Kể ra thì khá nực cười, trong suy nghĩ của người trong thiên hạ, ông nội hắn là gia chủ của La gia, bà nội đã mất rất lâu, nhà hắn ba đời đơn truyền. Mẹ hắn cũng chỉ là con gái của một gia đình bình thường, là bạn đại học của ba hắn, hai người yêu nhau hiểu nhau rồi kết hôn sinh ra đứa con duy nhất là hắn đây. Thành viên trong gia đình rất đơn giản.
Đâu có ai ngờ!
Theo cách gọi của thời xưa, ông nội hắn chỉ là con vợ lẽ.
Thời trẻ ông nội hắn bỏ nhà đi đánh giặc, sợ liên lụy gia đình nên đã thay họ đổi tên, họ đúng của ông nội là họ Lạc, mà tên thật của hắn gọi là Lạc Ân.
Họ Lạc, là một trong hai họ, ba bang, bốn hội cầm quyền thế giới ngầm đó.
Năm đó, việc cả gia đình hắn bị thảm sát, ban đầu ai cũng nghĩ là do xã hội đen trả thù hình cảnh, nhất là thời gian đó ba hắn còn đang theo dõi một phi vụ buôn bán ma túy lớn nữa.
Vì thế mà sau khi chết hai người đó đều được truy phong liệt sỹ, còn được trao tặng danh hiệu anh hùng. Nực cười không, suốt năm năm sau đó, không một ai tìm ra chân tướng, đến tận khi Lạc gia phái người đến đón hắn rời đi, mọi việc mới vỡ lở ra.
Nhưng khi đó, đã qua rất lâu rồi, mấy lão cáo già cao thượng kia sao có thể để chân tướng này lộ ra làm mất mặt mình được chứ.
Vì thế mà La Ân đã chết, thêm một người tên là Lạc Ân tồn tại trên đời này.
Chỉ là một cái tên mà thôi, dùng hai mươi năm đã quen rồi nên hắn cũng không đổi lại, chẳng sợ có người phát hiện ra, thì cũng có ai dám đi đào sâu và công bố cái chân tướng ấy ra đâu. Mấy lão cáo già và cả cái hệ thống chính trị thành phố này sẽ không bao giờ thừa nhận sự thật ấy.
Hắn còn học hai năm trong trường Cảnh Sát nữa cơ, đúng là cuộc đời thì khó tránh khỏi chữ ngờ. Những tri thức học được khi đó bây giờ lại trở thành kinh nghiệm để hắn tránh thoát nhanh nhất trong mỗi đợt truy quét.