Ông Xã Thú Tính

Chương 4: Cầu xin

Chương 4: Bị cắn núʍ ѵú đến khóc

Cô bị hôn đến mức đại não như sắp thiếu oxy đến nơi, lúc này rốt cuộc Hình Dực mới buông ra, sau khi miệng rời khỏi cánh môi cô, trực tiếp vùi đầu ở trước ngực cô, ngậm lấy đầṳ ѵú bị xoa nắn đến hơi sưng đỏ của cô, không ngừng liếʍ mυ'ŧ.

Lực mυ'ŧ của khoang miệng anh quá lớn, mặc dù môi và đầu lưỡi đều mềm mại nhưng núʍ ѵú của cô cũng bị mυ'ŧ đến vừa trướng lại khó chịu.

“Hình ~ Hình Dực ~ Nhẹ ~ A ~~ Đau ~~ Cầu xin anh đấy.”

Giọng của Từ Uyển Uyển trở nên run run, bị sự thô bạo của Hình Dục làm cho không biết phải làm sao.

Mấy câu xin tha vừa mới nói ra khỏi miệng, đầṳ ѵú của cô đã bị hàm răng anh ta cắn một cái, cảm giác đau đớn truyền đến, cả người cô run rẩy.

“Hu hu… Đau… Ưm…” Từ Uyển Uyển đau đến phát khóc.

Vốn dĩ vành mắt đỏ ửng, trong nháy mắt, nước mắt tràn đầy, nước mắt dọc theo khóe mặt rào rào chảy xuống.

Nghe thấy tiếng khóc mềm mại của người phụ nữ, người đàn ông dừng một chút, sau khi nhả ra thì ngước mắt nhìn thoáng qua người phụ nữ khóc đến hoa lê đái vũ một cái.

Dáng vẻ cô tinh xảo thanh tú, một đôi mắt hạnh thủy linh tràn đầy sức sống, lúc này dáng vẻ nước mắt rưng rưng thật đúng là khiến người ta thương tiếc, tim người đàn ông giống như bị thứ gì đó đánh trúng, trong nháy mắt trở nên mềm lòng hơn không ít.

Người đàn ông không nói gì, thế nhưng lúc một lần nữa ngậm lấy núʍ ѵú đã sưng đỏ của cô, động tác của anh cố tình nhẹ nhàng hơn nhiều, chậm rãi dùng đầu lưỡi mυ'ŧ liếʍ.

Đau đớn qua đi, mềm nhẹ liếʍ mυ'ŧ, đối với Từ Uyển Uyển mà nói, giống như đồng ruộng khô hạn lâu ngày được thoải mái, bàn tay to của Hình Dực ôm lấy phía sau lưng cô vuốt ve, một bàn tay khác của anh xoa nắn một bên ngực khác đang bị vắng vẻ.

Cô bị ông xã liếʍ mυ'ŧ đến cơ thể tê dại như bị điện giật, ngay cả khi những sợi tóc ngắn của anh đâm vào bầu ngực mềm mại của cô cũng mang đến một tư vị khác.

Giữa hai chân có một trận nhiệt lưu trào ra, Từ Uyển Uyển biết đó là dâʍ ŧᏂủy̠ của bản thân.

Nhưng hình như cô đến tháng! Vừa rồi mới bị anh dùng lưỡi kịch liệt âu yếm, đại não cô trống rỗng, thế mà quên mất chuyện này.

“Ưm… Ông xã…” Cánh tay tránh nõn của Từ Uyển Uyển khẽ hôm lấy cổ Hình Dực, kiều mị gọi.

“Ông xã… Hôm nay không được… Em đến tháng…”

Người đàn ông nghe thấy vậy, động tác cứng đờ.

Buông đầṳ ѵú của Từ Uyển Uyển ra, người đàn ông đứng dậy kéo ra qυầи ɭóŧ của cô, bên trong quả nhiên dán băng vệ sinh.