Khởi Lam siết chặt hai chân, chỉ dựa vào ý chí nhịn xuống từng trận ngứa ngáy truyền đến từ trong tiểu huyệt, cô đợi ở đầu cầu thang một hồi lâu, mãi đến khi đám nam sinh ở phía dưới gần như đều tìm được đối tượng muốn thao rồi, lúc này cô mới dám đi xuống tầng. Vừa cất bước đã cảm thấy dưới váy mát lạnh, hóa ra cô chỉ nhìn thôi đã ướt rồi.
Cô cẩn thận đi về phía trước, trốn qua đàn em đang bị người ấn lên cầu thang thao mạnh, lại vòng qua đàn chị bị hai đàn em đánh từ hai phía trước sau, bên tai tràn ngập tiếng kêu da^ʍ tiếng này lớn hơn tiếng kia, chỉ cần không chú ý một chút là bị đám nam sinh đói khát sờ ngực.
Thế giới này một nửa thế kỷ trước đã bùng phát một đợt vi rút trên diện rộng, đó là một tai nạn toàn cầu. Khả năng thích ứng của vi rút rất mạnh, có thể truyền đi trong không khí và hành vi tìиɧ ɖu͙©, lại vì gần như không có tính chết người, dẫn đến số lượng nguồn lây nhiễm chỉ tăng chứ không giảm, không bao lâu sau, gần như toàn bộ nhân loại đã bị nhiễm vi rút này.
Mà loại vi rút này lại bị người ta gọi là vi rút dâʍ ɭσạи.
Tất cả những người bị nhiễm vi rút không thể thoát được đều trở thành nô ɭệ tìиɧ ɖu͙©, cho dù là nam nữ già trẻ, không quản quan hệ huyết thống cấm kỵ, không phân đồng giới dị giới, chỉ cần nhìn thấy người thuận mắt là có thể vui sướиɠ làm một trận, nhưng đây không phải là điều tồi tệ.
Tình huống tồi tệ nhất là mọi người đã đánh giá thấp năng lực truyền nhiễm của vi rút.
Thực tế chứng minh, trong năm đầu tiên vi rút bùng phát, không chỉ là con người, gần như là tất cả động vật có vυ' đều bị truyền nhiễm vi rút dâʍ ɭσạи.
Đầu đường cuối ngõ, đâu đâu cũng có thể thấy vật nuôi lúc nào cũng đang trong thời kỳ động dục, có thể giao phối bất cứ lúc nào, chúng không để ý đến chủng tộc, mèo đực lớn có thể thao chihuahua, chú chó nhỏ cũng có thể cưỡиɠ ɠiαи mèo con, thậm chí những con chó lớn có cơ thể cường tráng còn nhận được rất nhiều sự yêu thích của con người.
Đương nhiên, không phải là sự yêu thích với tư cách là một vật nuôi.
Sự cuồng hoan này dẫn đến vô số đứa trẻ không biết ba mình là ai, bởi vì nhà nhà đều như vậy, mọi người cũng không để ý nữa, trẻ sơ sinh ra đời trong gia đình nào thì là con của gia đình đó.
Trong thế giới ngay cả không khí cũng tràn ngập như này, mỗi một phút một giây đều có vô số chuyện ướŧ áŧ đang xảy ra, ranh giới người và động vật chưa bao giờ trở nên mơ hồ như vậy, đạo đức càng sắp biến mất hoàn toàn.
Còn có gì không thể được nữa?
Khởi Lam nhón chân xuyên qua đám người, mắt thấy sắp đi đến cửa rồi, đột nhiên bị người kéo qua ấn lên tường: "Đàn chị, từ khi ăn ngực của chị hai ngày trước, em vẫn luôn nhớ đến chị, mỗi ngày đều nhớ không ngủ được, cũng không có hứng thú gì với nữ sinh khác! Đàn chị, em muốn ăn ngực chị, em muốn thao huyệt non của chị!"
Trước mắt cô là nam sinh năm nhất, nhìn rất nhã nhặn thanh tú, tiếc rằng cô lại không nhớ cậu ta. Khởi Lam cúi đầu nhìn dươиɠ ѵậŧ lớn đâm lên bụng dưới của cô, cảm thấy tiểu tao huyệt càng ngứa hơn.
Đây là lần đầu cô nhìn thấy dươиɠ ѵậŧ lớn như thế này, độ dài xấp xỉ bắp tay cô, độ lớn đã sắp bằng cổ tay cô. Nếu như bị thứ to lớn này thao vào, có lẽ cô sẽ chết mất?
"Xin lỗi, tôi phải đến ngân hàng, thực sự không tiện làm với cậu." Khởi Lam cố gắng để âm thanh của mình nghe dịu dàng hơn, thế giới này cưỡиɠ ɠiαи là không phạm tội, nếu như chọc giận đàn em này, bị cậu ta cưỡng lên thì phiền phức rồi.
Không ngờ nam sinh ấy lại rất dễ nói chuyện, cậu đỏ mặt lắc lắc đầu, lắp bắp nói xin lỗi với Khởi Lam, chỉ nói bản thân mình nên hỏi cô có thời gian hay không trước. Khởi Lam bị dáng vẻ thuần khiết này của cậu ta chọc cười, cộng thêm tiểu tao huyệt của cô lại ngứa đến khó chịu, nên hỏi một câu: "Tuy rằng không thể để cậu thao, nhưng tôi vừa mới tắm xong, cậu có muốn liếʍ tiểu huyệt tôi không?"
Hai mắt nam sinh phát sáng, không ngừng gật đầu như gà mổ thóc: "Muốn! Muốn! Em đã muốn liểm huyệt non của đàn chị từ lâu rồi, dâʍ ŧᏂủy̠ của chị nhất định sẽ vô cùng ngon!"
Khởi Lam cười mắng một câu ngốc nghếch, bản thân mình vén váy ngắn lên, nam sinh thở dốc quỳ xuống, ngắm chuẩn tiểu tao uyệt không có lông hon lên: "Ưm, âm môi của đàn chị mềm thật, non nớt quá đi, khẽ cắn một miếng thôi đã đến miệng rồi! Nhiều nước da^ʍ quá, ưm, đúng là ngon thật! Đàn chị, em nhìn thấy hột tao nhỏ của chị rồi, để em nhai cho cẩn thận!"