Hôm nay con cháu Quý gia có dịp xum hợp với nhau, vợ chồng Quý Nhã đưa hai đứa con về Quý gia, cả gia đình bày tiệc nướng ngoài trời vừa ăn uống vừa trò chuyện vui vẻ
Quý Dư Niên ngồi trên ghế không có việc làm mà giám sát Kiều Niệm đang chơi với Lục Ngân
Hai đứa bé đang chơi đồ hàng, bạn nấu cơm mình chiên trứng, chơi như đồ thiệt vậy
Thịt nướng đã chín, trưởng bối gọi cả hai đến ăn, Quý Dư Niên lập tức từ trên ghế đứng dậy đi đến bế Kiều Niệm lên
" đi ăn thôi "
Nói rồi hắn ôm Kiều Niệm lại bàn, hắn ngồi xuống ôm cô bé đặt trên đùi, chọn cho cô một tiếng thịt nhỏ thổi cho hết nóng mới đút cho Kiều Niệm ăn
" ngon không "
Hai má Kiều Niệm phồng to lên, hàm răng nhỏ bé nhai nhai miếng thịt trong miệng, trả lời không rõ ràng
" Ng...on ạ "
Lục Đình nhìn thấy như vậy thì bĩu môi, cậu cũng gắp cho Lục Ngân một miếng thịt
Quý Dư Niên cúi đầu không ghét bỏ hôn lên cái miệng bóng dầu của Kiều Niệm , vừa ngẩng đầu đã nghe thấy tiếng xì chê bai của mọi người trong nhà
Nhưng hắn không thấy ngại, hôn vợ của mình thì có gì ngại đâu chứ
---------
Sau bữa tối cả nhà cùng ngồi nói chuyện ăn trái cây, Lục Ngân từ trong túi lấy ra một tấm thiệp đưa cho Kiều Niệm
" tiểu Niệm ơi đây là thiệp mời sinh nhật của Vĩnh An ,bạn ấy bảo chị đưa cho em "
Tấm thiệp màu xanh nước biển rất dễ thương, là bạn nam trong lớp thường xuyên chơi cùng với bọn họ
Kiều Niệm chưa kịp cầm lấy thì tấm thiệp đã bị một bàn tay khác cướp mất
Là Quý Dư Niên
" Ngân Ngân ra đây nói chuyện với anh một chút "
Kiều Niệm còn nhỏ nên bé cho rằng một tấm thiệp sẽ không gây nên sóng gió gì ,chỉ nghĩ là Quý Dư Niện có chuyện muốn nói với Lục Ngân mà thôi
" tấm thiệp này là sao "
Quý Dư Niên mở tấm thiệp trong tay ra vừa xem vừa hỏi Lục Ngân
" của một bạn trong lớp nhờ em gửi cho tiểu Niệm ạ "
" thằng bé này có quan hệ gì với tụi em. "
Quý Dư Niên đã biết chủ Nhân của tấm thiệp là con trai
" bạn học ạ "
" Niệm Niệm có chơi chung với thằng nhóc này không "
" có ạ, chúng em thường xuyên chơi chung với nhau ạ, còn có rất nhiều bạn khác nữa "
Lục Ngân không biết hôm nay chính tay mình đã đẩy Kiều Niệm vào hố lửa
Quý Dư Niên cả người chìm trong bóng đêm, hai mắt bị mây đen bao phủ không nhìn rõ màu sắc, tấm thiệp trong tay hắn đã bị nhào nhĩ không ra hình dáng
Hắn nhấc chân đi vào nhà, hơi thở dồn dập nắm lấy cổ áo của Kiều Niệm kéo lên
Cả nhà bất ngờ không hiểu tại sao Quý Dư Niên lại nổi điên ,ngay cả Kiều Niệm cũng chưa hiểu chuyện gì
Hắn không nói lời nào lôi Kiều Niệm đi lên cầu thang, giận dữ hét với mọi người bên dưới
" đừng ai làm phiền con "
Dứt lời đóng cửa Rầm một tiếng