"Lasombra. . . . . ." Cô gằn từng tiếng xong, áo bào đen trên người không gió tự bay, cô mạnh mẽ xoay người, quyền trượng Huyết Thần hướng về phía tòa giáo đường rách nát kia, ruby chợt sáng ngời, xung động vô hình cực mạnh nháy mắt nghiền cả tòa giáo đường thành bụi phấn, lấy cô làm trung tâm, lực lượng mạnh mẽ nghiền áp tàn phá bừa bãi trên đảo nhỏ ——
Mặt đất nứt ra từng tầng từng tầng, nham thạch nóng chảy và nước biển đồng thời dâng lên ào ạt, trong ánh mắt kinh ngạc của mọi người trong Thánh địa Huyết tộc, nền trời giống như một tấm gương khổng lồ bị đập vỡ, rải rác thành vô số mảnh nhỏ trong suốt, lộ ra sắc trời chân thật
—— Đây vốn không phải bầu trời quang đãng muôn dặm gì cả, mà là màn đêm u trầm đen tối!
Kevin kêu lạc giọng: "Đây là Huyễn Kính! Lực lượng mê loạn thời không!"
Bọn họ nghĩ đến việc ở trong này chẳng qua là mấy tiếng, nhưng thực tế thì không biết đã qua bao lâu!
Là ai đặt Huyễn Kính ở nơi này chứ!
Giống như nghĩ tới điều gì, Kevin theo bản năng nhìn Ân Thần, nhưng cô đã bay lên trời, lực lượng mạnh mẽ đến mức khiến cho người ta sợ hãi lấy cô làm trung tâm phóng ra ngoài làm biển cả run rẩy, trời đất biến sắc, thậm chí ngay cả thời không vô hình cũng đang vặn vẹo.
Người của Thánh giáo đều kinh ngạc khi nhìn thấy cô.
Nữ vương Vatican mạnh mẽ vì được Thánh giáo truyền từ đời này sang đời khác là lẽ bình thường, nhưng chỉ có chính mắt chứng kiến thì mới hiểu được, đây là loại lực lượng đáng sợ cỡ nào
—— Một loại lực lượng không thuộc về thế giới loài người!
"Nữ vương bệ hạ! Mong ngài cẩn thận!" Randolph mặt trầm như nước: "Ngài nên kiềm chế lại, loại lực lượng này không nên lộ ra trước mặt người đời sau."
Ông ta giơ Thánh Quang Chi Luân lên, vầng sáng rực rỡ vừa hiện ra đã bị một tay Ân Thần gạt đi, sương đen ùn ùn kéo đến, giống như muốn che lấp cả trời đất, cô quay đầu nhìn thoáng qua, con ngươi màu đỏ tươi lóe ra sát ý khát máu và điên cuồng!
Môi Randolph bỗng chốc vô thức run lên.
Nếu lại hành động một lần nữa, gϊếŧ không tha!
Trong đầu của tất cả bọn họ, chỉ ý thức được rõ ràng một câu nói này.
Nháy mắt sau, bóng dáng của Ân Thần chợt biến mất.
Sóng nham thạch màu đỏ quét sạch xung quanh, hòn đảo biệt lập hóa thành từng hạt bụi biến mất trong lòng đại dương, mọi người nhìn nơi sau khi cô biến mất, nói không nên lời.
. . . . . .
Ân Thần giẫm lên tiết điểm không gian cấp tốc xuyên qua.
Huyết tộc mạnh mẽ nhưng cũng không phải vạn năng, cho dù là lúc trước cô đi từ biệt thự đến trên đảo này cũng phải dùng nửa tiếng.
Trong mười phút . . . . . .
"Vì sao bây giờ mới nói cho ta biết!" Lần đầu tiên khuôn mặt cô lạnh xuống: "Vì sao không nói sớm cho ta biết!"
"Bởi vì đây chính là quy tắc, quy tắc của nhập mộng." Quy Tắc bình tĩnh nói: "Ngươi là người nhập mộng, đóng vai nhân vật, hướng đi dựa theo nội dung kịch bản, lúc nào cần ngươi làm cái gì thì ngươi mới có thể làm cái đó, ngươi là Mộng thú, những điều này ngươi rõ ràng hơn cả."
Ân Thần cắn môi.
"Ngươi lo lắng, ngươi mất đi tâm trí bình thường, ngươi cũng không hề cợt nhả không quan tâm giống như khi mới tới nữa." Quy tắc thản nhiên nói: "Bởi vì ngươi có tình cảm thật sự."
Ân Thần: "Anh ấy rất tốt với ta, vì sao ta lại không thể có tình cảm thật sự chứ!"
Quy Tắc: "Ta cũng không nói ngươi không thể, ta chỉ nói, ngươi phải học cách thích ứng, thích ứng với việc người mình yêu phải trải qua đủ loại hạn chế trong thế giới mộng tưởng. Ngươi nói những ảo mộng này là thiên kiếp của Quân Hình biến thành, vậy thì chẳng phải mỗi một thiên kiếp đều rất khó khăn sao? Ngươi không thể ảo tưởng tất cả đều như ngươi mong muốn được, việc ngươi có thể làm chính là bình tĩnh, kiên định, dùng hết toàn lực mà đi tiếp!"
Ân Thần nhắm mắt lại, khí thế trên người lại tăng lên một lần nữa, khi bước qua tiết điểm, thậm chí có lôi quang vặn vẹo lóe ra.
"Ta sẽ." Kết giới ở trước mặt cô bị xé rách giống như giấy mỏng, dung nhan xinh đẹp lạnh như băng xuất hiện ở lối vào cấm địa, cô nhìn vô số Huyết tộc bị ma khí ô nhiễm đang chống đỡ trước mặt, chậm rãi nắm chặt quyền trượng: "Ta nhất định có thể đưa anh ấy còn sống trở lại!"