Một yêu hồ tu luyện hơn trăm năm lý nào lại để người ta sờ mó, cưng nựng khác nào sủng vật, chỉ riêng Huyết Thần Hy mới có đặc quyền đó thôi. Không nhắc nhở Âu Dương Giai Tuệ, lỡ như nàng không biết mà đưa tay sờ thử rồi bị tiểu hồ ly cào hoặc cắn, đến lúc đó Huyết Thần Hy lại có chuyện phải làm.
- Hy tỷ đừng có xưng ta với Giai Tuệ nữa có được không? Nghe thật xa cách.
Âu Dương Giai Tuệ thôi không nhìn tiểu hồ ly nữa, gương mặt liền chuyển qua tươi cười, dùng hai tay chống cằm, ngắm nhìn Huyết Thần Hy, đưa ra lời đề nghị.
Huyết Thần Hy suy nghĩ trong chốc lát "Thay đổi cách xưng hô cũng chẳng có vấn đề gì, lại có thể kéo gần khoảng cách giữa cả hai hơn." Suy đi tính lại cảm thấy có nhiều cái lợi, Huyết Thần Hy liền đồng ý.
- Được.
Phải nói Âu Dương Giai Tuệ rất vui vẻ, nụ cười tinh nghịch có chút trẻ con nở trên môi, Huyết Thần Hy nhìn đến thấy rất vừa mắt.
- Tại sao tóc của Hy tỷ có màu trắng vậy?. Nhìn thật khác lạ nhưng nó rất hợp với gương mặt của tỷ, rất là đẹp!.
Âu Dương Giai Tuệ bày ra gương mặt vạn phần thắc mắc mà hỏi, trong lòng lại thấp thỏm sợ Huyết Thần Hy nghĩ sang hướng khác rằng nàng đang nói móc tỷ ấy có màu tóc giống mấy lão nhân gia. Sự tò mò này nàng đã để trong lòng mấy ngày qua, nay mới có dịp để hỏi.
- Bẩm sinh đã vậy.
Huyết Thần Hy bình thản trả lời, gương mặt chẳng có biến hoá gì khi nghe Âu Dương Giai Tuệ nhắc đến chuyện này, bởi lẽ Huyết Thần rất thích màu tóc đó, đâu phải Huyết tộc nào cũng sở hữu được màu tóc bạch kim, chỉ có dòng máu thuần chủng đứng đầu mới có được. Chẳng phải màu tóc của Huyết Thần đã chứng tỏ điều đó sao, Huyết Thần Hy chính là vương của Huyết tộc.
Thắc mắc trong lòng được giải đáp Âu Dương Giai Tuệ gật đầu đã hiểu. Thời gian trôi chầm chậm mãi không nghe Huyết Thần nhắc đến chuyện đả thông kinh mạch, Âu Dương Giai Tuệ ngập ngừng mở miệng nhắc đến.
- Hy tỷ, chuyện kinh mạch bị phong bế của Giai Tuệ...
Huyết Thần Hy gật đầu nhớ ra chuyện quan trọng bèn chỉ tay về phía giường.
- Cởi đồ ra, lên giường nằm đi.
Câu nói nghe sao thật bình thường từ miệng của Huyết Thần thốt ra nhưng lọt vào tai Âu Dương Giai Tuệ lại không đứng đắn đến như vậy. Ngó nhìn Huyết Thần Hy vẫn bình thản như không có gì mà ngồi đó chờ đợi, Âu Dương Giai Tuệ nghĩ bụng "Chỉ là đang chữa trị thôi, lương y như từ mẫu, có gì đâu mà phải ngại," Nàng đè nén tâm tư đang nhảy loạn, đứng lên đi về phía giường.
Ngoại bào đã được cởi, động tác nhẹ nhàng hết sức như không muốn người khác nghe thấy âm thanh giải khai y phục, tay ngọc nắm chặt trung y mỏng, mặt Âu Dương Giai Tuệ bỗng chốc nóng bừng, ngẩng đầu lên nhìn về hướng bàn trà, Huyết Thần Hy vẫn ngồi đó quay lưng lại. Lúc nãy trấn tĩnh bản thân ra sao, chỉ là đang chữa trị nhưng đến lúc này lí trí lại phản đối kịch liệt, nàng ngập ngừng mở miệng.
- Hy tỷ, muội có thể không cởi không?.
Dù biết trước kết quả vẫn phải cởi nhưng Âu Dương Giai Tuệ vẫn muốn hỏi lại lần nữa. Nàng đang bối tối, đây là lần đầu phơi bày thân thể trước mặt người khác, có hơi ngượng ngùng không chấp nhận được.
- Nhất định phải cởi.
Huyết Thần Hy hơi câu mày "Chỉ là cởi ngoại bào thôi mà, có cần phải làm quá lên như vậy không? Không cởi làm sao mình bấm chính xác được."
Ý của Huyết Thần Hy chính là cởi ngoại bào nhưng có lẽ Âu Dương Giai Tuệ đã hiểu sai nghĩa mà cởi luôn trung y phía trong. Tay ngọc run rẩy từ từ giải khai lớp trung y mỏng, thân thể ngọc ngà bại lộ trong không khí. Mặt Âu Dương Giai Tuệ đỏ bừng như tôm luộc, nàng cố gắng trấn định bản thân, leo lên giường nằm xuống.
- Giai Tuệ cởi xong rồi.
Tiếng nói nhỏ như muỗi kêu phát ra từ cổ họng của Âu Dương Giai Tuệ. Hàng mi run lợi hại, tim nàng đang đánh trống trong l*иg ngực, Âu Dương Giai Tuệ xấu hổ mà dùng hai tay che đi gương mặt của mình, cả người căng cứng nằm đó chờ đợi Huyết Thần Hy đến bên giường.
Lúc này Huyết Thần đứng lên, xoay người lại, tá hoả khi nhìn thấy thân thể mịn như da em bé đang nằm trên giường, cũng may Âu Dương Giai Tuệ không có cởi luôn nội y, nếu không chắc chắn Huyết Thần Hy xịt máu mũi mất.
Vì khoảng cách từ giường đến bàn trà không xa lắm, chỉ có vài bước chân nên Huyết Thần có thể nhìn thấy rõ ràng thân thể của Âu Dương Giai Tuệ. Cô đỡ trán, vội xoay lưng lại, nhắm mắt thanh tẩy hình ảnh nhạy cảm ra khỏi não bộ.
- Mau mặc trung y vào, ý của tỷ là cởi ngoại bào kia mà.
Âu Dương Giai Tuệ thật muốn tìm một cái lỗ để chui xuống trốn "Xấu hổ quá đi, sao mình lại hiểu sai ý nghĩa cơ chứ, cũng tại Hy tỷ không nói rõ ràng." Động tác nhanh như một cơn gió lướt qua, Âu Dương Giai Tuệ cầm lấy trung y mặc vào người, lúc nãy mặt đã đỏ lắm rồi, thêm sự việc hiểu lầm này, hai bên lỗ tai nàng đỏ đến mức bốc khói luôn rồi.
Ít phút sau, khi tâm trạng đã bình tĩnh Âu Dương Giai Tuệ nằm ngay ngắn trên giường. Bàn tay Huyết Thần Hy đặt xuống vùng bụng dưới của nàng, truyền một ít linh khí để tránh cảm giác đau khi bấm huyệt vị.
Vị trí huyệt Quan Nguyên cách rốn là ba thốn, không chần chừ Huyết Thần Hy dùng ngón tay trỏ ấn mạnh vào vị trí huyệt Quan Nguyên, nội lực thâm hậu từ đầu ngón tay xâm nhập vào vùng bụng tạo một lực mạnh tác động đến huyệt vị đó, kinh mạch bị phong bế được khai thông, dòng chảy linh lực trong cơ thể Âu Dương Giai Tuệ thông suốt, đi qua huyệt Quan Nguyên đến huyệt vị khác một cách tuần hoàn. Huyết Thần Hy dùng tinh thần lực dò xét khắp cơ thể Âu Dương Giai Tuệ, mọi thứ đều ổn thỏa chẳng có trục trặc gì, đả thông kinh mạch thành công mỹ mãn.
- Đau không?.
Huyết Thần Hy đỡ Âu Dương Giai Tuệ ngồi dậy, thấy sắc mặt nàng ổn cô cũng yên tâm.
- Giai Tuệ không đau, chỉ hơi ê ê một xíu thôi.
Âu Dương Giai Tuệ lắc đầu, tưởng chừng sẽ rất khó khăn, không ngờ lại nhanh chóng đến vậy "Tay nghề của Hy tỷ quả nhiên cao siêu."
- Muội ngồi thả lỏng, điều hoà linh lực trong người đi.
Huyết Thần Hy leo lên giường, ngồi xếp bằng sau lưng Âu Dương Giai Tuệ.
- Vâng.
Âu Dương Giai Tuệ ngoan ngoãn nghe lời làm theo, tư thế ngồi xếp bằng thoải mái, bàn tay đặt nhẹ trên đầu gối, lòng bàn tay hướng lên trên, nhắm mắt, thả lỏng và tập trung điều động linh lực trong cơ thể, điều hoà chúng theo một chu trình, tránh hấp tấp dẫn đến rối loạn khí huyết.
Linh lực thành hình như một dòng nước chảy qua các huyệt vị rồi đến kinh mạch chính, sau đó chia nhỏ thẩm thấu vào kinh mạch phụ, rồi trở về đan điền ở đó trao dồi, tuần hoàn lặp lại quy trình, cảm nhận từng thay đổi nhỏ nhất bên trong thân thể.
Cùng lúc đó hai tay Huyết Thần Hy thi triển thuật pháp, cánh tay sải rộng vẽ trong không trung một vòng tròn âm dương, ngay tức thì vòng tròn bát quái xuất hiện, phát sáng tô rõ hình dạng độc đáo. Vòng tròn bát quái xâm nhập từ phía sau lưng Âu Dương Giai Tuệ, vụt sáng mạnh rồi biến mất trong người nàng.
Trên mỗi đầu ngón tay của Huyết Thần có một đốm sáng vàng nho nhỏ, sắc mặt nghiêm túc đến lạnh lùng, Huyết Thần Hy kết thủ ấn, vẽ một câu bùa chú rắc rối trên lưng Âu Dương Giai Tuệ.
Âu Dương Giai Tuệ đã biết nhưng vẫn ngồi im tiếp tục điều hoà linh lực, bởi một khi điều hòa chưa xong, nếu đột ngột dừng lại sẽ bị phản phệ mà thổ huyết.
Huyết Thần Hy thu tay về, tại thời điểm đó thuật chú màu vàng hiện rõ trên lưng Âu Dương Giai Tuệ rồi lặn vào người nàng.
Bùa chú vừa rồi mà Huyết Thần dụng trên người Âu Dương Giai Tuệ có công dụng đánh thức lôi nguyên tố đang ngủ say trong đan điền của nàng.
Thời gian không sai biệt, Âu Dương Giai Tuệ đã điều hoà xong linh lực, không hiểu tại sao thân thể đột nhiên mất hết sức lực mà ngã vào lòng của Huyết Thần Hy ngất đi.
Có thể giải thích rằng cơ thể Âu Dương Giai Tuệ đã tiêu hao hơn 2/3 linh lực để đánh thức lôi nguyên tố nên bây giờ nàng mới xảy ra tình trạng như vậy.
Ngón tay thon dài chạm vào trán Âu Dương Giai Tuệ, truyền một ít linh khí giúp nàng thoải mái hơn, Huyết Thần Hy nhìn sắc trời đã tối khuya, đành để nàng ngủ tạm tại đây vậy.
Chỉnh lại tư thế ngay ngắn cho Âu Dương Giai Tuệ, Huyết Thần Hy cũng nằm xuống phía ngoài, nhắm mắt ngủ.