Khởi Lam đợi nửa ngày cuối cùng cũng đợi được cửa lớn mở ra, thế nhưng cô lại không lập tức đi ra.
Bởi vì hiện tại là lúc điên cuồng nhất, nguy hiểm nhất.
Đám nam sinh đã nhịn rất lâu rồi, người có tính nhẫn nại thì chỉ kéo khóa quần ra giải phóng thứ đang trướng nóng, người có tính cách vội vàng đã cởϊ qυầи áo ra, để trần người tìm kiếm đối tượng có thể thao. Vào những lúc thế này, cho dù là nữ sinh như thế nào cũng đều bị bọn họ mặc kệ tất cả ấn xuống dưới thân, tao huyệt nhỏ nhất định sẽ bị bọn họ thao đến sưng húp!
Nếu là bình thường cô cũng không để ý cùng với đám nam sinh kia điên cuồng một trận, bị bọn họ dùng bàn tay lớn bóp véo phần ngực, chơi đùa đầṳ ѵú, cả người đều bị bọn họ hôn liếʍ, tao huyệt nhỏ càng muốn bị một cây gậy thịt lớn thao đến không ngừng phun nước, cao trào nối tiếp, ngay cả hạt da^ʍ nhỏ cũng bị bọn họ thao sưng lên, cuối cùng vui vẻ bị bọn họ khiêng tới phòng học.
Cơ thể cô đã quen với cuộc sống dâʍ ɭσạи như vậy, chỉ cần nghĩ đến kɧoáı ©ảʍ khi côn ŧᏂịŧ lớn cắm rút là tao huyệt nhỏ của cô đã không nhịn được không ngừng chảy ra dâʍ ŧᏂủy̠, nhưng lý trí nói với cô bây giờ vẫn chưa là lúc, một khi bị bọn họ thao vào rồi, cô sẽ không có sức lực nào đi dùng ATM nữa.
Khởi Lam lén lút trốn ở cửa cầu thang thoát hiểm, đợi sau khi tất cả các nam sinh đều tìm được mục tiêu rồi mới xuống lầu, lúc này cô nhìn thấy bạn cùng phòng Tiểu Văn đã bị lớp trưởng chặn trong góc tường.
Quần áo trên người cô ấy đã bị cởi sạch, đôi bầu ngực không lớn nhưng lại ưỡn vểnh run rẩy đung đưa; quần đùi ngắn tũn không ôm hết mông cũng bị lật lên đến trên lưng, nữ sinh ở đây có thói quen không mặc qυầи ɭóŧ, tiểu huyệt non hồng chói lọi trần trụi. Hai tay Tiểu Văn chống lên tường, vẻ mặt không tình nguyện cong mông, thịt mông trắng như tuyết đang bị lớp trưởng đánh lên từng cái một.
Lớp trưởng ăn mặc chỉnh tề, kính không gọng che đi độ nóng trong ánh mắt cậu ta, khớp ngón tay rõ ràng, cái đánh không ngừng rơi lên mông Tiểu Văn: "Hôm qua lại không đến lớp, cậu lại phóng túng đi cho ai thao rồi."
Tiểu Văn cũng là một cô gái bướng bỉnh, nghiến răng nói: "Tiểu huyệt nằm ở trên người tôi... Tôi muốn để côn ŧᏂịŧ lớn của ai thao... Thì để người đó thao... Cậu dựa vào đâu mà quản tôi.... A.... Khốn nạn.... Không được đánh tôi nữa..."
"Tôi thấy chính là đánh ít quá, vậy nên cậu mới dám không nghe lời như vậy!" Lớp trưởng kéo khóa quần, vật lớn sưng đỏ lập tức bật ra. Cậu ta sờ sờ lên tao huyệt nhỏ, cười lạnh nói: "Xem ra hôm qua cậu chơi cũng vui vẻ thật đấy, tao huyệt đến bây giờ vẫn còn sưng! Nếu như cậu đã thích bị thao như vậy, tôi cũng không cần đau lòng cậu nữa!"
Gậy thịt thô dài đâm thẳng vào, hoàn toàn biến mất trong lãng huyệt của Tiểu Văn, hai chân cô ấy mềm nhũn, suýt nữa thì ngã xuống đất: "A..... Đồ khốn..... Ai cho cậu đâm vào..."
"Vật nhỏ đã ướt đẫm rồi, còn giả vờ cái gì với tôi? Cậu cũng không phải là loại phụ nữ ngoan ngoãn, hút thuốc uống rượu, trốn học đánh nhau, còn có chuyện gì cậu chưa làm không?" Lớp trưởng không hề lưu tình thao vào tao huyệt nhỏ của Tiểu Văn, bàn tay lớn vẫn không ngừng đánh lên mông cô ấy, "Tôi thao cậu cũng vì là tốt cho cậu, chỉ cần bị tôi thao đủ rồi, cậu sẽ không đi tìm những tên côn đồ đó nữa!"
Cậu ta cúi người khẽ cắn lên vành tai Tiểu Văn, giọng nói trầm thấp mang theo một mùi nguy hiểm, "Vậy nên, hôm nay tôi phải thao chết cậu, thao nát tiểu tao của cậu, xem sau này cậu còn dám trốn học ra ngoài tìm người thao nữa không!"
Tiểu Văn bị cậu ta đâm đến không ngừng bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ, bộ ngực lớn dính lên trên tường bị ép biến dạng, đầṳ ѵú nhỏ cọ đi cọ lại trên tường, cảm giác ngứa ngáy tê dại không ngừng ăn mòn lớp phòng ngự của cô ấy. Thế nhưng thứ khó chống cự lại nhất vẫn là côn ŧᏂịŧ lớn đang cắm vào trong tiểu huyệt, nó đã ngựa quen đường cũ, mỗi lần cắm vào đều có thể tìm được chính xác phần thịt mềm hơi nhô lên đó, hơn nữa còn hung hăng đâm vào nó, đẩy vào nó.
"A.... Không được rồi.... Cậu đừng đâm vào chỗ đó mãi nữa.... Hoa tâm bị cậu thao nát rồi... Khốn khϊếp.... Hôm qua bị ba tôi thao sưng rồi....."
"Ồ..." Lớp trưởng nhếch môi cười, nắm cằm cô ấy dùng sức hôn lên: "Hóa ra hôm qua bị ba cậu thao sao, nếu như cậu nói thật sớm hơn một chút tôi cũng sẽ không đánh cậu, nhưng mà...."
Cậu ta nhắm chuẩn miếng thịt mềm đó trong tiểu tao huyệt, hung hăng đâm vào vài cái, hoa tâm vốn dĩ đã hơi gồ lên bị cậu ta thao cho hoàn toàn căng trướng. Kɧoáı ©ảʍ trong tiểu tao huyệt đột nhiên bùng nổ như pháo hoa, còn nhanh chóng truyền đi khắp cơ thể, Tiểu Văn bị làm đến nỗi toàn thân run rẩy, hai chân mềm nhũn hoàn toàn ngã vào trong lòng lớp trưởng.
Lớp trưởng cuối cùng cũng hài lòng, ôm cô ấy nói: "Nhưng cậu phải nhớ rõ, sau này cho dù là ba cậu, cũng không được không đến gặp tôi cả một ngày, nhớ chưa?"
"Nhớ... Nhớ rõ rồi.... Cậu là tên khốn..."
"Ha ha, tôi là tên khốn, cậu chính là tiểu tao hóa bị tên khốn thao chết, hai chúng ta vừa đúng là một đôi!" Lớp trưởng nói xong thì lại hung hăng thao lần nữa, Tiểu Văn bị thao đến mức khóc không thành tiếng, dâʍ ŧᏂủy̠ không ngừng chảy ra ngoài.
Khởi Lam bất lực lắc lắc đầu, Tiểu Văn cũng là một cô gái không nhạy bén, du͙© vọиɠ chiếm hữu của lớp trưởng đã rõ ràng như vậy rồi, nhưng cô ấy lại không hiểu! Có điều đây là chuyện của bọn họ, Khởi Lam cũng lực bất tòng tâm, cô vẫn còn chuyện quan trọng cần làm đây.