Quá Độ Sủng Nịch

Chương 5: Trong lòng chống đối

Giang Ly không thích con người Kỳ Tư Diễn nhưng cũng phải khâm phục sự nhạy bén trong kinh doanh của anh. Kỳ Tư Diễn lấy hai bằng thạc sĩ tài chính và truyền thông chỉ trong năm năm, sau khi về nước chỉ dựa vào bản thân sáng lập tập đoàn Tây Nam.

Chỉ trong bốn năm, Tây Nam nhanh chóng vươn lên thành tập đoàn truyền thông quy mô lớn duy nhất được niêm yết ở nước ngoài. Hiện tại kênh truyền hình Linh Điểm thuộc tập đoàn Tây Nam đang có rating đứng đầu trong nước. Kỳ Tư Diễn còn thu mua hai công ty sản xuất, dựa vào đầu óc kinh doanh nhạy bén đầu tư vào lĩnh vực điện ảnh và truyền hình kiếm được khá bộn tiền.

Chỉ là trước giờ anh làm việc luôn khiêm tốn. Bên ngoài có nhiều lời đồn đại suy đoán bối cảnh của anh nhưng bản thân anh không trả lời. Ngay cả khi được tạp chí Forbes vinh danh tinh anh trẻ tuổi thì chỗ ảnh của anh cũng không có.

Giang Ly đến phòng thay đồ thay bộ váy múa ba lê. Ngón chân của cô vì khiêu vũ trong thời gian dài nên có chút vặn vẹo, cô cảm thấy nó không đẹp lập tức mang tất vào che đi.

Sau khi tết tóc, cô đứng trước gương thẳng người bắt đầu khởi động giãn người. Dáng người cô có tỷ lệ cực kỳ cân đối, lại sắp đến tuổi trưởng thành, cả người càng thêm yêu kiều. Ánh mặt trời chiếu vào chiếc cổ thiên nga mảnh mai, thanh thoát quyến rũ của cô.

"Tập họp." Giáo viên dạy múa Lâm Lâm vỗ tay, các cô gái tập trung lại, năm nay Lâm Lâm 26 tuổi chính là một mỹ nhân, bộ quần áo múa ba lên lộ ra đường cong lồi lõm của cô ấy, Lâm Lâm kiểm lại số người nói: "Có hai chuyện cần thông báo, thứ nhất là những bạn học sinh sắp tốt nghiệp sẽ bắt đầu điền thông tin tình nguyện viên của mình, mẫu đơn sẽ được gửi cho bố mẹ các bạn."

"Còn một chuyện nữa là sắp tới trong lễ kỷ niệm một trăm năm của trường, lớp chúng ta sẽ chọn một số học sinh xuất sắc biểu diễn trong bữa tiệc. Đôi môi đỏ mọng của Lâm Lâm khép hờ, mùi nước hoa hồng có chút nồng: "Nhớ chưa, bây giờ thì tự do luyện tập."

Thật là nhàm chán. So với những dịp tâng bốc như lễ kỷ niệm thành lập trường thì Giang Ly quan tâm đến chuyện tình nguyện hơn, cô vốn đã lên kế hoạch cho trường học mục tiêu chính mình là trường Ballet Hoàng gia Anh quốc.

Chẳng qua Lâm Lâm có nói bốn chữ "Gửi cho bố mẹ" khiến cô có chút đau đầu, chuyện này không thể để cho Kỳ Tư Diễn biết, cô sợ đối phương sẽ nhúng tay.

Trước khi tan trường chính cô đã điền xong đơn tình nguyện gửi cho Lâm Lâm, nhăn mặt, ánh mắt như nai con ra vẻ sợ hãi nói: "Cô Lâm."

"Sao thể?" Lâm Lâm quan tâm nói, nhắc tới cũng lạ từ sau khi cô đến nhà Kỳ Tư Diễn, Lâm Lâm liền ưu ái cô rất nhiều, còn thường xuyên lẩm bẩm phải đối xử với cô như là em gái.

Giang Ly trả lời: "Cô Lâm, tình huống nhà em như thế nào cô cũng rõ,: Cô chớp chớp cặp mắt xinh đẹp: "Em không có người thân cho nên tự mình điền vào đơn tình nguyện, trường có thể trực tiếp xin giúp em sao?"

"Được." Lâm Lâm trấn an vỗ vai cô một cái: "Không sao, cứ để đó cô xử lý giúp em." Giang Ly cảm kích gật đầu, lúc rời trường bước chân cũng nhẹ nhàng hơn, chẳng qua lúc nhìn thấy chiếc Maybach triệu đô trước cổng trong lòng chợt nảy sinh khó chịu.

Buổi sáng cô nói cô không muốn Rolls Royce kết quả Kỳ Tư Diễn đổi chiếc mắc tiền hơn.

Vừa lên xe Kỳ Tư Diễn lấy tai nghe bluetooth xuống không nhìn thẳng mà lại nhìn cô nhẹ giọng hỏi: "Muốn đi Anh sao?"

???

Trong lòng Giang Ly báo động là Lâm Lâm nói chuyện này với Kỳ Tư Diễn?

"Hôm nay sao chú lại rảnh đến đón tôi?" Cô quyết định né tránh đề tài này qua một bên, không ngờ ánh mắt lạnh lùng của Kỳ Tư Diễn quét qua người cô:

"Tôi đang hỏi em."

"Có chuyện đó sao." Cô giả vờ không hiểu, Kỳ Tư Diễn đưa cô xem bản ghi cuộc gọi.

"Mười phút trước giáo viên của em gọi điện cho tôi."

Anh đột ngột lại gần, đôi mắt trong veo nhìn lên xuống ở ngực cô, giọng nói đột nhiên trở nên ái muội: "Cô ấy muốn mời tôi đến nói chuyện tốt nghiệp của em."

"Ly Ly biết đây có ý gì không?"

Đây đâu phải chuyện của tôi.

Giang Ly cười lạnh, cô hiểu rõ tâm tư của cô ấy, cô ấy vốn đẹp lại chưa kết hôn tất nhiên sẽ muốn trèo lên cành cây cao Kỳ Tư Diễn, cô cũng suýt quên mất chú của mình rất được nhiều người phụ nữ săn đón, chỉ cần anh muốn thì cũng không người này thì cũng có người khác.

"Tôi không có." Cô lắc đầu: "Chẳng qua tôi chỉ thấy ở trong tạp chí của trường với lại có nghe cô Lâm nói à." Kỳ Tư Diễn hừ nhẹ thấp giọng nói khiến nội tâm cô ngứa ngáy: "Nếu nói như vậy là cô ấy đang gạt tôi sao?"

Hô hấp Giang Ly chậm lại rúc về phía sau, khuôn mặt tuấn mỹ phóng to trong mắt cô khiến cô vô thức né tránh: "Ừm, không hiểu sao cô Lâm lại nói như vậy."

"Được." Kỳ Tư Diễn vờ tin cô lười biếng hỏi một câu: "Vậy em có trường muốn học không?"

"Đại học Thanh Hà." Giang Ly nói đúng ý anh: "Ly Ly sẽ không chạy loạn."

"Ồ..." Kỳ Tư Diễn nhắm mắt lại, mặc dù là thấu buồn cười nhưng lại cố ý nghiêm túc nói: "Em chắc chưa?" Thấy Giang Ly gật đầu anh cố nén nhịn cười trầm giọng nói: "Vậy tôi viết cho em."

Xong đời.

Giang Ly kinh ngạc nhìn anh nhận ra mình bị lừa.

"Cái đó, chú." Cô ngẩng mặt lên cười gượng: "Không cần gấp đâu, có thể tôi sẽ suy nghĩ lại một chút." Kỳ Tư Diễn lấy một xấp hợp đồng trong túi công văn ra tùy ý lật vài tờ: "Thật ra muốn đi Anh cũng không thành vấn đề." Giang Ly nghe anh úp úp mở mở: "Vừa lúc chi nhánh bên Anh cũng sắp xây xong tôi cũng có thể đến đó làm việc."