Kỳ Minh là bác sĩ chỉnh hình hàng đầu ở thành phố Long Thành, cô còn nhớ lúc nhỏ trong thư phòng của cha cô được treo đầy cờ thưởng linh tinh như "Chữa bệnh cứu người", "Thần y tái thế".
Bề ngoài Kỳ Minh là một người ôn hòa, thái độ đối nhân xử thế nho nhã lễ độ cộng thêm bộ dáng thanh tú, thành tích nổi trội, từ nhỏ đến lớn vận đào hoa luôn có nhiều người theo đuổi, những điều này đều là mẹ của Giang Hiểu Đường kể lại cho cô nghe.
Giang Hiểu Đường gặp Kỳ Minh ở đại học, một người học luật một người học y, sau khi tốt nghiệp hai người không phụ mong đợi của mọi người, đều trở thành nhân tài kiệt xuất trong từng lĩnh vực của mình.
Trong mắt người ngoài hai người chính là thần tiên quyến lữ được ông trời tác hợp. Kỳ Minh lập gia đình sớm, người ngoài đồn ông ấy đối xử ôn nhu với vợ, coi vợ như sinh mệnh của mình. Mới đầu Giang Ly cũng nghĩ vậy, trong mắt người ngoài gia đình cô rất hạnh phúc. Cho đến năm ấy cô tốt nghiệp tiểu học thấy cha mình đang quấn quýt với một người phụ nữ khác dưới nước trong bể bơi, đôi mắt bà ta mênh mông như sóng nước mùa thu.
Sau đó Kỳ Minh giải thích với cô đối phương là bệnh nhân của ông, hồi nãy là ông đang chữa cho bà ta.
Lúc đó cô còn nhỏ, mặc dù vẫn bán tín bán nghi nhưng nghĩ đến cha cô luôn yêu chiều mẹ cô nên lựa chọn tin tưởng ông ta. Nửa năm trước, Giang Hiểu Đường nhận được thiệp cưới, kỳ lạ bên cạnh Kỳ Minh lại có một cái tên xa lạ: Đường Uyển.
Trực giác nhạy bén của bà lần theo manh mối tìm ra bằng chứng cho thấy người đàn ông bà yêu vốn đã thuộc về người khác từ năm năm trước, điều làm trái tim bà lạnh đi chính là tất cả bạn bè của Kỳ Minh đều biết chuyện này nhưng không ai nhắc tới với bà, bọn họ ngầm hiểu che giấu.
Giang Hiểu Đường chưa từng nghĩ người đàn ông này bình thường hiểu chuyện dịu dàng ôn nhu chăm sóc như vậy đều là giả vờ. Ông ấy vất vả giả vờ trong năm năm lại có thể quay đầu nói yêu người phụ nữ khác, năm năm qua ông ấy là một người chồng, người cha tốt trong mắt mọi người nhưng lại có thể thay đổi.
Có quan hệ với người phụ nữ khác đến khi bị phát hiện.
Tất cả đều là chính miệng Kỳ Minh thú nhận. Chính đêm ông ấy thú nhận mọi chuyện, ông còn quỳ xuống cầu xin bà buông tha cho Đường Uyển, mọi chuyện đều để ông chịu.
Tất cả trừng phạt.
Chính vì Đường Uyển đã mang thai.
Thật nực cười đúng không, trái tim Giang Hiểu Đường như bị bóp nát. Người phụ nữ này từng là ánh trăng sáng mà ông hằng mong ước, cho dù Giang Hiểu Đường có tốt đến đâu đi chăng nữa, chỉ cần Đường Uyển xuất hiện, mọi chuyện đều trở lại vị trí ban đầu.
Đêm đó Giang Ly đứng ngoài cửa nghe tiếng cãi vã từ khe cửa, tiếng khóc xé lòng của mẹ, tiếng thở dài bất lực của cha cô. Ông luôn miệng nói sẽ chăm sóc bà cả đời nhưng bây giờ lại thành sợ tổn thương người phụ nữ kia.
Điều mà Giang Hiểu Đường không thể chấp nhận được là tất cả những gì bà tin tưởng trước giờ chỉ là giả dối. Bạn bè xung quanh Kỳ Minh đều chúc phúc cho tình yêu của hai người đều như bọt biển vừa chạm vào liền vỡ tan.
Trước đây bà luôn cách một lớp thủy tinh nhìn ra thế giới bên ngoài, chính vì vậy cho nên ngay cả khi sự thật đẫm máu bày rõ trước mắt bà, bà liền phát điên ngay đêm đó, thậm chí còn không có cơ hội đứng lên dùng thân phận luật sư của chính mình đấu tranh cho quyền lợi của mình.
Một tháng sau Giang Hiểu Đường được chẩn đoán mắc chứng trầm cảm nghiêm trọng, được đưa vào bệnh viện tâm thần tiếp nhận trị liệu.
Giang Ly nhìn vẻ mặt lo lắng của Kỳ Minh trở về từ bệnh viện chỉ cảm thấy nực cười. Cô cảm thấy chính Kỳ Minh và người phụ nữ kia cấu kết với nhau đẩy mẹ cô xuống địa ngục. Hàng đêm cô đều tỉnh dậy từ ác mộng đó, trong đầu đều là vẻ mặt tươi cười đắc ý của Đường Uyển kia.
Bọn họ chắc là hy vọng Giang Hiểu Đường chết đi, như vậy bọn họ mới có thể giẫm lên thi thể của bà tiến vào lễ đường, đường đường chính chính uống chén rượu giao bôi mới náo nhiệt.
Cũng may là ông trời có mắt. Hai tháng trước, Kỳ Minh dẫn Đường Uyển đi xem nhà mới, hệ thống dây điện trong nhà hư hỏng chưa sửa chữa, trong phút chốc vùi sinh mệnh bà trong biển lửa, còn có cả đứa con chưa chào đời của Đường Uyển.
Lúc cảnh sát theo nhiệm vụ đến học viện múa của Giang Ly nói cho cô tai nạn của cha cô, lúc đó khóe miệng Giang Ly cong lên đáng sợ.
Chỉ bảy ngày sau cái chết của cha cô, Giang Hiểu Đường tự tử trong bệnh viện tâm thần. Bà ấy đã trộm Kali Xyanua trong phòng thuốc và chết ngay tại chỗ. Tất nhiên người ngoài đều cho rằng bọn họ tình thâm. Hôm đó trời mưa, Giang Ly mặc một chiếc váy dài màu đen đứng trước quan tài Kỳ Minh cười khúc khích.
Những người khác đau lòng ôm lấy cô, sợ Giang Ly không thể tiếp nhận mọi chuyện trong thời gian ngắn mà sinh ra điên loạn. Cô đã chuẩn bị sẵn một bài phát biểu để lột trần bộ mặt đạo đức giả của Kỳ Minh cho đến khi Kỳ Tư Diễn đột nhiên xuất hiện giữ cô lại.
Lúc nhỏ cô cũng biết sự tồn tại của người chú này, chỉ là Kỳ Minh luôn giấu giếm anh nên không lui tới cũng ít khi đề cập đến.
Chỉ nói là tính cách của anh có chút lập dị.
Mẹ của Kỳ Tư Diễn là tình nhân của cha Kỳ Minh, từ nhỏ anh lớn lên ở Mỹ, lúc Kỳ Minh nhắc tới việc cha mình có người phụ nữ bên ngoài...giống như rất phẫn hận.
Kết quả rồi cũng tới lượt ông ta, thật ra Kỳ Minh cũng chỉ là thừa kế, tiếp tục có người bên ngoài…. Sau tang lễ Giang Li sửa lại tên theo họ của mẹ. Cô vốn cũng không có ấn tượng tốt với Kì Tư Diễn, một người đàn ông tính cách lạnh lùng quái gở vừa gặp đã khiến người khác rét run, sau lưng không biết che giấu bao nhiêu chuyện dơ bẩn.
Cô không hiểu vì sao Kì Tư Diễn vì cái gì mà lại nhận nuôi một cháu gái chưa từng gặp mặt.
Cô chỉ biết là đàn ông nhà họ Kỳ không một ai tốt.
Xin lỗi vì cô từng thấy nhiều tên trong những tiểu thuyết khiến con gái rơi nước mắt.