Môi của người đàn ông bị cô liếʍ ướt, Lâm Điềm Điềm rất chuyên tâm hôn, chỉ cần hôn một cái là cô không nhịn được, nhiệt độ trên người càng ngày càng cao.
Khó khăn rời khỏi đôi môi đã trở nên đỏ thắm, Lâm Điềm Điềm há miệng thở hổn hển, cặp mông vểnh cao của cô khó nhịn vặn vẹo uốn éo trên eo người đàn ông. Dâʍ ɖị©ɧ làm ướt chiếc qυầи ɭóŧ mỏng, vết bẩn thành mảng trên bộ quân phục thẳng tắp của người đàn ông.
Khẽ nâng thân trên lên, Lâm Điềm Điềm vuốt ve bộ quân phục của người đàn ông bằng bàn tay nhỏ trắng trẻo của cô, chớp chớp đôi mắt linh động, đưa tay phủ lên phần dưới ngực trái.
"Trời ạ, đẹp trai quá!"
Lâm Điềm Điềm là quân phục khống, cô đặc biệt thích nam nhân mặc quân phục, tràn đầy cảm giác cấm dục khiến người ta có loại xúc động muốn cởi quân phục cuống, nhìn khuôn mặt kiên nghị nghiêm túc nhiễm màu du͙© vọиɠ.
Đôi tay nhỏ bé linh hoạt cởi cúc quần áo của người đàn ông, khóe miệng Lâm Điềm Điềm giật giật, giống như cô gái dễ thương đang mở một món quà sinh nhật yêu thích.
Bộ quần áo ngoài cùng không được cài cúc, lộ ra chiếc áo sơ mi gọn gàng bên trong, Lâm Điềm Điềm không vội không chậm từ cổ bắt đầu cởi cúc thứ nhất, sau đó đến cúc thứ hai,thứ ba…
Cho đến khi toàn bộ phần ngực của người đàn ông lộ ra.
Làn da màu mật ong phảng phất hiện ra ánh sáng, tựa như một miếng socola mềm mịn, hương thơm nồng nàn, quyến rũ người thèm nhỏ dãi anh ta nếm thử.
Lâm Điềm Điềm mê muội vuốt ve bắp thịt người đàn ông, cơ ngực và cơ bụng không khoa trương nhưng đường nét rõ ràng, từng tấc da thịt, từng múi cơ đều cân xứng hoàn mỹ.
"Hừm ~ cảm xúc thật tuyệt ~"
Nhịn không được phát ra một tiếng thở gấp, Lâm Điềm Điềm thưởng thức một lúc rồi từ từ cúi người xuống hôn lên hầu kết gợi cảm của người đàn ông.
Đôi môi cô ngậm hút hầu kết nhô cao, rồi từ từ hôn xuống từng tấc từng tấc. Hai chấm đậu đỏ trên khuôn ngực màu mật ong thật hấp dẫn. Lâm Điềm Điềm nhẹ nhàng tiến lại gần như bị mê hoặc, rồi ngậm lấy một viên, một viên còn lại được đùa giỡn một cách khéo léo dưới các ngón tay.
Không ngừng ngậm mυ'ŧ, thỉnh thoảng dùng đầu lưỡi liếʍ lên hạt đậu cứng ngắc, từng miếng từng miếng, lúc nhẹ lúc nặng.
Chơi được một lúc lâu, cô mới buông hai núʍ ѵú đỏ thẫm trong miệng ra mà chuyển sang bên kia, há miệng ngậm lấy.
Mãi đến khi núʍ ѵú trong miệng cứng như hòn đá nhỏ, cô mới chịu nhả ra.
Thâm cốc bên dưới suối từ lâu đã chảy róc rách, qυầи ɭóŧ ướt nhẹp dán vào môi thịt, có chút khó chịu.
Lâm Điềm Điềm nâng mông nhỏ lên xê dịch ngồi xuống, ngồi trên đôi chân rắn chắc của người đàn ông.
Tay cô trượt xuống, chạm vào cơ bụng hình dáng rõ ràng.
"Đây là cơ bụng, đẹp quá!"
Lâm Điềm Điềm khẽ cười một tiếng, hai mắt cong cong, tâm tình mười phần vui vẻ.
Vài đoạn ngắn trong thịt văn hiện lên trong đầu, cô liếʍ liếʍ môi, cúi đầu thè đầu lưỡi miêu tả cơ bụng nam nhân.
Nơi đầu lưỡi lướt qua để lại một vệt nước, sau khi lượn quanh phần bụng, miệng Lâm Điềm Điềm hơi chua, cô rụt lại đầu lưỡi, nhìn vùng bụng ẩm ướt, luôn cảm thấy thiếu thứ gì đó, cô nghiêng đầu cô và suy nghĩ về điều đó, mắt cô sáng lên, cô đẩy quần của người đàn ông xuống, để lộ ra bụng dưới bằng phẳng, rồi cúi đầu cắn một cái bên dưới rốn của anh ta.
Nhìn dấu răng tươi mới trên bụng dưới người đàn ông, Lâm Điềm Điềm cười như mèo con trộm tanh.
Chiếc quần dài bị mắc kẹt ở háng anh ta, một vài sợi lông thô đen lộ ra trên mép quần quân nhân, hơi cong, giống như một sợi dây thép nho nhỏ, có chút cứng.
Lâm Điềm Điềm đưa tay ra nhẹ nhàng tóm lấy nhưng cô không kéo lên được, phần rễ thô đen bị nắm chặt vẫn liền với da.
Thật rắn chắc!
Lâm Điềm Điềm không cam tâm, cô lại lôi một sợi lông khác, dùng sức nhổ mạnh, cuối cùng rễ thô đen cùng với nang lông bị kéo ra khỏi da.
Trò đùa quái đản được như ý, cô mỉm cười và nghịch nắm lông xoăn trên tay.