Tống Loan nằm trên giường, hai mắt vô hồn, dù đã một ngày trôi qua nhưng đầu óc cô vẫn ngây ngốc.
Thời gian trôi ngược về một ngày trước, cô thức trắng đêm xem xong cuốn truyện có tên là “Quyền thần”.
Hai trăm vạn chữ, Tống Loan mí mắt trên dưới đánh nhau, cô thật sự chịu không nổi, ngủ thϊếp đi, khi tỉnh lại liền phát hiện chính mình vào giữa đêm đã xuyên không, thậm chí xuyên không thành nguyên chủ trong truyện sủng phi.
Nguyên chủ của cô trong truyện xuất hiện không dài lắm, chỉ xuất hiện mấy chương, cuối cùng cái kết khá bi thảm, bị lửa thiêu chết, người phóng hỏa là chồng cô, người khóa cửa lại là con của cô.
Khi Tống Loan nghĩ đến điều này, cảm thấy không tốt lắm.
“Phu nhân, đã giờ Tỵ.” Nha hoàn cúi mình thật cẩn thận mở miệng, cúi đầu như là rất sợ cô.
Tống Loan thở dài thật mạnh, thanh giọng nói: “Các ngươi đi ra ngoài trước đi, không cần các ngươi hầu hạ ta.”
Hai nha hoàn như được đại xá, cong eo chạy nhanh từ trong phòng lui ra ngoài.
Tống Loan thật ra biết các nha hoàn sợ cô vì cái gì, nguyên chủ cuối cùng rơi vào cái chết thảm, kết cục thật là xứng đáng, phụ thân lúc trước là tâm phúc của Hoàng Thượng, mẫu thân trước là hồng nhan, là người rất được sủng ái, mẫu thân tuy nói là phận thϊếp thất, nhưng cô từ nhỏ đã được nuông chiều đến lớn, từ nhỏ đã học được rất nhiều thói hư tật xấu, đối xử thô bạo với gia nhân, kết bạn bằng mắt có tiếng, ỷ lại sắc đẹp, thường tùy tiện làm nhục các nữ nhân khác trong phủ.
Tuy nhiên, nguyên chủ dung mạo rất xinh đẹp, da trắng, phổng phao, từ khi vừa đến tuổi cập kê đã muốn gả cho một cao nhân quyền quý.
Nam chính lúc đó mới thi đỗ Thám Hoa, chuyển đến Hàn Lâm Viện, đến nhà họ Tống bái kiến, nguyên chủ là do em gái lập mưu, làm hai người bọn họ bị ảnh hưởng của uy dược mà cùng nhau quấn ở trên giường, loại chuyện này là bị đồn ra ngoài, đã làm tổn hại danh dự hai nhà, không còn cách nào, hai nhà đành phải kết thông gia.
Nam chính Triệu Nam Ngọc nhà họ Triệu, cũng như thê tử, là con của thϊếp thất, không được Triệu gia và phụ thân yêu thương, trong phủ sống không tốt lắm, không có thế lực, bị một số huynh đệ bắt nạt. Chỉ có điều hắn đại khái sinh ra có dung mạo tuấn tú, ngũ quan tinh xảo, khí chất như ngọc, tựa như gió thoảng mây bay, cũng chính là danh gia vọng tộc.
Trước khi kết hôn, nguyên chủ trước đây bị chê cười, khi dễ, nên cô vốn dĩ đối với cuộc hôn nhân này không bằng lòng, từ đó càng thêm bất mãn!