Thế Chiến Tu Chân Giới

Quyển 1: Thần Giáng Khởi Nan - Chương 30: Gạt gẫm

Sáng sớm Âu Dương Giai Tuệ đã tỉnh giấc nhưng chưa có mở mắt ra ngay vì nàng vẫn còn muốn nướng thêm chút nữa.

Đầu óc chưa tỉnh táo hẳn, Âu Dương Giai Tuệ cảm thấy có gì đó sai sai, hình như nàng đang nằm trong lòng của một người hơn hết còn ôm người ta nữa, giật mình, cặp mắt mơ màng khẽ mở.

Quả nhiên Âu Dương Giai Tuệ đang ôm Huyết Thần Hy, áp sát vào người cô chỉ chừa một khe hở rất rất nhỏ. Ngượng ngùng, Âu Dương Giai Tuệ vội nhắm mắt, giả vờ bản thân vẫn còn ngủ mà từ từ nhích người ra xa, kết quả Huyết Thần Hy đã tỉnh từ khi nào mà mở miệng trêu chọc Âu Dương Giai Tuệ.

- Giai Tuệ ôm tỷ cả đêm nên trả tiền phí đi chứ.

Cánh tay của Huyết Thần vòng qua ôm eo Âu Dương Giai Tuệ, không cho nàng nhúc nhích.

Huyết Thần Hy buông lời bông đùa làm hai má Âu Dương Giai Tuệ ửng hồng, cảm thấy xấu hổ mà không dám mở mắt ra, hàng mi cong run run khi kìm chế tâm tư đang xao động.

Lần đầu tiên chung giường với người khác lại còn trong tư thế thân mật, thiếu nữ mới lớn Âu Dương Giai Tuệ chưa từng trải qua sự tình này, hiện tại trong lòng cảm thấy rất bối rối, không biết làm sao cho phải.

- Tỷ cũng ôm muội vậy nên không tính.

Âu Dương Giai Tuệ chu mỏ bất mãn nói, trong khi đó mắt vẫn nhắm khít, chậm rãi hé ra nhìn lén Huyết Thần Hy, bắt gặp cô cũng đang nhìn mình, Âu Dương Giai Tuệ giật thót tim, nhanh chóng khép mắt lại "Trong lúc ngủ say làm sao ý thức được hành vi, tự nhiên bắt mình trả tiền, Hy tỷ có phải quá cơ hội rồi không?"

- Muội ôm tỷ nhiều hơn, còn gác chân lên người tỷ nữa, chuyện này nếu truyền ra ngoài thì sao đây ta?.

Huyết Thần Hy nói dối trắng trợn như thật, phải nói đêm qua Âu Dương Giai Tuệ ngủ rất ngoan, chỉ tại lúc hừng đông trời có hơi se lạnh nên nàng mới chui rút vào lòng cô, còn chuyện gác chân lên người cô, hoàn toàn là do Huyết Thần bịa ra.

"Không phải chứ, mình ngủ xấu đến như vậy sao? Xong thật rồi, lần này Hy tỷ sẽ có ấn tượng xấu về mình mất thôi." Âu Dương Giai Tuệ thầm nghĩ rồi lại không tin nổi bản thân.

- Đừng truyền ra ngoài mà Hy tỷ, tỷ muốn cái gì Tuệ Tuệ đều sẽ đồng ý.

Nàng mở mắt, thương lượng cùng Huyết Thần Hy, ém đi chuyện đáng xấu hổ này.

Ánh mắt cún con đen láy, long lanh cầu Huyết Thần. Vẻ mặt thành khẩn của Âu Dương Giai Tuệ vừa đáng thương, vừa tội nghiệp cứ như tiểu khả ái bị lưu manh bắt nạt.

Vì Âu Dương Giai Tuệ nằm nghiêng một bên nên cổ áo bị hở ra, dễ dàng thấy được cảnh sắc bên trong. Huyết Thần Hy rũ mắt nhìn đến bên cổ trắng ngần lấp ló xương quai xanh tinh tế của Âu Dương Giai Tuệ lập tức cảm thấy ngứa răng nanh.

Huyết Thần nhanh chóng dời tầm mắt đi chỗ khác. Mục đích đã đạt được Huyết Thần Hy thầm nghĩ "Không lâu nữa sẽ được uống máu của Tuệ Tuệ, thật mong chờ."

- Tạm thời tỷ chưa nghĩ ra, sau này lại nói, Tuệ Tuệ đã hứa rồi đấy, không được quên.

Huyết Thần Hy thu lại cánh tay đang đặt trên eo Âu Dương Giai Tuệ, ngồi dậy bước xuống giường, trên môi hiện lên nụ cười nhẹ mang hơi thở tính kế. Phúc hắc hết chỗ nói!.

- Lời Tuệ Tuệ đã hứa tất nhiên sẽ không quên.

Âu Dương Giai Tuệ thở phào khi không bị Huyết Thần Hy ôm nữa, cơ thể dần thả lỏng, trong lòng không hiểu sao lại có một tia mất mát không rõ hiện hữu.

Linh tính mách bảo có gì đó không ổn nhưng Âu Dương Giai Tuệ nhanh chóng bỏ qua cảm giác đó, bởi nàng đơn giản nghĩ rằng "Hy tỷ rất tốt bụng, còn giúp mình đả thông kinh mạch chắc là sẽ không đưa ra điều kiện nào tổn hại đến mình đâu."

Thật tội thay cho Âu Dương Giai Tuệ quá đơn thuần nên bị một con quỷ hút máu sống 5.000 năm lừa mà không biết. Nhưng cũng phải chúc mừng Âu Dương Giai Tuệ thật vinh hạnh vì được Huyết Thần nhìn trúng, trở thành bình máu di động của Huyết Đế.

***

- Tiểu thư người thức chưa vậy?.

Thanh Thanh đứng trước cửa phòng Âu Dương Giai Tuệ, trên tay cầm chậu nước rửa mặt, gọi từ nãy giờ nhưng vẫn không nghe thấy tiếng trả lời, trong lòng sinh nghi hoặc "Sao hôm nay tiểu thư lại dậy trễ như vậy? Mọi bữa giờ này đã thức rồi."

"Chi nha."

Thanh Thanh cả gan đẩy cửa bước vào, đặt chậu nước trên kệ rồi nhìn đến bên giường nhưng chẳng thấy tiểu thư đâu.

- Tiểu thư, người có trong phòng không?.

Thanh Thanh lớn tiếng gọi, nhấc chân đi ra phía sau bình phong, trống trơn chẳng có người. Như nhớ ra gì đó "Tối qua chẳng phải tiểu thư đến phòng của Hy cô nương để chữa trị sao, chẳng lẽ chưa trở về?" Thanh Thanh đập tay, gật đầu với suy luận của mình, bèn chạy ra khỏi phòng, đóng cửa lại, chạy đến phòng của Huyết Thần Hy tìm thử.

Phía bên này, Huyết Thần Hy và Âu Dương Giai Tuệ đã rửa mặt xong và đang ngồi trên bàn trà uống nước để bổ sung lượng nước thiếu hụt vào tối qua cũng như thanh lọc cơ thể vào buổi sáng.

Thanh Thanh vừa chạy đến trước cửa phòng của Huyết Thần đã chống tay xuống đầu gối thở hồng hộc, hít thở đã thông Thanh Thanh ngẩng đầu lên phát hiện tiểu thư và Hy cô nương đang dùng cặp mắt ngơ ngác nhìn mình.

- Tiểu thư người ở đây, đêm qua tiểu thư không trở về phòng ngủ sao?.

Câu nói đơn thuần của Thanh Thanh làm Âu Dương Giai Tuệ nhớ đến chuyện ban nãy, bất giác cảm thấy nhột.

- Khụ, ta đói bụng rồi, ngươi mau đi chuẩn bị bữa sáng đi.

Âu Dương Giai Tuệ ho một tiếng lảng tránh sang chuyện khác. Nàng khẽ nhìn trộm Huyết Thần, biểu hiện bình tĩnh, không một chút xao động nào hết. Thấy đối phương bình thản như vậy, Âu Dương Giai Tuệ thầm mắng bản thân đã suy nghĩ nhiều, hai nữ tử ngủ chung với nhau là chuyện hết sức bình thường nhưng nàng đã quên một điều ở thế giới Tu Chân này, đạo lữ nữ nữ cũng có nhiều đấy nhá.

Thanh Thanh nghe đến tiểu thư đói bụng liền túm váy chạy đi chuẩn bị bữa sáng để lại một làn gió nhẹ. Chỉ ít phút sau bữa sáng thanh đạm cháo lá dứa toả hương ăn kèm với cải muối được dọn lên. Huyết Thần Hy thầm khen tác phong làm việc của Thanh Thanh rất nhanh gọn lẹ.

Dùng xong bữa sáng hai người đi dạo hoa viên ngắm cảnh. Ngồi xuống ghế đá trong nhà mát thưởng trà ăn bánh, xa xa khoảng sân trống đằng kia có mấy con cháu Âu Dương tộc đang luyện công pháp.

- Tuệ Tuệ thử sử dụng lôi nguyên tố xem sao.

Huyết Thần Hy nhớ ra việc quan trọng liền nhắc nhở Âu Dương Giai Tuệ.

Âu Dương Giai Tuệ nhắm mắt cảm nhận nguyên tố lôi đang hiện hữu trong đan điền rồi dùng ý niệm điều khiển nó. Lòng bàn tay phải mở ra, ít giây sau một tia lôi điện nho nhỏ xuất hiện, Âu Dương Giai Tuệ mở mắt đẹp ra nhìn thành quả, nụ cười vui mừng xuất hiện trên môi.

- Hy tỷ muội làm được này.

Âu Dương Giai Tuệ đưa bàn tay của mình ra trước mặt Huyết Thần Hy khoe với cô. Giọng nói mang âm hưởng trong trẻo, hồn nhiên của hài tử khi vừa mới khám phá ra điều kỳ thú.

Huyết Thần Hy nắm lấy mấy ngón tay nhỏ xinh của Âu Dương Giai Tuệ, kéo bàn tay của nàng lại gần xem xét. "Lôi điện màu xanh!" Mắt nheo lại đánh giá hình thái của tia lôi điện, Huyết Thần Hy suy ngẫm điều gì đó vẫn chưa buông tay nàng ra.

Tại lúc này trong lòng Âu Dương Giai Tuệ cồn cào khó tả, nàng cảm nhận được đầu ngón tay của mình tê rần, cảm xúc khác lạ dâng lên khi Huyết Thần Hy nắm lấy tay nàng. Âu Dương Giai Tuệ ngây người nhìn trộm Huyết Thần Hy, do cô đang cúi đầu xem xét tia lôi điện nên không có thấy được biểu hiện khác lạ của nàng.

Tiểu hồ ly ngồi trên bàn, giơ cái chân nhỏ đặt lên bàn tay Huyết Thần Hy, kêu "ngao ngao~" ý tứ không cho cô nắm tay Âu Dương Giai Tuệ nữa, tiểu hồ ly không thích "Chủ nhân là của một mình Mỹ Mỹ, Mỹ Mỹ không muốn chia sẻ."

Huyết Thần Hy ngẩng đầu nhìn tiểu hồ ly rồi lại nhìn xuống tay hai người lập tức buông ra. Cảm giác như bị bắt gian tại trận, Huyết Thần Hy cũng không hiểu nổi tại sao mình lại có cảm giác này.

Trùng hợp Âu Dương Phúc, Âu Dương Phong và Liễu Nghi đi đến, cả ba cùng ngồi xuống.

- Đây là thứ mà Hy cô nương đã nhờ ta chuẩn bị, mời Hy cô nương xem qua, có gì không đúng sẽ làm lại.

Liễu Nghi đặt xuống một hộp gỗ nhỏ trước mặt Huyết Thần, biểu hiện mến khách mà tiếp đãi chu đáo.

Huyết Thần Hy mở ra xem, bên trong là một tờ giấy tùy thân có dấu mộc của quốc gia chứng minh hàng thật và một tấm thẻ kim loại hình chữ nhật có khắc hoa văn chìm độc đáo, kích thước lọt lòng bàn tay, trên tấm thẻ ghi vài dòng thông tin cơ bản cần thiết về Huyết Thần Hy như tên họ, năm sinh, giới tính, là người của quốc gia nào chẳng hạng, tấm thẻ này có công dụng như giấy tùy thân dùng để chứng minh thân phận, do thiết kế tiện dụng nhỏ gọn và không thấm nước, dễ dàng đem theo bên người nên được sử dụng rộng rãi hơn.

Khi thuê khách điếm, đăng ký vào các học viện hoặc tông môn, ra vào thành phố... đều cần thiết sử dụng đến. Thẻ này gọi là thẻ chứng minh có ba loại, một của thường dân màu bạc, hai của gia tộc màu đen, ba của quý tộc hoàng gia màu vàng. Hợp thay Huyết Thần rất thích màu đen, nhìn rất mạnh mẽ và huyền bí.