Giúp Em Trai Cai Sữa

Chương 8: Lo sợ của Dịch Chân

"Tiểu Dục..."

Cổ họng cô căng thẳng, ý thức được sự tình đã là tình huống xấu nhất cô dự đoán, Dịch Dục cũng không cho rằng mình có cái gì không thích hợp, hơn nữa rất bài xích khi cô nhắc tới loại đề tài này.

Cô ấy vừa quá bốc đồng.

"Ta chỉ là quá mệt mỏi."

Hắn bị Dịch Chân lôi kéo ngồi dậy liền thuận thế ôm thân thể nhỏ nhắn thơm ngon của tỷ tỷ vào trong ngực, mặt vùi vào cổ nàng làm nũng, " Chúng ta đã hẹn khi tỷ trở về thì sẽ để cho ta bú sữa, tỷ, coi như việc này vẫn còn tính sao? "

Dịch Chân gật đầu lung tung, đã sớm đem những suy nghĩ về cố kỵ lσạи ɭυâи vào ban ngày ném sang một bên. Khi Dịch Dục khẽ nhíu mày thì nàng liền lập tức chủ động cởϊ qυầи áo.

Dịch Dục đem áo len cùng áo mỏng cởi ra để lộ ra bộ ngực to được áo ngực màu hồng bao bọc.

Áo ngực được cởi ra khiến hai đôi vυ' lớn nhảy bật ra.

Dưới ánh đèn chiếu rọi ánh sáng dịu dàng, đôi vυ' của Dịch Chân phảng phất như đồ sứ bạch ngọc thượng hạng, vầng vυ' nho nhỏ, lộ ra màu hồng phấn, núʍ ѵú bị cảm giác lạnh kí©ɧ ŧɧí©ɧ nên chậm rãi đứng thẳng.

Vậy nên khi đầu ngón tay thiếu niên chạm qua liền có thể lập tức cảm nhận được sự run rẩy mẫn cảm của nàng.

"A..."

Dịch Dục hai tay cầm bộ ngực sữa của tỷ tỷ, tỏ vẻ yêu thích không buông, thịt trắng mềm mại tràn ngập lòng bàn tay, mỗi một lần xoa bóp đều sẽ từ kẽ ngón tay tràn ra.

Tất cả tạo nên hình ảnh da^ʍ mỹ đến cực điểm.

Ánh mắt thiếu niên như mang theo nhiệt độ, Dịch Chân cúi đầu nhìn hắn trong chốc lát liền xấu hổ dời tầm mắt.

Dịch Chân hơi ưỡn ngực, một đôi vυ' bị xoa đến trướng và nóng lên, hô hấp cũng dần dần mất trật tự, cô hoàn toàn không dám quay đầu, trong bóng tối luôn có loại ý niệm trong đầu, nếu tận mắt nhìn thấy hình ảnh em trai chơi đùa với ngực của cô, cô sẽ chịu không nổi.

Về phần cái này chịu không nổi sẽ như thế nào, nàng cũng nói không rõ ràng.

"Tỷ, ngực của tỷ thật lớn."

Dịch Dục vùi mặt vào trong rãnh ngực sâu hun hút, hơi thở ấm áp lướt qua những nơi mẫn cảm, rất nhanh trên bầu ngực trắng nõn liền hiện lên một tầng hồng phấn.

Thiếu niên vùi mặt vào ngực nàng, hắn hít sâu một hơi, ngẩng đầu nhìn nàng cười, "Còn có mùi sữa."

Dịch Chân xấu hổ đến lợi hại, lông mi cô run rẩy, nhỏ giọng nói: "Đừng nói chuyện. "

“Ồ." Dịch Dục nhu thuận đáp một tiếng.

Sau đó hắn há miệng ngậm núʍ ѵú đang cứng rắn vào miệng.

"Ừm... ừm a..."

Cả người của Dịch Chân run lên, cô không khống chế được phát ra những tiếng thở dốc ngọt ngào.

Dịch Chân giật mình che miệng lại, không thể tin được thanh âm mềm mại như vậy là do mình phát ra.

Đôi mắt tròn của nàng trợn to, giống như một con nai con kinh hãi.

Dịch Dục phun ra đầṳ ѵú ướt sũng, giống như an ủi nên nhỏ giọng nói vói cô: "Chị, có phải chị cảm thấy rất thoải mái không? "

"Tiểu Dục..." Dịch Chân khó xử không thôi, "Em đang nói bậy cái gì..."

Đệ đệ chỉ là muốn dựa vào việc liếʍ ngực của nàng để giảm bớt dị trạng, tuy rằng cử chỉ có chút vượt qua giới hạn, nhưng bọn họ đều hiểu được, đây là chuyện không thể đứng đắn hơn.

Nhưng nàng lại mẫn cảm đến cực điểm, bị thiếu niên bao lấy núʍ ѵú liếʍ mυ'ŧ vài cái khiến cả người nàng tựa như bị dòng điện xẹt qua, kí©ɧ ŧɧí©ɧ nàng kêu thành những tiếng dâʍ đãиɠ như vậy.

Nàng xấu hổ đến không có mặt mũi gặp người, chỉ sợ Dịch Dục sẽ chê cười nàng, vội vàng che mặt, giống như muốn khóc.