Huyết Thần Hy rót bình máu vào ly rượu, dùng hai ngón tay kẹp phần chân ly, lắc lắc rồi đưa lên mũi ngửi hương thơm tanh nồng, khoé miệng cong lên thoả mãn, uống một hớp cạn sạch, cứ như là đang thưởng thức rượu nho vậy, hết sức quý sờ tộc.
Lục tìm trong nhẫn trữ vật chỉ còn sót lại duy nhất một bình máu, ngay lập tức Huyết Thần Hy lấy ra uống cho hết luôn. Thức ăn của Huyết Tộc cạn kiệt, cái bụng đã no bây giờ là vấn đề về lương thực réo lên hồi chuông báo động. Gương mặt không biểu cảm rơi vào trầm tư suy nghĩ trước lời nói của Thần Đế.
"Máu của ái thê tức là máu của người thật lòng yêu mình, trong rừng không có người, xem ra phải đổi địa điểm rồi, ở thành phố có đông người, sẽ có thức ăn." Não thông suốt đưa ra quyết định, Huyết Thần Hy đứng phắc dậy, đưa tay ngoắc tiểu hồ ly.
Tiểu hồ ly đi lại, quấn quanh chân Huyết Thần, cọ cọ cái đầu.
- Mỹ Mỹ có muốn cùng ta đi đến thành phố không? Ở đó có nhiều thức ăn ngon lắm nha.
Huyết Thần cúi người, ôm tiểu hồ ly, buông lời dụ dỗ.
- Ngao~.
Tiểu hồ ly nghe đến đồ ăn, hai mắt sáng rỡ liền gật đầu đồng ý, bốn cái đuôi quơ qua quơ lại. Cũng bởi vì tiểu hồ ly đột phá cấp Linh Hoàng nên mọc thêm một cái đuôi, thành ra bây giờ có tận bốn cái.
Trên lưng Huyết Thần Hy mọc ra hai cánh dơi to lớn ước chừng mỗi cánh dài 2m. Nhấc chân, tung cánh bay ra khỏi hang động, xuyên qua tán cây hướng thẳng lên bầu trời, vỗ cánh đứng giữa không trung, định vị phương hướng chưa tới mười giây sau, Huyết Thần Hy vỗ cánh bay thẳng về phương Tây.
Sở hữu năng lực siêu nhiên của Ma Cà Rồng, trong màn đêm Huyết Thần Hy vẫn có thể nhìn rõ ràng và định vị phương hướng bằng âm thanh như loài dơi.
Bầu trời đêm được mặt trăng soi rọi, từ đâu có một vật thể lạ bay ngang qua, cái bóng của con người nhưng lại có cánh, ánh sáng đỏ lấp lánh vờn quanh cánh dơi, phản quang trên bầu trời cao thăm thẳm, thoạt nhìn cứ tưởng là ngôi sao phát sáng, nhưng quan sát kĩ thì ngôi sao này di chuyển có hơi nhanh thì phải, điều đó không quan trọng, bởi giờ này chẳng có mấy ai thức để mà ngắm trăng với sao cả.
"Phạch phạch phạch."
Huyết Thần Hy ôm tiểu hồ ly trong lòng ngực. Gió mát mang theo hơi sương phả vào mặt, cảm giác thật sảng khoái, mát lạnh làm đầu óc thanh tỉnh. Tóc dài cùng vạt áo theo chiều gió khẽ tung bay.
- Ngao ngao~.
Tiểu hồ ly thích thú ngắm nhìn cảnh sắc rừng cây đen thùi lùi trong đêm tối, miệng không ngừng kêu nhưng không có vì quá phấn kích mà làm loạn, tiểu hồ ly rất ngoan ngoãn cho Huyết Thần ôm.
Bay qua con sông lớn dài ngoằn ngoèo, ánh trăng sáng rọi xuống làm cả con sông lấp lánh như pha lê, nhìn từ trên cao một cảnh sắc đẹp đẽ đến ma mị nổi bật giữa rừng cây.
- Có muốn chơi trò kí©ɧ ŧɧí©ɧ hơn không Mỹ Mỹ?.
Huyết Thần Hy cúi đầu hỏi tiểu hồ ly, miệng nở nụ cười có hơi gian tà.
- Ngao ~.
Tiểu hồ gật đầu đồng ý vừa xong, Huyết Thần Hy liền vỗ cánh bay với tốc độ kinh khủng cứ như máy bay phản lực, gió tạt đến làm lông tiểu hồ ly ngã về sau.
Chưa hết, Huyết Thần Hy khép cánh, ôm tiểu hồ ly từ trên cao đâm thẳng xuống đất, tiểu hồ ly sợ đến xanh mặt, khủng hoảng la hét "ngao!!!" Khi gần chạm đến đọt cây, Huyết Thần Hy nhếch mép cười, tung cánh lượn trở lên bầu trời, lúc này tiểu hồ ly mới thở phào một hơi thoát nạn.
- Vui không Mỹ Mỹ?.
- Ngao ~.
- Vậy nữa nhé!.
Huyết Thần Hy và tiểu hồ ly sảng khoái với trò chơi cảm giác mạnh, trong lúc bay với tốc độ xé gió Huyết Thần hết lần này đến lần khác rơi tự do rồi lượn lên, xoay vòng trên không trung cứ như chơi tàu lượn siêu tốc làm tiểu hồ ly sợ hãi hét lên. Tiểu hồ ly hối hận vì đồng ý lời đề nghị của Huyết Thần, tiểu hồ ly bây giờ rất là chóng mặt, đầu óc quay cuồng trong mơ hồ.
Thấy tiểu hồ ly trong lòng chẳng còn kêu la nữa, Huyết Thần mới ngó xem thử, mặt bất động thanh sắc "ngất xỉu rồi!". Đáy mắt Huyết Thần hiện lên một tia đau lòng, truyền một ít linh khí vào thân thể cho tiểu hồ ly thoải mái một chút, thôi không chơi trò kí©ɧ ŧɧí©ɧ nữa mà chuyên tâm vỗ cánh bay đàng hoàng, tức tốc đến Tây Thiên Quốc trước khi trời sáng.
Hạ cánh xuống rừng cây cách thành phố khá xa, lấy ra một cái áo choàng dài tới chân hai lớp, bên ngoài màu đen, bên trong màu đỏ, khoác lên người, trùm kín đầu. Trước hai bên ngực, mỗi bên kết một khuy áo, nối liền giữa hai khuy là sợi dây đỏ rủ xuống, dài ngang hông một chút, kiểu cách áo choàng nhìn rất chi bá tước.
Ngồi xuống một tảng đá dưới gốc cây, Huyết Thần Hy ôm tiểu hồ ly trong lòng, không nỡ đánh thức mà đành chờ tiểu hồ ly thức giấc rồi cùng đi vào trong thành.
Hơn một canh giờ sau, tiểu hồ ly cựa quậy thân thể, vươn tứ chi duỗi thân, ngáp một tiếng dài, chậm rãi mở cặp mắt yêu hồ.
- Dậy rồi.
Huyết Thần Hy cúi xuống nhìn, môi đẹp hé mở.
- Ngao ~.
Huyết Thần đặt tiểu hồ ly lên vai mình, phủ trong áo choàng giấu đi.
- Bám cho chắc nhé Mỹ Mỹ.
- Ngao ~.
Tiểu hồ ly hướng ánh mắt ra ngoài lỗ trống phía trước nón áo choàng nhìn ngắm cảnh vật bên ngoài.
Thi triển thân pháp Phong Vi Hành cấp Lướt Gió, Huyết Thần Hy di chuyển như một cơn gió lướt qua các rặng cây xanh, để lại phía sau là tàng ảnh, rút ngắn dần khoảng cách đến thành phố.
Chưa đầy 10 phút đã đứng xếp hàng tại cổng thành, Huyết Thần Hy đưa mắt nhìn lên toà thành trì kiên cố, phía trên còn có binh lính canh gác quy củ, bảng hiệu to lớn khắc chữ "Thủ Đô Mã Hình Kỳ". Người tiếp người đẩy lên dần, mới đây đã đến lượt Huyết Thần Hy rồi.
- Mời xuất trình giấy tờ tùy thân.
Mười tên lính canh chia ra hai hàng trái phải kiểm soát người ra vào thành, tránh việc Ma Thú, Yêu Thú hay Ma Tộc ngụy trang lẻn vào gây rối.
Huyết Thần Hy ngẩng đầu, cặp mắt chuyển sang đỏ, thi triển siêu năng lực của Ma Cà Rồng thôi miên bọn lính canh.
Mắt của bọn họ lờ đờ cứ như người vô hồn, gật đầu mời Huyết Thần vào trong thành. Khi chân Huyết Thần bước qua cổng thành cũng là lúc bọn lính canh đó quay trở về trạng thái bình thường tiếp tục công việc mà chẳng hề có chút kí ức về chuyện vừa mới xảy ra.
Giữa con phố đông đúc người đi đường, Huyết Thần Hy khoác áo choàng đen, lẫn trong đám người bước đi. Nhiều người hiếu kỳ quay đầu ngó nhìn Huyết Thần Hy, họ bị thu hút bởi khí tức bí ẩn của Huyết Thần, dáng đi đầy khí chất cao ngạo, gương mặt xinh đẹp tuyệt luân bị che khuất bởi nón áo choàng khiến mọi người nhìn không ra là nam hay nữ.
Cước bộ nhanh chóng tách xa dòng người đông đúc, tiểu hồ ly đánh cặp mắt dáo dác, đầy tò mò tham quan thành phố xa lạ. Đứng trước tửu lâu lớn nhất Đế Đô, Huyết Thần Hy ngẩng đầu lên nhìn bảng hiệu mang tên Hoàng Hoa Lâu, sau đó nhấc chân bước vào trong.
- Quý khách muốn ngồi bàn trên lầu hay dưới lầu? Hoàng Hoa Lâu chúng tôi có tận hai lầu, mời quý khách lựa chọn.
Tên tiểu nhị gương mặt ưa nhìn, vác cái khăn trên vai, niềm nở mời chào.
- Lầu 2.
Huyết Thần Hy điều chỉnh âm thanh vừa đủ nghe, lạnh lùng nói.
- Vâng, mời quý khách.
Tiểu nhị đưa tay mời, dẫn Huyết Thần Hy đi lên lầu trên.
Không hổ danh là đệ nhất tửu lâu, bên trong thật đông khách!. Tầng trệt là đông nhất, bàn ăn chật kín người, cách bài trí theo kiểu tiêu chuẩn. Tầng một đỡ hơn một chút, khoảng cách giữa các bàn rộng rãi hơn, có cửa sổ thoáng mát, bố trí theo kiểu hảo hạng. Tầng hai không thể dùng từ nào để tả ngoài hai từ thượng hạng. Xem ra tửu lâu này phân theo tầng để cộng thêm tiền chỗ ngồi và tất nhiên chất lượng phục vụ cũng phải tương xứng với giá tiền bỏ ra.