Một buổi sáng tinh mơ lại đến, theo đúng lời hẹn hôm nay nó sẽ dẫn cô đi shopping.
Hôm nay nó dậy thật sớm để chuẩn bị cho mình một ngoại hình hoàn hảo nhất khi đứng trước cô. Nhưng ý nghĩ đó đã bị dập tắt khi nó nhìn vô tủ đồ của mình. Khuôn mặt đang hớn hở bỗng chốc biến thành bánh bao chiều, xung quanh toả ra một màu đen thất vọng.
Cô vừa thức dậy đang định đi kiếm nó thì thấy nó ủ rủ đứng trước cửa, mặt ịn vào cánh của tủ trông rất buồn cười.
Cô cười mỉm tiến lại gần nó, khó hiểu nhìn nó đang ủ rủ mà cất tiếng hỏi thăm
-Cô: Này, sao em lại đứng đây ủ rủ thế này? Không phải là em nói đi chuẩn bị để dẫn tôi đi shopping sao?
-Nó: Ahiuhiu. Em muốn mặc đẹp để đi với cô, cô sẽ không phải mất mặt a~~~
Cô nhìn vào tủ đồ đáng thương của nó và biểu cảm đáng yêu của nó mà bật cười. "Đứa trẻ này đúng là ngày càng đáng yêu nha."
-Cô: Em mặc như mọi ngày là được rồi, tôi không chê em quê mùa đâu
-Nó: Đó cô mới chê em quê mùa đó. Ahiuhiu
-Cô: Được rồi đừng ủ rủ nữa. Em mặc cái này tạm đi
Cô chỉ vào chiếc áo sơmi trắng và chiếc quần âu hiếm hoi trong tủ đồ của nó.
-Nó: Hưmmm. Em mặc tạm vậy
Nó vẫn giữ khuôn mặt ủ rủ ấy mà bắt đầu thay đồ. Cô thấy nó có hành động biếи ŧɦái thì nhanh chóng la lên.
-Cô: NÈ.... em tính làm gì vậy hả?
Nó vẫn giữ khuôn mặt ngây thơ vô số tội, tay vẫn còn giữ chiếc áo thun định cởi ra mà trả lời cô
-Nó: Em thay đồ
-Cô: Em định thay ở đây luôn hay sao? Tôi còn ở đây đó
Vẫn khuôn mặt ngây thơ đó nó lại đáp lời cô
-Nó: Thì em với cô cũng như nhau mà
Cô nghe câu trả lời của nó thì cạn lời. Thôi thì cô đành phải trốn ra ngoài nếu không muốn thấy cảnh tượng sữ làm mình đau mắt.
-Cô: Em cái đồ ngốc. Sao có thể như nhau chứ. Tôi đi xuống dưới trước đây. Em lẹ lẹ lên đó
Nó vẫn giương đôi mắt khó hiểu mà nhìn cô bước đi. Trong đầu vẫn chưa load được khác nhau chỗ nào chứ. (Người ta màu mỡ như vậy còn mình lõm vô thế kia mà kêu không khác ==)
Nó thay đồ xong bước xuống lầu thì làm cho cô đứng hình mất 5s. Nhìn nó mà cô bỗng chốc có suy nghĩ: "Biết vậy hồi nãy không ngăn em ấy lại". Nhưng suy nghĩ ấy đã bị cô gạt vào danh sách biếи ŧɦái mà nhanh chóng lờ nó đi.
Nó nhanh chóng bước xuống đứng trước mặt cô, thấy cô ngơ ngác nhìn mình thì tranh thủ mà áp sát tấn công.
-Nó: Có phải cô bị em mê hoặc rồi không?
Câu nói của nó giúp cô nhanh chóng định thần lại mà đỏ mặt đẩy nó ra.
-Cô: Em...em nói bậy gì đó. Tôi nào có chứ
Cô nhanh chóng quay mặt đi bước ra phía chiếc BMW đang đậu ngoài sân. Trong đầu cô không ngừng xấu hổ, la hét.
"Đúng là khuôn mặt yêu nghiệt mà. Mình vậy mà lại mất hồn trước em ấy, thật xấu hổ quá đi." Lượt bỏ một ngàn câu cảm thán.
Nó thấy cô bước đi thì cũng nhanh chân đuổi theo.
—————
Tại cửa lớn trung tâm thương mại Trái Bơ Xinh.
-Nó: Cô vô kia đứng đợi em đi, em đỗ xe rồi vô liền
-Cô: Tôi đứng trước cổng đợi em nha
-Nó: Cô vô bên trong luôn đi, ngoài đây nóng cô sẽ bị cảm nắng đó. Ngoan nghe lời
"Cô đứng ngoài cửa để thiên hạ dòm ngó hay gì. Cô là của em không ai được nhìn hết"
-Cô: Ừ. Vậy cô vô trước nha
Cô vô thức nghe theo lời nó. Không hiểu sao dạo gần đây cô rất ỷ lại vào nó. Luôn làm theo lời nó như theo quáng tính vậy.
Cô vừa bước xuống xe thì đám đông lại xôn xao bàn tán. Hôm nay cô theo phong cách tiểu thư nhẹ nhàng thuần khiết với chiếc đầm trắng dài tới chân. Chiếc đầm được thiết kế sẻ táo bạo ở phần chân giúp cô khoe đôi chân dài quyến rũ trong mỗi bước đi. Cộng thêm đôi cao gót trắng và chiếc túi xách hàng hiệu càng tôn lên vẻ đẹp của cô.
Đã có nhiều chàng trai định tiến lên xin inf nhưng đều bị cái nhìn lạnh lùng xa cách của cô làm chùng bước.
—————
Sau một hồi vật lộn với chiếc xe thì cuối cùng nó đã tìm được chỗ đậu. Vừa bước vô thì các nhân vật quần chúng của chúng ta lại có dịp thể hiện. Nhưng lần này sự náo nhiệt lại không thuộc về phái nam mà là sự tiến lên bất chấp của các cô gái. Làm cho nó suýt chút nữa là bị chìm trong đó. Không như cô được mọi người săn đón mỗi ngày, nó còn chưa quen tiếp xúc với xã hội nên chẳng biết phải làm sao.
-Quần chúng A: Anh gì ơi. Cho em xin fb được không?
-Quần chúng B: Nhà em giàu, nhà em giàu, nhà em giàu
-Quần chúng C: Giàu thì ngon hả. Em có trái tim chân thành nè anh ơi
Cô thấy nó bị một đám con gái bao vây vậy thì không hài lòng chút nào.
"Đúng là trăng hoa mà"
Cô nhanh chóng tiến tới mà lôi nó ra khỏi đó. Nó như được cứu sống mà nhìn cô bằng ánh mắt cảm kích.
"Sao mình cảm thấy bầu không khí bỗng chốc ớn lạnh ghê"
-Nó: Cô ơi. Cô ơi. Cô iu ơi
-Cô: Hừ.
Cô bỏ tay nó ra không thèm để ý tới nó làm cho nó hấp tấp mà đuổi theo bước chân của cô
-Nó: Cô giận hả?
-Cô: Không
-Nó: Rõ ràng là cô đang không vui mà
Nó đưa ánh mắt cún con, tay thì lay lay vạt áo của cô làm cho cô bớt giận đi phần nào.
-Cô: Đồ lăng nhăng
-Nó: Ể? Em có làm gì đâu. Mấy cô gái đó em đâu có biết đâu. Cô đừng giận mà
Mặc cho sự năng nỉ của nó cô vẫn dùng dằng bỏ đi. Nó thấy tình hình không ổn thì cũng nhanh chóng đuổi theo nhằm ý đồ nắm lấy tay cô nhưng đã bị cô năm lần bảy lượt hất ra.
-Nó: Ahiuhiu. Cô đừng giận em mà T.T
Cô không quan tâm nó mà bước vào một thương hiệu thời trang nổi tiếng gần đó.
-Nhân viên: Xin chào quý khách ạ. Hôm nay chúng tôi có sản phẩm mùa mới thiết kế riêng cho cặp đôi, hai vị có muốn xem qua không ạ?
-Cô: Không
-Nó: Có
-Nó: Sao vậy cô? Mình mặc đồ đôi đi mà
Nó lại tiếp tục sử dụng chiêu cún con làm nũng nhưng người nào đó đang giận dỗi nên chả thèm lung lay.
-Cô: Ai thèm mặc đồ đôi với em chứ
-Nó: Em không biết đâu mặc đồ đôi, đồ đôi cơ
Nó bắt đầu chuyển sang phương thức ăn vạ. Vì mọi người trong cửa hàng đều đưa ánh mắt qua phía hai người, có người còn cười trộm vì sự đáng yêu của nó nên cô đành chấp nhận để hai người không còn là tâm điểm của sự chú ý nữa.
-Cô: Được rồi. Em thích cái nào thì lấy đi ==
-Nó: Yêu cô nhất
Nó tranh thủ hôn lên mặt cô rồi nhanh chóng lượn đi lựa đồ. Nụ hôn của nó làm cho cô đỏ mặt phải đứng hình mất một lúc mới định thần được.
"Đồ ngốc này"
Trong khi nó đang lựa đồ đôi thì cô đi xung quanh để chọn cho nó một vài bộ đồ. Nhớ lại cảnh nó đứng ủ rủ trước cánh cửa tủ làm cho cô bất giác mỉm cười.
————-
Mọi người cuối tuần vui vẻ nha. Iu mọi người ^^