có gan cá độ mà không có tiền chung độ.

Thời may sự xuất hiện của Hướng khiến cho gã chùng tay, nhìn cô em gái vừa vào cái tuổi mặn mà chỉ hơn 30 phải tiều tụy và gánh chịu một người chồng như thế, Hương không khỏi xót xa. Cực chẳng đã, Hương đành phải tra hỏi khoản tiền nợ kia của Dượng Tuấn, và hẳn nhiên chị chấp nhận trả đứt cái số tiền oan gia đó để giữ cho gia đình em gái… Hay đúng hơn là cô em gái của mình được yên thân.

Dĩ nhiên Hương chỉ chấp nhận cho tiền Tuấn trả nợ khi gã hứa sẽ đối xử tốt với em gái chị, và từ bỏ cái thói bài bạc kia… cũng không khó hiểu khi mà gã Tuấn gật đầu lia lịa như con lật đật khi biết bà chị dâu hào phòng đất Sài Thành sẽ giúp gã thoát nợ, và Hương cũng không để ý cặp mắt lom lom của gã em rể nhìn chằm chằm vào ví tiền khi chị lấy tiền ra đếm và trao cho gã.

Mọi chuyện tưởng chừng như chỉ như thế, từ hôm đó Hương và con gái được sắp xếp một căn buồng để hai mẹ con ở lại trong suốt kỳ nghỉ. Hình ảnh Gượng Tuấn động tay động chân bạo hành với cô em gái của mình vẫn không thể khiến Hương quên ngay được, chị vẫn giữ một sự xa cách lạnh nhạt với gã em rể, và sự thật Hương vốn rất không hài lòng khi Tuấn càng lúc càng cho thấy mình là một con sâu rượu chính hiệu, bất kể nhiều lần bỏ nhà đi ăn nhậu bị Hương giáo huấn thậm chí là đe dọa sẽ buộc Nhung ly dị nếu không bỏ thói ma men, nhưng rồi đâu cũng vào đó khiến cho chị rất khó chịu.