Yêu Em Đậm Sâu

Chương 1: Gió ấm đầu mùa phá đông lạnh

Mưa nhỏ hơi lạnh, mái vòm của câu lạc bộ Phi Hành chiếu ra ánh sáng rực rỡ, long lanh như cung điện pha lê.

Nơi đây vốn là tòa cao ốc văn phòng chính phủ, nhưng sau khi lực lượng không quân Vĩnh tới thì đã đổi nơi này thành câu lạc bộ Phi Hành.

"Em đến để phỏng vấn làm người diễn tấu dương cầm sao?" Đại Ban là một cô nàng có phong thái yểu điệu xinh đẹp, trên hai gò má có hai vệt phấn đỏ hồng, một đôi mắt chứa sao đang dán mắt vào người Tô Mạn Khanh, đánh giá tỉ mỉ.

Tô Mạn Khanh xiết chặt lấy tờ báo chiều có đăng thông báo tuyển dụng, hốt hoảng gật đầu.

Cô muốn đến làm thêm ngoài giờ, như vậy thì có thể giúp dì giảm đi gánh nặng sinh hoạt.

Trong phòng lớn, tiếng hát rõ ràng mà thô lỗ vang vọng ra khiến cô vô cớ hoảng hốt.

"Là học sinh nữ nhỉ? Được rồi, vậy cứ để cho em thử xem." Đại Ban hơi gật đầu với cô, sau đó quay người lại hô to: "Tiểu Triệu, Tiểu Triệu! Dẫn em ấy đi thay quần áo đi, rồi gọi mẹ Trân đến trang điểm cho em ấy."

"Còn phải thay quần áo ạ?" Hai ngón tay trỏ của Tô Mạn Khanh đan vào nhau, dùng âm thanh nhỏ như muỗi hỏi: "Em mặc quần áo của mình không được sao?"

Mặc dù quần áo hôm nay cô mặc có chút giản dị, nhưng lại rất điềm đạm nho nhã.

Đại Ban bỗng xì cười ra tiếng, thuận tay cầm chiếc ly đế cao lên, thở dài với cô: "Em gái nhỏ, chị nói này, em đến đây để đàn dương cầm cũng là vì kiếm tiền. Nếu như em mặc bộ quần áo này thì sao có thể để cho đám phi công kia hài lòng, để cho bọn họ ngoan ngoãn bỏ tiền được? Cái nghề này của chúng ta làm gì có ai dựa vào tiền công để ăn cơm, mọi người đều dựa vào tiền bo của khách hết."

Mắt thấy cô gái do dự, Đại Ban lại nhấp một ngụm rượu cocktail màu xanh lam, cười nhạt nhẽo, nói: "Yên tâm, đám phi công kia rất kiêu ngạo, huống chi là phi công Vĩnh Quân, những cô gái muốn nịnh bợ bọn họ có thể xếp một hàng từ đây đến Bắc Kinh. Nếu như em không đồng ý thì bọn họ tuyệt đối còn quân tử hơn các thân sĩ nước Anh."

Lúc Đại Ban nói lời này, ánh đèn sặc sỡ trong câu lạc bộ mờ mờ ảo ảo, chiếu lên tà váy xẻ cao của cô ấy, để lộ ra một phần đùi nhỏ trắng nõn như phấn.

Đợi lúc cô thay xong quần áo biểu diễn, vô cùng không tự nhiên đi ra thì hơn nửa ghế ngồi trong phòng đã đầy người, thỉnh thoảng lại có vài người đàn ông đẹp trai mặc đồng phục thẳng thớm kéo vài cô gái đi sát qua bên cạnh cô.

Mỗi một cô gái đều giống như một cây hoa hồng nhỏ vừa bị bẻ đi chiếc gai nhọn, trẻ tuổi tươi đẹp, sa vào trong l*иg ngực người đàn ông vuốt ve, mặt tươi như hoa, cười nhẹ ra tiếng.

Thấy thế, Tô Mạn Khanh hơi thở phào nhẹ nhõm, cảm thấy suy nghĩ lúc nãy của mình thật vớ vẩn, nói vậy thì cô cũng hoàn toàn không lọt vào mắt của những phi công này chứ?

Cô lại cụp mắt xuống, nhìn bộ váy nhỏ màu đen mình đang mặc, tấm vải mỏng dính ôm vừa lấy bộ ngực cô, vô cùng bó sát, bờ vai có đường nét rõ ràng lộ hết ra bên ngoài, càng làm nổi bật lên dáng người tinh xảo.

Sau khi bản nhạc nhảy Gypsy kết thúc, người chỉnh đèn của câu lạc bộ chuyển đèn sang màu vàng ấm mờ ảo.

Từng ánh đèn nhỏ rơi đầy xuống khắp người Đại Ban, nửa sáng nửa tối trộn vào nhau, phất phất tay với cô: "Đến lượt em lên đài rồi."

Ở chính giữa sân khấu được đặt một cây đàn Piano Werner màu trắng được sản xuất tại Áo, Tô Mạn Khanh nhấc làn váy lên, đi về hướng sân khấu, lúc đi ngang qua một chiếc bàn tròn để chơi bài, cô đột nhiên cảm thấy có một ánh mắt đang gắt gao dán lên người mình.

Bả vai cô hơi co rúm lại một cái, rất khó để nhận ra, ổn định nỗi lòng rồi tiếp đi đi về hướng sàn nhảy.

Sau khi vào chỗ, Tô Mạn Khanh ép chính mình phải tỉnh táo lại, nhấn phím đàn đầu tiên.

Câu lạc bộ vừa mới còn ầm ĩ hỗn loạn, trong thoáng chốc lại tĩnh lặng không có tiếng động một cách bất thường, giống như tiếng chuông nghiêm trang của giáo đường đột nhiên vang lên vào buổi sáng sớm...

Sự khó chịu bị quét sạch, thiếu nữ hoàn toàn chìm đắm vào trong thế giới âm nhạc của mình, bịn rịn không rời, đến mức không chú ý tới có một bóng người hơi gầy, nhưng lại cao to mạnh mẽ đang dồn sức đổ về hướng mình.

Nếu thấy hay cho Muội xin một lượt đánh giá với đề cử ở mỗi chương để Muội có động lực ra chương nhanh nhé. Yêu các nàng. Chụt~

Và nhớ đừng quên nhấn nút Theo Dõi để được xem chương Mới Nhất nha !!!