Đến lượt tinh nô thứ 2 tiến đến, nam đồng này có dáng dấp rất là đẹp, nếu không phải bên dưới có côn ŧᏂịŧ chỉ sợ sẽ bị người khác nhầm là nữ đồng. Nhưng tinh nô này lại không cởi mở giống Tiểu Trúc, khuôn mặt nhăn nhó mắc cỡ giống như nữ đồng vậy.
Ân Ngưng ngậm mυ'ŧ mấy cái mà hắn ta cũng chỉ bắn ra có một chút, nàng lai dùng lực mυ'ŧ thêm mấy cái nữa, khuôn mặt của nam đồng đỏ lên, nhưng lại không bắn tinh ra nữa.
Tinh nô này có dáng dấp đẹp, cho nên Ân Ngưng rất có ấn tượng, nàng nghiêng đầu khó hiểu: "Sao hôm nay chỉ có một xíu vậy, lại còn hơi loãng nữa?"
"Ta, ta..." Nam đồng tên Tiểu Cúc vội quỳ uỵch xuống đất, run lẩy bẩy, nửa ngày cũng không nói được ra chữ thứ hai.
Hôm nay không phải đến lượt Tiểu Cúc hiến tinh, tϊиɧ ɖϊ©h͙ hơi ít cũng không phải chuyện gì kỳ quái, nhưng Mạch Như Ngọc thấy hành động của Tiểu Cúc, trong lòng có chút suy nghĩ khác, nhưng lại không chất vấn tại chỗ.
Tiểu Cúc đứng lui sang một bên, đến lượt tinh nô thứ ba, so với các tinh nô khác, nam đồng này cao hơn rất nhiều, côn ŧᏂịŧ cũng phát triển tốt hơn, so với người khác thì to hơn một vòng, qυყ đầυ cũng đã lộ ra, hình dạng đã là trưởng thành.
Đem côn ŧᏂịŧ ngậm vào miệng, Ân Ngưng ra vào mấy cái, tinh nô vẫn chưa bắn tinh, qυყ đầυ chảy ra một chút dịch nhầy, cùng với hai nam đồng trước khác hoàn toàn, dịch nhầy này có mùi tanh, đầu lưỡi vừa nếm phải, Ân Ngưng liền phun ra ngoài, cầm cốc nước trà trên bàn súc miệng.
Mạch Như Ngọc vội tiến đến hỏi, tiểu công chúa phun ra chất dịch còn sót lại trong miệng: "Ọe, nó có vị rất lạ, hôi hôi."
"Chắc là trong người tinh nô này không thoải mái." Nam nhân nhíu mày một cái, cũng không hỏi nhiều, đem mấy tinh nô đến phòng bên cạnh, để người ngoài ra chuẩn bị những đồ ăn khác.
Đến phòng bên cạnh, Mạch Như Ngọc cầm côn ŧᏂịŧ của nam đồng, nhìn kĩ một lượt, lại ngửi một cái, sau đó bỏ tay ra, nổi giận nói: "Nói mau, mấy hôm nay ngươi làm cái gì?"
"Ta, ta không làm cái gì cả." Tiểu Thạch còn muốn tìm lại chút may mắn. "Buổi tối lúc ta ngủ, nó chảy một chút dịch ra, cho nên...mới không giống với trước kia..."
Tiểu Thạch không biết, nếu tự tiết ra tϊиɧ ɖϊ©h͙, tϊиɧ ɖϊ©h͙ sẽ bị loãng, nhưng cũng sẽ không có vị lạ, chỉ có cùng người khác làm chuyện ấy thì tϊиɧ ɖϊ©h͙ mới có thể đổi vị.
"Đến lúc này rồi mà ngươi còn cãi sao, ngươi nghĩ ta nhìn không ra sao, ngươi đã không còn là nam đồng, lại còn dám lừa gạt để công chúa nuốt tϊиɧ ɖϊ©h͙ của ngươi, ngươi có biết đây là tội gì không?"
Tiểu Thạch không biết làm thế nào chỉ đành nói ra mọi chuyện, hắn ta phát triển rất nhanh, bản tính bốc đồng hơn những người khác, lúc tối xuống, côn ŧᏂịŧ lại căng cứng khó chịu, mơ hồ đau, hắn ta cũng không biết chuyện gì xảy ra với mình, còn tưởng bản thân bị bệnh.
Cho đến một ngày kia, hắn ta đi ngang qua vườn hoa. Vốn là nơi thường có người đến giải sầu, nhưng không ngờ ngày đó lại không có một ai, đang lúc hắn ta đi qua, bỗng nhiên nghe được tiếng rêи ɾỉ, âm thanh ấy hắn nhận ra, là của công chúa Ân Ngưng, không biết là bị bệnh hay là bị thương, tựa hồ dáng vẻ rất thống khổ.
Hắn men theo âm thanh bước đi, sau đó ở dưới cây mây thấy được công chúa, công chúa nằm yếu ớt ở dưới cây mây, hai tay bị trói, giơ cao trên đỉnh đầu, đùi phải hình như cũng bị buộc chặt, nhưng là bị treo ở trên cái cây mây, khiến cho hai chân của nàng trực tiếp tách ra tạo một góc vuông, váy đầm dài cũng bị cởi xuống, tuột xuống bên hông.
Y phục của nàng còn ở trên người nhưng tiết khổ lại bị cởi ra, ném qua một bên, lúc này mọi thứ đều lộ ra hết, không sót bất cứ chỗ nào, mà chỗ Tiểu Thạch đứng vừa vặn lại nhìn thấy rõ tất cả.
Cho đến giờ, Tiểu Thạch cùng những tinh nô khác đều ra rằng phía dưới của nam và nữ đều giống nhau, khác biệt duy nhất có lẽ là ngực của nữ có hai khối thịt mềm.
Nhưng cho đến ngày đó hắn ta mới biết, phía dưới của nữ nhân không có côn ŧᏂịŧ, mà lại mà một đóa hoa.
Hai bên thịt hồng hào tựa như cánh hoa nở rộ ở dưới công chúa, bên trong dính đầy nước trong suốt, ở giữa hơi mở ra một kẽ hở nhỏ, bên trên kẽ hở có một viên nhỏ nhỏ trong suốt, mà ở giữa cánh hoa lại có một cái lỗ mịn màng hình tròn xinh đẹp, đóng mở như một cái miệng nhỏ, bên ngoài bông hoa bị nước trong suốt làm ướt đẫm, vô cùng động lòng người. Hắn ta cũng không biết chuyện gì xảy ra, nhưng nhìn thấy công chúa bị trói tay chân, đoán đại khái là công chúa gặp phải người xấu, hắn muốn đi đến cứu công chúa, thì thấy trên bệ hoa có một nam nhân đứng đó.