Dục nô kia cuối cùng cũng chịu thua, rút khối ngọc kia “phụt” một tiếng. Khối ngọc vừa ra ngoài, một thứ nước đặc sệt chảy ra từ tiểu huyệt, thứ nước trắng đυ.c đó hình như không phải da^ʍ thuỷ mà chính là tϊиɧ ɖϊ©h͙.
Hỗn hợp phun ra ngoài, bắn lên cả bắp đùi của Ân Tú. Dục nô kia cũng không chê bai, ngồi xổm xuống chỗ gần bắp đùi của nàng ta, bắt đầu liếʍ láp tiểu huyệt của công chúa.
Lưỡi lớn đảo quanh hai cánh hoa, mυ'ŧ hết hỗn hợp da^ʍ thuỷ và tϊиɧ ɖϊ©h͙ bên ngoài, lưỡi cũng bắt đầu xoay tròn ở trên âm đế.
Miệng dục nô kia đang hoạt động, tay cũng không rảnh rỗi. Đầu ngón tay của hắn chạm vào miệng huyệt sau đó cắm vào trong tiểu huyệt của công chúa, mô phỏng động tác cắm rút của côn ŧᏂịŧ. Tuy nhiên không chỉ một ngón tay mà có tới ba ngón cùng đi vào, tiểu huyệt vừa bị khối ngọc nới lỏng nên ngón tay dễ dàng đi vào.
Ba ngón tay xoay tròn, dán sát lên vách thịt non mịn, liên tục cắm rút. Không biết ngón tay hắn chạm vào chỗ nào, Ân Tú đột nhiên hét lên: “A a”. Cặp mông cũng run rẩy kịch liệt, đẩy ngón tay trong tiểu huyệt ra ngoài, mang theo cả da^ʍ thuỷ bắn lên mặt nam tử phía dưới.
Rõ ràng đã khiến công chúa đạt được kɧoáı ©ảʍ nho nhỏ nhưng Ân Tú lại vô cùng tức giận, một chân đá vào người dục nô kia.
Dục nô kia quỳ trên mặt đất, không dám hé răng nửa lời, trên mặt hắn vẫn dính đầy da^ʍ thuỷ của công chúa, còn tiểu huyệt của công chúa Ân Tú lúc này vẫn còn phun nước.
“Bổn công chúa nói muốn côn ŧᏂịŧ, ngươi lại dùng đầu ngón tay đánh trống lảng, chẳng lẽ ngươi không biết cách hầu hạ sao?”
“Vâng.” Dục nô kia đành miễn cưỡng cởϊ qυầи.
Nam nhân trong cung trừ người của hoàng tộc thì đều phải đeo đai lúc ở bên ngoài, để phòng ngừa phát sinh gian tình với các phi tần. Dục nô kia cũng đeo đai, lại còn là loại đai lớn nhưng không có khoá, cởi nút thắt ra một chút, côn ŧᏂịŧ thô to ngay lập tức xuất hiện.
Nam tử kia lớn lên cường tráng, kích cỡ côn ŧᏂịŧ dưới háng cũng vô cùng lớn, còn có màu tím đen, lớn hơn nhiều so với khối ngọc kia.
Ân Ngưng cũng nhìn thấy không ít côn ŧᏂịŧ của dục nô. Nàng là công chúa của vợ cả nên một khi có dục nô mới tới, nàng là người được lựa chọn đầu tiên. Ân Ngưng thích nam tử đẹp, không quá nghiêm khắc tới vấn đề kích cỡ. Diện mạo của nam nhân này cũng tầm trung nhưng kích cỡ côn ŧᏂịŧ lại là một trong số những ao ước của các dục nô khác.
Nhìn thấy côn ŧᏂịŧ, mặt Ân Tú mới lộ ra ý cười, nàng ta lắc mông, đưa tiểu huyệt đến gần côn ŧᏂịŧ: “Nhanh, nhanh cắm vào đi.”
Chỗ này cây cối um tùm, mặt đất cũng mọc đầy cỏ dại, dục nô không để công chúa nằm xuống mà áp lưng nàng ta vào tường, để hai chân quặp vào eo. Qυყ đầυ to lớn đặt lên miệng huyệt ẩm ướt, cắm một tiếng “phụt” vào trong.
Ân Tú ngửa đầu thở hắt một hơi, thoả mãn rêи ɾỉ: “A… quả nhiên côn ŧᏂịŧ cắm vào vẫn thoải mái nhất! Nhanh… nhanh lên một chút…”
Dục nô kia đỡ hai cánh mông của công chúa, cuối cùng cũng bắt đầu đưa đẩy.
Côn ŧᏂịŧ thô dài màu tím đen banh tiểu huyệt hồng phấn ra, không ngừng ra vào, cánh hoa hồng hào cố gắng chống cự, không ngừng cắи ʍút̼ côn ŧᏂịŧ bên trong.
“A… thoải mái quá… vừa thô vừa lớn… côn ŧᏂịŧ tuyệt quá… a a…” Ân Tú bị cắm nên cực kỳ thoải mái, không kiềm chế được tiếng rêи ɾỉ.
“Công chúa, người nhỏ giọng một chút… chúng ta đang ở bên ngoài.”
“Bởi vì… a… thật sự rất thoải mái…” Ân Tú vừa hung hăng lúc nãy cũng có dáng vẻ của trẻ con, sợ kêu lớn tiếng quá sẽ gây sự chú ý. Công chúa bám lấy lưng của dục nô, há miệng cắn đầu vai của hắn, hai mắt khép hờ, vẻ mặt hưởng thụ ý loạn tình mê, không ngưng rêи ɾỉ ưm a theo tốc độ va chạm của nam nhân.
Chỗ Ân Ngưng nhìn không thể thấy rõ miệng huyệt, chỉ nhìn thấy vật màu tím đen không ngừng ra vào ở khe mông trắng tuyết, đen trắng dối lập nhau tạo nên khung cảnh da^ʍ mỹ. Không lâu sau da^ʍ thuỷ lại tràn ra khỏi miệng huyệt, chảy tí tách dọc theo bắp đùi.
Da^ʍ thuỷ của công chúa Ân Tú cực kỳ nhiều, nếu không có nhiều chắc nàng ta cũng không thể chịu đựng được đồ vật to lớn kia. Tiếng vang “phụt phụt” của tiểu huyệt càng ngày càng lớn, còn có tiếng rêи ɾỉ như là giọng mũi.