Quần quân đội phồng lên khiến Lâm Điềm Điềm cảm thấy rất ngứa ngáy, đột nhiên trở nên ngại ngùng, cô rõ ràng đã ăn thân trên người ta một lần, sao có thể túng khi đến phần mấu chốt nhất chứ, âm thầm phỉ nhổ chính mình, Lâm Điềm Điềm lấy dũng khí, vụng về cởi thắt lưng của người đàn ông.
Lần đầu tiên cô chạm vào thắt lưng nam nhân, cô luống cuống một lúc mới cởi được chiếc thắt lưng và kéo khóa để lộ chiếc qυầи ɭóŧ màu đen bên trong.
Lâm Điềm Điềm ngay lập tức thay thế mình vào nữ nhân vật chính trong thịt văn mà cô từng thấy trước đó, sự giãy dụa cuối cùng trong mắt cô đã không còn nữa, cô xuyên qua qυầи ɭóŧ xoa nắn nơi mềm mềm kia, cho dù đang mềm, nó vẫn là một khối rất lớn.
Cô há miệng cách qυầи ɭóŧ ngậm lấy một phần thịt mềm, cắn nhẹ nhưng cảm thấy vẫn chưa đủ nghiền, như gãi không đúng chỗ ngứa, cô kéo qυầи ɭóŧ đen xuống, kéo tới dưới túi trứng, vừa vặn mắc kẹt dưới túi trứng, siết trứng căng phồng lên. Con quái thú đang ngủ đông hoàn toàn lộ ra ngoài.
Quái thú khổng lồ ngủ say trong rừng rậm màu đen, thân hình màu đỏ hồng trông rất ngon.
Lâm Điềm Điềm xích lại gần ngửi ngửi, cũng không có mùi gì lạ, cô đưa tay ra lay côn ŧᏂịŧ ngon lành này hai cái, xích lại gần ngửi ngửi thì thấy nó giống như một chiếc xúc xích cường tráng, nhưng vì nó mềm, nhìn nó không có tính công kích.
Chơi một hồi đột nhiên nghĩ muốn thử, hơi thở Lâm Điềm Điềm phun lên gậy thịt, sau khi do dự mở ra môi đỏ ngậm lấy qυყ đầυ.
"Hừ ~"
Không tự chủ được khẽ hừ một tiếng, nước miếng chảy xuống từ qυყ đầυ thấm ướt gậy thịt, ngậm hai ngụm rồi phun ra, lại ngậm vào rồi dùng lưỡi liếʍ hình dáng qυყ đầυ, gai lưỡi quét viền qυყ đầυ, đảo qua lỗ nhỏ ở giữa, Lâm Điềm Điềm cảm thấy cô như đang ăn một cây kem hơi tanh.
Mùi tanh này không khó chịu, thậm chí còn khơi dậy du͙© vọиɠ trong người cô, một dòng dâʍ ɖị©ɧ bất giác chảy ra từ dưới thân.
Sau khi liếʍ một lúc, Lâm Điềm Điềm phát hiện côn ŧᏂịŧ trong miệng cô càng lúc càng lớn, cũng càng ngày càng cứng rắn, cuối cùng trở nên cứng chắc cứng rắn .
Côn ŧᏂịŧ cương cứng hoàn toàn hơi nhếch lên, đầu dươиɠ ѵậŧ bị liếʍ ướt nhẹp lấp lánh ánh nước, phần thân vẫn còn chút khô ráo, nhìn côn ŧᏂịŧ bị chính mình liếʍ cứng, Lâm Điềm Điềm cười sung sướиɠ, rất có cảm giác thành công a!
Khoang miệng ẩm ướt lại ngậm gậy thịt lần nữa, trượt xuống từng chút một rồi nuốt xuống cho đến khi đầu dươиɠ ѵậŧ lọt tới đáy lưỡi nhỏ mới dừng, lần đầu tiên ngậm sâu như thế. Cổ họng Lâm Điềm Điềm hơi khó chịu, mất tự nhiên nuốt xuống một chút, cổ họng thít chặt cùng chấn động kí©ɧ ŧɧí©ɧ côn ŧᏂịŧ run lên bần bật.
Lâm Điềm Điềm đã học các kỹ thuật trong thịt văn, bắt đầu phun ra nuốt vào, cô cẩn thận từng li từng tí thu răng của mình, lưỡi cô bị ép chặt bởi dươиɠ ѵậŧ khổng lồ, côn ŧᏂịŧ thô to chiếm cứ toàn bộ không gian khoang miệng, muốn đầu lưỡi động hơi có chút tốn sức.
Lâm Điềm Điềm khó khăn điều chỉnh, thử để đầu lưỡi liếʍ những đường gân thịt trên dươиɠ ѵậŧ, đầu lưỡi khéo léo lần theo những đường gân thịt nhô ra, cổ họng của cô thỉnh thoảng lại nuốt nước bọt, côn ŧᏂịŧ trong miệng tựa hồ cực sướиɠ, lại trướng lớn hơn một vòng.
"Hừ ~ ừm, ha, côn ŧᏂịŧ của chồng ngon quá, thật lớn, thật thô, Điềm Điềm sắp không chứa được ~"
Miệng có chút chua xót, Lâm Điềm Điềm phun côn ŧᏂịŧ ướt nhẹp ra, đổi thành tay nhỏ vuốt ve mỗi một tấc của côn ŧᏂịŧ, trong miệng không tự chủ được rêи ɾỉ, đôi mắt linh động như phủ một lớp sương mù, hai má ửng hồng, khóe miệng bị thao hơi hé mở. bắp chân của người đàn ông, mông vểnh trên chân nam nhân giãy dụa, ngân nga da^ʍ ngữ gì đó khiến người ta đỏ mặt tim đập.
"Chậc chậc, ăn thật ngon, chồng à Điềm Điềm thật khó chịu, tiểu huyệt ngứa quá a ~”
Lâm Điềm Điềm hoàn toàn chìm trong du͙© vọиɠ, đã sớm không biết mình đang nói cái gì, chỉ cảm thấy toàn thân ngứa ngáy, nhất là huyệt nhỏ phía dưới, giống như cái miệng nhỏ đói khát mở ra đóng lại, thỉnh thoảng chảy ra một dòng chất lỏng trong suốt.
Côn ŧᏂịŧ trong tay cô trở nên phi thường ngon miệng, Lâm Điềm Điềm nghiêng đầu hôn lên thân gậy, hôn lên phần gốc rồi ngậm một viên tinh hoàn vào miệng, vừa liếʍ vừa cắn lúc nặng lúc nhẹ.
"Ừ ~ hừ ~"
Ăn cả hai quả trứng một lần, cô mới quay lại với côn ŧᏂịŧ bị vắng vẻ trên mặt mà liếʍ theo vòng tròn từ dưới lên trên, khi lên đến đỉnh thì cô lại ngậm lấy qυყ đầυ to lớn, đầu lưỡi liếʍ láp lỗ nhỏ, tiếp đó đầu lưỡi duỗi vào lỗ nhỏ, một ra một vào dùng lưỡi thao lộng lỗ nhỏ đó.
Côn ŧᏂịŧ trong tay Lâm Điềm Điềm hơi hơi nhảy lên, Lâm Điềm Điềm chìm đắm toàn thân tản ra hương vị tìиɧ ɖu͙© nồng đậm, trong phòng ngủ không lớn nhiệt độ không khí nhiều lần lên cao, cả phòng thở gấp.