Sau khi uống trà chiều xong, Lâm Uyển và Huyên Huyên về phòng, hai người nằm ở trên giường nói chuyện phiếm.
“Lúc nãy cậu nháy mắt với mình, chắc buổi tối còn có kế hoạch khác đúng không.”
Lâm Uyển đột nhiên nhớ ra.
“Haha, bí mật, đến tối cậu sẽ biết.”
Huyên Huyên nở ra một nụ cười xấu xa.
“Cậu chỉ cần nằm xuống mà hưởng thụ thôi, đảm bảo cậu hài lòng.”
Nói xong còn mơ hồ xoa xoa nơi tư mật của Lâm Uyển một cái. Lâm Uyển đột nhiên cảm thấy có chút hỗn loạn, bất quá có hỏi thế nào, Huyên Huyên cũng không nói cái gì cả.
Hai người trò chuyện một lúc sau đó ngủ thϊếp đi, chớp mắt đã đến đêm.
“Ồ, cũng gần mười giờ rồi, Lâm mỹ nhân, mình đã gọi đồ ăn bên ngoài và đặt ở quầy lễ tân của khách sạn, làm phiền cậu xuống lấy giúp mình.”
Trong bóng tối mờ mịt, Lâm Uyển nghe thấy giọng nói của Huyên Huyên ở bên cạnh mình, sau đó cô cảm giác được ngón chân của cô ấy trượt hết vào giữa hai đùi cô, còn ở nơi tư mật kia cà cà mấy lần, lực lúc mạnh lúc nhẹ, Lâm Uyển vô thức rêи ɾỉ bước xuống giường.
“Ừ, biết rồi biết rồi.”
Lâm Uyển tập tễnh đứng thẳng người lên, bởi vì có Huyên Huyên ở trong phòng nên cô cũng lười cầm thẻ phòng theo, đi thẳng xuống lầu lấy cơm.
“Đinh đong.”
Lâm Uyển cầm theo đồ đặt bên ngoài rồi dùng một tay bấm chuông cửa. Điều cô không ngờ đến người ra mở cửa không phải là Huyên Huyên, mà là một người đàn ông mặc áo choàng tắm.
“Tốc độ rất nhanh, vừa đặt đã tới.”
Người đàn ông vừa nói vừa mở cửa.
Đặt hàng? Đặt hàng gì? Lâm Uyển còn chưa kịp nghĩ thêm gì thì cô đã bị người đàn ông thu hút.
Đó là một người có gương mặt nam tính, không giống với tiểu thịt tươi phổ biến bây giờ, gương mặt của nam nhân này rất có góc cạnh, có một chút râu, ngũ quan trên gương mặt không mấy sắc nét nhưng lại cho người ta cảm giác rất mạnh mẽ.
Người đàn ông cao hơn Lâm Uyển một cái đầu, cô phải ngửa đầu lên thì mới có thể thấy rõ dáng vẻ của người đàn ông này. Thật là đẹp trai, Lâm Uyên vô thức kẹp chặt đùi, đây đúng kiểu mà cô thích, lúc này cô có chút kích động, chẳng lẽ đây chính là điều bất ngờ mà Huyên Huyên chuẩn bị cho cô?
Lâm Uyển nhìn dọc theo cơ thể người đàn ông, áo choàng tắm mở để lộ cơ bụng rất cân đối, màu da cũng là màu lúa mì mà Lâm Uyển yêu thích, hơi thở của Lâm Uyển bất giác dồn dập. Người đàn ông này, người đàn ông này không mặc qυầи ɭóŧ!
Côn ŧᏂịŧ cường tráng trực tiếp lộ ra ngoài, chưa cứng mà đã lớn hơn lúc chồng cũ của cô bắt đầu vào chuyện, Lâm Uyển không khỏi ngây dại ra nhìn.
“Cô còn muốn nhìn tới khi nào, còn không mau vào, chết tiệt.”
Nhìn bộ dạng thiếu tao của Lâm Uyển, người đàn ông cảm thấy bụng dưới nóng bừng, côn ŧᏂịŧ đầy gân xanh lại lớn thêm một vòng, còn hướng về Lâm Uyển giật giật một chút. Gái bây giờ cũng thật kính nghiệp, còn mang đồ ăn tới, hơn nữa còn nhìn thẳng vào mắt khách hàng giống như chưa từng thấy đàn ông vậy.