Huyền Huyễn Đại Phản Phái Hệ Thống

Chương 36: Suy nghĩ của mỹ nhân

Tần Đình đột nhiên xuất hiện trước mặt Mộ Thanh Di.

Nhìn thân ảnh Tần Đình như là Thiên Thần giáng lâm, trong lúc nhất thời, thiếu nữ cảm thấy một loại tình cảm khó mà nói rõ từ trong lòng lan tràn đến toàn thân, trái tim trong l*иg ngực nảy lên kịch liệt.

Tần Đình tiện tay vung lên, đánh tan khí tức dung nham kia, điểm ra một chỉ, thân hình Yêu thú cự Hổ run lên, trên đầu đột nhiên xuất hiện một cái lỗ nhỏ, màu tươi chảy ròng, ngã xuống ầm vang một tiếng.

Trong nháy mắt, Yêu thú cự Hổ gần như sắp diệt hết Càn Nguyên Tông đã bị Tần Đình miểu sát!

Tần Đình quay người, mỉm cười nhìn Mộ Thanh Di, khẽ nói: "Mộ sư muội, ngươi không sao chứ?"

Ánh mắt Mộ Thanh Di phức tạp nhìn Tần Đình, nhẹ nhàng bái nói: "Đa tạ Tần sư

huynh xuất thủ cứu giúp."

Đám người Càn Nguyên Tông còn lại cũng đồng loạt tạ ơn: "Đa tạ Tần sư huynh xuất thủ cứu giúp."

Trưởng lão Càn Nguyên Tông bị Yêu thú cự Hổ đánh lén trọng thương cũng kiên trì đứng dậy, bái nói: "Đa tạ Tần sư điệt, nếu không có Tần sư điệt. . ."

Hắn cực kì cảm kích Tần Đình, hắn chết cũng không có gì đáng tiếc, mà nói một câu thật lòng, tất cả đệ tử Càn Nguyên Tông ở đây chết hết cũng không có vấn đề

gì.

Nhưng Mộ Thanh Di không thể chịu chút tổn thương nào!

Nàng là nữ nhi của chưởng giáo, bảo bối của Càn Nguyên Tông, là hòn ngọc quý trên tay! Thân phận cao quý!

Nghĩ đến điểm này, Trưởng lão Càn Nguyên Tông thi lễ thật sâu với Tần Đình.

Tần Đình cười nói: "Trưởng lão không cần đa lễ, Càn Nguyên Tông và Huyền Thiên Tông ta xưa nay giao hảo, như cây liền cành, bây giờ quý tông gặp nạn, ta sao có thể khoanh tay đứng nhìn."

Mọi người Càn Nguyên Tông thấy Tần Đình bình dị gần gũi như thế, thực lực lại cao siêu, đều có hảo cảm với Tần Đình.

Mộ Thanh Di nhìn Tần Đình, khí vũ hiên ngang, phong thần tuấn lãng. Hơn nữa tuổi trẻ thực lực cao cường. Đứng đầu thế hệ trẻ tuổi Đông Hoang, sao có thể không khiến lòng người sinh hảo cảm?

Ban đầu Mộ Thanh Di giao hảo với Diệp Thu, bị Diệp Thu ảnh hưởng, ấn tượng đối với Tần Đình cũng không quá tốt.

Nhưng quãng thời gian này nhìn thấy một mình Tần Đình ngăn cản đại ma, một mình trấn áp cao thủ ba đại thánh địa, hiện giờ lại như Thiên Thần hạ phàm cứu nàng trong hiểm cảnh. . .

Nàng kết bạn với Diệp Thu đã lâu, trong lòng nàng Diệp Thu như là huynh trưởng, sau khi Diệp Thu chạy trốn, nàng đã từng phái người ra ngoài nghe ngóng tin tức, nghe nói Diệp Thu trốn thoát, nàng mới yên lòng.

Nghĩ đến hận ý của Diệp Thu đối với Tần Đình, thế nhưng dưới cái nhìn của nàng, Tần Đình không phải loại người như Diệp Thu nói.

Diệp huynh quá cực đoan. . . Mộ Thanh Di thầm nghĩ.

Sắc mặt Mộ Thanh Di ửng đỏ nhìn Tần Đình, nói: "Ngày sau Thanh Di nhất định sẽ

tới cửa bái phỏng, cảm tạ ân cứu mạng của Tần sư huynh."

Trưởng lão Càn Nguyên Tông mỉm cười, nhìn một màn này mà vui vẻ.

Tần Đình là đệ tử chân truyền của Huyền Thiên Tông, Thánh Tử tương lai, Huyền Thiên Tông chính là thánh địa tu hành đỉnh cấp Đông Hoang, thế lực còn mạnh hơn Càn Nguyên Tông mấy phần.

Cha Tần Đình, Tần Đế là đại năng Hư Thần cảnh, uy chấn Đông Hoang, nổi danh cùng chưởng giáo Càn Nguyên Tông, Mộ Hàn. Mộ Hàn đã từng tự mình thừa nhận "Tần Đế

người này, tu vi thủ đoạn đều tuyệt đỉnh thiên hạ, ta không bằng hắn!"

Hơn nữa bản thân Tần Đình cũng cực kì ưu tú, mười tám tuổi bước vào Cảnh giới Thần Thông, sau này thì chưa biết ra sao, nhưng từ xưa đến nay là chưa từng có.

Ngày sau rất có khả năng trở thành đại năng Hư Thần, cũng rất có hi vọng bước vào Hóa Thần Cảnh trong truyền thuyết!

Môn đăng hộ đối!

Mặt mo của trưởng lão Càn Nguyên Tông đỏ ửng, khụ khụ. . . Tuy nói Mộ Thanh Di nhà chúng ta hơi kém một chút xíu, nhưng Mộ Thanh Di là thiên hạ tuyệt sắc! Là Mộ tiên tử nổi danh Đông Hoang! Đúng là trai tài gái sắc!

Về phần Diệp Thu kia. . . Trưởng lão Càn Nguyên Tông cười lạnh, kẻ quê mùa từ

đâu ra, cũng dám nhòm ngó hòn ngọc quý trên tay Càn Nguyên Tông ta?

So với Tần Đình, rõ ràng chính là người trên trời kẻ dưới đất! Không thể so sánh!

Cũng may tiểu thư chỉ là có mấy phần thưởng thức Diệp Thu, không phải là thích hắn.

Trưởng lão Càn Nguyên Tông quan sát Tần Đình, càng xem càng thích, ánh nhìn cũng càng ngày càng nhiệt tình.

Tần Đình cũng rất buồn bực ---- lão già này, sao lại cười mờ ám như thế.

Mộ Thanh Di đương nhiên biết rõ ý nghĩ của trưởng lão, xấu hổ trong lòng! Hờn dỗi trừng trưởng lão một cái.

Trưởng lão Càn Nguyên Tông cũng tự biết thất thố, mặt mo đỏ ửng, im lặng không nói.

Lúc này Tần Đình hỏi: "Mộ sư muội có tính toán gì không?"

Mộ Thanh Di nhìn thảm trạng của chúng đệ tử chung quanh, trong lòng khẽ thở dài, qua trận chiến này, sợ là không thể tiếp tục dò xét địa cung nữa.

Đại hạnh trong bất hạnh chính là Tần Đình tới kịp thời, không có đệ tử thương vong.

Trong lòng lại thêm mấy phần cảm kích với Tần Đình.

Mộ Thanh Di nói: "Chúng ta chuẩn bị rời địa cung, trở về Kháo Sơn Thành chỉnh đốn. Tần sư huynh, chờ ngươi trở lại Kháo Sơn Thành, Thanh Di nhất định đến cửa bái phỏng."

Tần Đình mỉm cười nói: "Bất cứ lúc nào cũng hoan nghênh."